Trẻ con ai cũng thích nhận được một món quà nho nhỏ, và em cũng vậy. Lần đầu tiên khi nhận được một chú thỏ bông từ mẹ vào năm năm tuổi, em đã rất vui vẻ mà ôm chầm lấy mẹ.
Chú thỏ bông mà em nhận được ngày ấy không phải là món quà đắt tiền nhưng em rất yêu quý và nâng niu nó, bởi nó là phần thưởng mẹ dành cho em sau khi em được tặng danh hiệu Học sinh xuất sắc ở Mẫu giáo. Chú thỏ bông của em dễ thương vô cùng! Chú có bộ lông màu cam óng ánh và rất mượt mà, êm ái. Đôi tai dài mềm mịn, cái mũi hồng hồng đáng yêu và nổi bật trên khuôn mặt của chú là đôi mắt đen lay láy được kết bằng hột cườm. Để tránh sự đơn điệu, trên cổ của chú được đính một chiếc nơ màu xanh nhạt trông chẳng khác gì một chú thỏ thật sự!
Ngày ấy, em không có nhiều đồ chơi như các bạn cùng trang lứa nên chú thỏ bông mẹ tặng đã trở thành báu vật của em. Ngoài lúc đi học, khi về nhà em luôn mang chú theo bên mình. Em hãnh diện mang chú khoe với bạn bè hàng xóm. Em rất thích vuốt ve bộ lông mềm mượt ấy, cứ mỗi khi có chuyện buồn em lại ôm chặt lấy chú mà khóc thút thít. Mỗi lần như vậy, em có cảm giác chú đang khẽ dùng đôi tay mềm mại của mình mà xoa đầu an ủi. Cứ như vậy, chú đã trở thành một người bạn thân không thể thiếu của em. Em đặt chú ở nơi dễ nhìn nhất trong nhà, để em sẽ không bao giờ bị lạc mất người bạn mà em yêu quý.
Có một lần, trong lúc dọn dẹp nhà cửa, em đã vô tình làm lạc chú vào đống đồ cũ. Tìm khắp mọi ngóc ngách trong nhà vẫn không thấy, em đã khóc rất nhiều. Em đã tự trách mình vì đã không cất giữ chú cẩn thận bởi chú không chỉ là người bạn mà còn là món quà quý giá mà người mẹ thân thương đã tặng cho em. Lần lạc chú thỏ lần đó cũng là lần đầu tiên em cảm thấy buồn đến thế. May sao, sau một hồi cùng em tìm kiếm, mẹ đã thấy chú rơi dưới gầm giường. Sau khi mang chú ra, em đã ôm chầm lấy chú mà vuốt ve, mà khóc nức nở. Thật may quá! Thật may là chú không bị lạc vào đống đồ cũ, thật may vì em có thể tìm lại người bạn yêu quý. Kể từ sau lần đó, em càng bảo quản, giữ gìn chú cẩn thận hơn. Sau một thời gian, em lại mang chú ra tắm giặt. Mùi hương nhè nhẹ tỏa ra từ chú khiến em chỉ càng muốn ôm chú trong lòng mãi không rời.
Bây giờ khi đã lớn hơn, em cũng đã nhận được nhiều món quà từ người thân, bè bạn nhưng chú thỏ bông mẹ tặng năm nào vẫn ngồi tại một vị trí đẹp nhất trong nhà. Em thầm cảm ơn mẹ, cảm ơn chú vì đã bên em trong suốt thời kì thơ bé đầy kỉ niệm.