LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Biểu cảm về cây Tre Việt Nam

10 trả lời
Hỏi chi tiết
29.416
371
120
Bạch Tuyết
01/08/2017 01:30:53
Văn mẫu lớp 7: Biểu cảm về cây Tre làng quê Việt Nam
Hướng dẫn lập dàn bài
I. Mở bài
- Trong các loài cây ở quê hương tôi thì cây tre là loài cây tôi yêu mến nhất.
- Cây tre tượng trưng cho chí khí bất khuất, anh hùng của dân tộc Việt Nam ta.
II. Thân bài
1. Miêu tả
- Thân tre gầy guộc, cao vút lên trời gợi lên hình ảnh người chiến sĩ anh hùng hiên ngang, bất kluiầt.
- Lá tre mỏng manh, được một chiếc áo cộc bao bên ngoài.
- Dưới những gốc tre là những chồi măng dang vươn mình mọc thẳng đứng đầy sức sống. Không biết từ khi nào mà tre đã trờ thành “pháo đài xanh” tham gia chông quân xâm lược cùng với dân tộc. Như câu nói của Thép Mới: “Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín...” tre luôn là một người bạn thân thiết của người dân đất Việt.
- Tre luôn là biểu tượng cùa sự bền bỉ, kiên cường và bất khuất mà mọi người cần phải noi theo.
2. Kể chuyện
- Nhớ lại ngày nào, thời còn là những đứa trẻ chăn trâu, tôi cùng các bạn chơi bịt mắt bắt dê hay ô ăn quan dưới gốc tre, nghĩ lại những ngày ấy tôi cảm thấy thật vui và hạnh phúc.
- Tre luôn là người chứng kiến những trò tinh nghịch của chúng tôi, che năng cho chúng tôi những khi nắng hè chợt đến.
II. Kết bài
- Tre - một loài cây luôn đồng hành cùng con người Việt Nam trên con đường hội nhập và phát triển.
- Tôi rất quý tre và luôn xem tre như là một người bạn thân thiết chia sẻ niềm vui, lồi buồn cùng mình. Tôi hứa là sẽ luôn bảo vệ và chăm sóc tre một cách tốt nhất.
- Yêu lắm tre ơi!
Bài làm

"Tre xanh xanh tự bao giờ
Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh ”
Không biết tự bao giờ mà tre đã có mặt trên khắp nẻo đường đất nước. Cùng với bến đò, sân đình, cây đa...là hình ảnh lũy tre làng thân thương của con người Việt Nam. Tre có nhiều phẩm chất cao quý tượng trưng cho những đức tính đáng quý của dân tộc Việt Nam.
Thân tre gầy guộc, cao vút lên trời gợi lên hình ảnh người chiến sĩ anh hùng hiên ngang, bất khuất. Lá tre mỏng manh, được một chiếc áo cộc bao bên ngoài. Tuy tre gầy guộc nhưng rất biết sống đoàn kết, tre tạo thành lũy mà không sức mạnh nào có thể tàn phá được. Dưới những gốc tre là những chồi măng dang vươn mình mọc thẳng dứng đầy sức sống. Không biết từ khi nào mà tre đã trở thành “pháo đài xanh” tham gia chống quân xâm lược cùng với dân tộc. Chúng ta còn nhớ chăng, tre dã kề vai sát cánh cùng với Thánh Gióng đánh đuổi giặc Ân xâm lược bạo tàn . Như câu nói cùa Thép Mới: “Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín...” tre luôn là một người bạn thân thiết của người dân đất Việt. Tre luôn là biểu tượng cùa sự bền bỉ, kiên cường và bất khuất mà mọi người cần phải noi theo.
Nhớ lại ngày nào, thời còn là những đứa trẻ chăn trâu, tôi cùng các bạn chơi bịt mắt bắt dê hay ô ăn quan dưới gốc tre, nghĩ lại những ngày ấy tôi cảm thấy thật vui và hạnh phúc. Tre luôn là người chứng kiến những trò tinh nghịch của chúng tôi, che nắng cho chúng tôi những khi nắng hè chợt đến. Hình ảnh tre mãi là một người bạn gắn bó thân thiết cùng tôi dù cho tôi có đi đâu, về đâu đi chăng nữa.
Tre - một loài cây luôn đồng hành cùng con người Việt Nam trên con đường hội nhập và phát triển. Tôi rất quý tre và luôn xem tre như là một người bạn thân thiết chia sẻ niềm vui, nồi buồn cùng mình. Tôi hứa là sẽ luôn bào vệ và chăm sóc tre một cách tốt nhất. Dù cho có đi đâu xa nhưng trong lòng tôi vẫn luôn nhớ hoài về hỉnh ảnh kicn cường, bất khuất của tre. Yêu lắm tre ơi!
(Bài làm của HS)

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
123
90
NoName.93695
17/10/2017 10:20:39
bài văn ko có nhiều sự sáng tạo và vốn tư chưa chắt lọc ít sự biểu cảm để bộc lộ cảm xúc
16
53
B
26/10/2017 13:10:35
Bb
25
62
NoName.98288
26/10/2017 19:05:44
Cũng được
104
42
Trần Thư
01/01/2018 19:19:19
“Làng tôi xanh bóng tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ reo”. Nơi tôi sống chẳng gọi là làng cũng không có tiếng chuông nhà thờ vào mỗi chiều, chỉ có bóng tre xanh mát rượi những trưa hè. Đó là một vùng quê rợp một màu xanh bát ngát của tre và du dương trong tiếng sáo diều vi vút. Nhớ ngày ấy, tôi là một đứa trẻ chạy theo những cánh bướm chập chờn trên đồng. Tôi thích thú được sống ở quê ngoại hơn là ở nhà mình nơi thành phố. Nhà ngoại tôi trồng rất nhiều tre, trúc. Những khóm tre cao vút thẳng đứng như những mũi tên nhọn đâm thẳng lên trời. Yêu làm sao cái dáng thẳng của tre dù chịu bao gió bão, cái dáng ấy làm tôi nhớ đến hình dáng cậu tôi, mợ tôi những người suốt đời lam lũ. Tôi thấy thương cho những chòi non vừa mới nhú, chúng cũng phải chịu gió mưa như cha mẹ mình. Nếu nói cây cũng có tình mẫu tử thì cây tre cũng không ngoại lệ. Chỉ duy chiếc áo cộc, tre cũng nhường hết cho con. Tôi hiểu tại sao những búp măng lại mọc thẳng, có lẽ vì nó được cha mẹ, ông bà truyền lại đức tính ngay thẳng của mình. Giữa trưa hè, tre xòe những chiếc lá thon dài như ngón tay xinh xinh của cô thiếu nữ để che mát cho người. Chẳng bao giờ chịu sống riêng lẽ, tre luôn mọc thành khóm, thành lũy, hết lớp này đến lớp khác như một bức tường rào vững chắc. Người ta bảo tre là loài cây ra hoa chậm nhất trên thế giới. Nhưng với chúng tôi, những người dân làng quê chẳng cần quan tâm chuyện tre ra hoa bởi vì lợi ích mà loài cây này mang lại vốn đã rất nhiều. Chúng tôi lấy thân tre làm thành những bộ bàn ghế, tre làm phên vách, tre làm cột, kèo xây nhà. Các chị khéo tay chuốt từng thanh gỗ tre thành đũa. Các bà thì lấy tre đan thành rỗ, thúng…Nhờ tre mà nhiều gia đình quê ngoại tôi có thêm tiền trang trải sinh hoạt. Tre gắn bó với dân quê như thế, tre như người mẹ, người bạn, người thân của chúng tôi. Với lũ trẻ quê, tre là đồ chơi là cả một kho báu. Chúng tôi lấy tre làm lồng đèn trung thu, làm diều, làm nón…Tôi thích nhất là câu cá bằng cần câu tre, vừa dài vừa nhẹ lại không sợ chìm. Ôi những lũy tre chạy dài khắp xóm, cây tre nào đã mang ước mơ tôi giấu trong cánh diều trắng. Cây tre nào dạy tôi bài học làm người với từng ngọn roi ba đánh. Cây tre nào chở tôi qua con sông để đến trường?Tôi nhớ có một lần trốn học, bà giận lắm mang roi ra đánh, tôi trốn trong bụi tre gai sau nhà. Bà tìm cả ngày trời không gặp đã gọi ba mẹ tôi từ thành phố về và nhờ hàng xóm tìm giúp. Trong bụi tre kín đáo ấy, tôi mải mê ngủ như một chú chim trong tổ. Đến chập tối tìm đường ra nhưng vướng phải gai tre không thể nào ra được. Tôi khóc và thét lên làm mọi người phải chặt bỏ tre để mang tôi ra. Sau lần ấy tôi chẳng bao giờ dám trốn học nữa vì thương bà lo lắng và thương cả những bụi tre chịu đau đớn vì tôi.
Hôm nay tôi đã lên thành phố, thế nhưng tôi vẫn không muốn rời xa loài cây yêu quý của mình. Tôi xin ngoại một măng tre non và trồng nó trước nhà. Măng tre của tôi giờ đã lớn và mọc những chòi non bên cạnh. Rồi chúng sẽ làm thành khóm tre xanh mướt. Tre ơi! Tre phải sống thật khỏe mạnh và xanh tươi nhé. Tôi sẽ cùng tre đi qua những tháng ngày tuổi trẻ tươi đẹp và cùng vươn lên ánh mặt trời.
NHỚ TICK NHA!!
41
33
mililyka
18/07/2018 17:51:31
bai văn cần sự tư duy và sáng tạo.tuỳ cách viết của mỗi người
10
40
Usuallt
11/10/2018 19:31:32
hay you what sup
12
22
huyền
25/10/2018 05:48:02
Từ ngữ biểu cảm ít vậy thì gọi gì văn biểu cảm nữa thành miêu tả rồi
haizzz...chán vậy
5
14
NoName.382259
16/12/2018 16:59:23
hello
9
32
NoName.382265
16/12/2018 17:02:44
“Làng tôi xanh bóng tre, từng tiếng chuông ban chiều, tiếng chuông nhà thờ reo”. Nơi tôi sống chẳng gọi là làng cũng không có tiếng chuông nhà thờ vào mỗi chiều, chỉ có bóng tre xanh mát rượi những trưa hè. Đó là một vùng quê rợp một màu xanh bát ngát của tre và du dương trong tiếng sáo diều vi vút. Nhớ ngày ấy, tôi là một đứa trẻ chạy theo những cánh bướm chập chờn trên đồng. Tôi thích thú được sống ở quê ngoại hơn là ở nhà mình nơi thành phố. Nhà ngoại tôi trồng rất nhiều tre, trúc. Những khóm tre cao vút thẳng đứng như những mũi tên nhọn đâm thẳng lên trời. Yêu làm sao cái dáng thẳng của tre dù chịu bao gió bão, cái dáng ấy làm tôi nhớ đến hình dáng cậu tôi, mợ tôi những người suốt đời lam lũ. Tôi thấy thương cho những chòi non vừa mới nhú, chúng cũng phải chịu gió mưa như cha mẹ mình. Nếu nói cây cũng có tình mẫu tử thì cây tre cũng không ngoại lệ. Chỉ duy chiếc áo cộc, tre cũng nhường hết cho con. Tôi hiểu tại sao những búp măng lại mọc thẳng, có lẽ vì nó được cha mẹ, ông bà truyền lại đức tính ngay thẳng của mình. Giữa trưa hè, tre xòe những chiếc lá thon dài như ngón tay xinh xinh của cô thiếu nữ để che mát cho người. Chẳng bao giờ chịu sống riêng lẽ, tre luôn mọc thành khóm, thành lũy, hết lớp này đến lớp khác như một bức tường rào vững chắc. Người ta bảo tre là loài cây ra hoa chậm nhất trên thế giới. Nhưng với chúng tôi, những người dân làng quê chẳng cần quan tâm chuyện tre ra hoa bởi vì lợi ích mà loài cây này mang lại vốn đã rất nhiều. Chúng tôi lấy thân tre làm thành những bộ bàn ghế, tre làm phên vách, tre làm cột, kèo xây nhà. Các chị khéo tay chuốt từng thanh gỗ tre thành đũa. Các bà thì lấy tre đan thành rỗ, thúng…Nhờ tre mà nhiều gia đình quê ngoại tôi có thêm tiền trang trải sinh hoạt. Tre gắn bó với dân quê như thế, tre như người mẹ, người bạn, người thân của chúng tôi. Với lũ trẻ quê, tre là đồ chơi là cả một kho báu. Chúng tôi lấy tre làm lồng đèn trung thu, làm diều, làm nón…Tôi thích nhất là câu cá bằng cần câu tre, vừa dài vừa nhẹ lại không sợ chìm. Ôi những lũy tre chạy dài khắp xóm, cây tre nào đã mang ước mơ tôi giấu trong cánh diều trắng. Cây tre nào dạy tôi bài học làm người với từng ngọn roi ba đánh. Cây tre nào chở tôi qua con sông để đến trường?Tôi nhớ có một lần trốn học, bà giận lắm mang roi ra đánh, tôi trốn trong bụi tre gai sau nhà. Bà tìm cả ngày trời không gặp đã gọi ba mẹ tôi từ thành phố về và nhờ hàng xóm tìm giúp. Trong bụi tre kín đáo ấy, tôi mải mê ngủ như một chú chim trong tổ. Đến chập tối tìm đường ra nhưng vướng phải gai tre không thể nào ra được. Tôi khóc và thét lên làm mọi người phải chặt bỏ tre để mang tôi ra. Sau lần ấy tôi chẳng bao giờ dám trốn học nữa vì thương bà lo lắng và thương cả những bụi tre chịu đau đớn vì tôi.
Hôm nay tôi đã lên thành phố, thế nhưng tôi vẫn không muốn rời xa loài cây yêu quý của mình. Tôi xin ngoại một măng tre non và trồng nó trước nhà. Măng tre của tôi giờ đã lớn và mọc những chòi non bên cạnh. Rồi chúng sẽ làm thành khóm tre xanh mướt. Tre ơi! Tre phải sống thật khỏe mạnh và xanh tươi nhé. Tôi sẽ cùng tre đi qua những tháng ngày tuổi trẻ tươi đẹp và cùng vươn lên ánh mặt trời.
NHỚ TICK NHA!!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư