Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 7
17/05/2018 15:30:18

Có người xin em một lời khuyên, em sẽ nói: "Hãy vượt lên chính mình"

Mọi người giúp mình vs nhé! Mình cần rất gấp!
ĐỀ: Có người xin em 1 lời khuyên, em sẽ nói: "Hãy vượt lên chính mình"
4 trả lời
Hỏi chi tiết
1.178
2
3
Ryo Bùi
17/05/2018 15:38:06
  • Mở bài:
Cuộc sống luôn đặt ra cho chúng ta những trở ngại để vượt qua. Mỗi khi vượt lên một khó khăn nào đó, ta được nhận về một thành quả nhất định. Không có thành công nào đến với ta mọt cách dễ dàng. Càng khó khăn, cần phải quyết tâm cao hơn để tồn tại.
  • Thân bài:
Vượt lên chính mình nghĩa là gì? Vượt lên chính mình là vượt qua những giới hạn của bản thân trên nhiều góc độ, khách quan cũng như chủ quan. Vượt lên số phận là nghị lực vượt qua nghèo khổ, bệnh tật, những khó khăn, nghịch cảnh, thử thách, những đau buồn trong cuộc sống.
Vượt lên trên chính mình là chiến thắng những ham muốn cá nhân: ham chơi, ham danh lợi, đắm chìm trong tình yêu…;chiến thắng những tật xấu của bản thân: ích kỉ, ghen tị, thù hận, kiêu căng, tự ti, mặc cảm, lo âu, sợ sệt, nóng nảy…Vượt qua những hạn chế về trí tuệ, về năng lực của bản thân: thiếu tự tin, ít nói, vụng về trong giao tiếp…
Cần phải là gì để có đủ nghị lực vượt qua chính mình? Cuộc sống luôn đặt ra cho chúng ta những khó khăn thử thách. Bởi thế để có nghị lực và niềm tin vượt qua chính mình ta cần phỉ có tầm nhìn xa, có hoài bão lớn, có chí hướng cao đẹp, quyết tâm mạnh mẽ, có nghị lực phi thường để thực hiện những gì mình thích, hoàn thành ước mơ của mình. Luôn kiên trì,nhẫn nại để theo đuổi và đạt bằng được những mục tiêu trong cuộc sống, biết biến những điều không may thành một động lực mạnh mẽ, dũng cảm vượt lên tất cả để làm được những gì mà trước đó không ai tin là có thể làm được.
Có tinh thần lạc quan, luôn tin tưởng ở tương lai. Sau những thất bại và mỗi lần vấp ngã biết đứng lên vững vàng hơn, mạnh mẽ hơn, tự tin hơn để cảm nhận và khám phá cuộc sống, tiếp tục thực hiện ước mơ và sẵn sàng đương đầu với thử thách mới. Biết biến những sai lầm thành một cơ hội mới mẻ, biết rút ra những bài học, những kinh nghiệm vô giá để khơi dậy sức mạnh tiềm ẩn của mình.
Không quá tự ti, mặc cảm, hay phủ nhận những yếu kém, sai lầm của bản thân mà phải dũng cảm nhìn nhận để hạn chế, khắc phục tiến tới chiến thắng nó.
Một khi ta vượt qua được chính mình ta sẽ hoàn toàn làm chủ bản thân, làm chủ sự nghiệp và các giá trị tốt đẹp trng cuộc sống. Người vượt qua được những hạn chế của bản thân sẽ đạt được nhiều thành tựu, đem lại niềm vui, hạnh phúc cho bản thân, gia đình và cho xã hội, ược mọi người kínhtrọng, tin yêu và giúp đỡ.
Trong cuộc sống vẫn còn có rất nhiều người sống hèn nhát, yếu đuối, ngại khó và sớm đầu hàng số phận, chấp nhận một cuộc sống nhỏ bé. Họ luôn tự ti mặc cảm, không dám tin vào bản thân mình. Sống như thế sẽ trở thành gánh nặng có gia đình, cho xã hội. Những người như thế thật đáng chê trách.
Học tập những tấm gương vượt khó. Nhìn lại những hạn chế của bản thân và quyết tâm vượt lên trên những hạn chế đó để đạt được những mục tiêu đề ra. Đó là sống có nghị lực, sống mạnh mẽ và hữa ích. Chiến thắng bản thân là chiến thắng hiển hách nhất.
  • Kết bài:
Không có thiên tài nếu không có nghị lực. Không có thành công nếu không có cố gắng. Chiến thắng bản thân, chiến thắng nghịch cảnh không chỉ là điều bắt buộc mà còn là phẩm chất cần phải có ở mỗi con người.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
2
Ryo Bùi
17/05/2018 15:39:49
Ngẫm lại những gì đã qua tôi thấy một điều trong bất kỳ hoàn cảnh khó khăn nào chỉ cần chúng ta không bỏ cuộc và cố gắng hết mình sẽ thành công và điều quan trọng là phải chiến thắng bản thân.
2007 tôi học năm cuối cùng của cấp 3 trường trần hưng đạo, lúc đó cái suy nghĩ trong tôi về tương lai khá đơn giản là học xong lớp 12 rồi về theo cha mẹ lên nương rẩy bởi vì ngay quê hương thứ hai của tôi ở vùng cao nguyên đầy nắng gió đăk nông này người ta không để ý đến học hành nhiều mà chỉ chăm lo cây cà phê cây ngô cây sắn là nhiều và cũng một phần sinh ra trong gia đình nông dân nên tôi không được định hướng cho mình phải làm gì sau này, và bản thân tôi cũng không màng đến học hành lắm, ham chơi , la cà nhậu nhẹt triền miên kết quả là tôi rớt tốt nghiệp cấp 3.
Tôi cũng không bất ngờ lắm với kết quả đó cũng không buồn và trở về nhà với công việc nương rẫy, sau đó 2 tháng tôi tiếp tục thi lại tốt nghiệp và kết quả rớt tiếp và tâm trạng vẫn vậy. Cũng đúng thôi tôi vốn học dốt không cố gắng rớt là điều hiển nhiên tôi gắn với thành tích thi lại triền miên trong 3 năm học cấp 3.
Một tháng sau khi thi tốt nghiệp nhìn bạn bè đi thi đại học bổng lòng tôi nôn nao xót xa tiếc nuối và dằn vặt tại sao mình không cố gắng.
Tôi đã cố gắng làm mọi thứ để quên đi sự tiếc nuối đó bằng cách sáng đi rẫy đến tối lại về đi nhậu như bao thanh niên khác. Nhưng những rắc rối bắt đầu đến với gia đình tôi khiến tôi suy nghĩ nhiều hơn ???
Tôi cần phải học tôi cần phải bước đi !
Trong thời gian chờ ôn thi lại cấp 3 thì tôi được giới thiệu đi học tiếng hàn để xuất khẩu lao động nhưng rồi không may mắn đối với tôi Biểu tượng cảm xúc frown tôi không được chọn lựa bởi vì lúc đó tôi suy nghĩ quá ngây thơ cứ ngỡ học giỏi sẽ được chọn nhưng giỏi không quan trọng bạn phải có quen biết ...abc..
Rồi !
Còn khoảng 4 tháng trước khi thi tốt nghiệp tôi cùng hai người bạn thân khăn gói lên ban mê thuột ôn thi tốt nghiệp, lần này tôi quyết tâm ôn thi học ngày học đêm, may mắn cho tôi có vài người bạn tốt tranh thủ ngày nghỉ học từ sài gòn về kèm tôi học rồi những ngày thi cũng đến tôi trở về dakmil trong niềm vui và sự tự tin nên đã vượt qua kỳ thi tốt nghiệp.
Cũng làm vài bộ hồ sơ đăng ký thi đại học như bao sinh viên khác, rồi cũng cặm cụi ôn thi để đi thi đại học . Gia đình ba mẹ tôi vui lắm vì con trai họ cũng đi thi như con nhà người ta .
Mẹ nói thi không đậu về làm rẫy
Tui cười không nói gì, rồi kỳ thi đại học qua rồi kết quả thi báo về trường .
" Con rớt đại học mẹ à " mẹ không nói gì , mẹ cũng không buồn lắm vì mẹ biết năng lực của tôi.
Nhìn bạn bè chuẩn bị khăn gói lên thành phố nhập học lòng tôi nao nao , rồi tôi cũng nghĩ ra phải làm gì, tháng 8 đến rồi và tôi xin ba mẹ tôi cho tôi đi học trung cấp xây dựng nhưng ba mẹ tôi ngăn cản một phần là do thấy năng lực tôi kém phần còn lại là gia đình tôi ngèo cho tôi đi học thì thêm phần gánh nặng nên không cho.
Sau một thời gian năn nỉ bằng lời và cả nước mắt ba mẹ tôi cũng sắp xếp cho tôi đi học.
Rồi cũng qua hai năm học trung cấp tôi ra trường với tấm bằng trung cấp chạy đây đó để xin việc nhưng không được rồi tôi về làm rẫy
Về nhà cố nhẫn nhịn nghe đàm tiếu dư luận và gia đình " học xong cũng vứt hết về làm rẫy vô dụng ".
Rồi nhờ một người quen tôi được giới thiệu ra hà nội làm việc ở một công ty lớn , lần đầu tiên đi làm kiếm ra được đồng tiền do mình làm vui lắm, gửi cho bố mẹ vài triệu là mừng lắm rồi. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì tôi cũng xin nghĩ việc vì biết nằm trong danh sách cắt giảm cán bộ của cty do ảnh hưởng của nền suy thoái kinh tế , trở về tây nguyên, tôi tiếp tục đi làm ở một công ty ở tp ban mê thuột với đồng lương ít ỏi không đủ sống. Nghe lời bạn tôi rời quê lên sài gòn xin việc.
Vốn ít lên sài gòn và không có nhiều mối quan hệ nên một thời gian sau khi không kiếm ra việc làm tôi trở về với vườn cà phê và những buổi tối nhậu nhẹt giết thời gian, thời gian đó stress nặng . Những lo lắng về tương lai cứ ập đến . Tiền bạc tình cảm cứ dồn dập, men rượu nồng nặc bao phủ những ngày tháng tôi ở nhà.
Hình như một cánh cữa đóng lại thì lại có một cánh cữa khác mở ra cho mình, tôi bắt đầu đánh ván bạc lớn đầu tiên trong đời bằng việc ra nước ngoài vừa học vừa làm theo một lời giới thiệu của người quen.
Sau một thời gian làm hồ sơ tôi khăn gói ra sân bay đi singapore. Đến nơi tôi hoàn toàn sụp đổ bởi vì nơi tôi ở khác so với bức tranh mà công ty môi giới vẽ cho tôi.
Chông gai !
Hoàn toàn không biết ngoại ngữ tôi rất khó khăn trong giao tiếp và học hành, và rất khó để kiếm việc làm thêm để kiếm thu nhập nuôi cái thân tôi.
Khó khăn chồng chất khi tôi bị bạn bè bỏ rơi và hết sạch tiền tiêu, đi vay từng đồng để ăn cơm để đi học, lần đầu tiên trong đời phải đối diện với việc nhịn đói cơm. Một tháng rưỡi không có việc làm như ác mộng với tôi, gia đình tôi không hề hay biết cho đến khi đứa em đi cùng với tôi báo về gia đình.
Cay đắng tôi quyết định tự thân vận động, sáng đi học chiều về ráng học tiếng anh rồi liên hệ xin việc làm , bên này sinh viên không được phép đi làm nên quá khó cho tôi, nhưng may mắn tôi có việc. Ngày đó chỉ mong đi làm để có cơm ăn thôi , tôi thèm cơm !
Rồi sáng đi học chiều đi làm thêm công việc rửa bát giúp tôi vượt qua được ngày tháng đói rách rồi cũng vươt qua rào cản ngôn ngữ tôi có thể giao tiếp và tự học hành , sáu tháng trôi qua tôi cũng học xong phần lý thuyết chuẩn bị đi thực tập,
Người ta nói sau cơn mưa trời lại sáng nhưng ai ngờ sau cơm mưa trời sập tối với tôi luôn, thiếu ăn thiếu ngủ cộng với lượng thời gian làm việc quá dài khiến tôi ngã quỵ với bệnh tật bệnh viêm khớp làm tôi đau đớn khó khăn trong việc đi lại và làm việc, tiền không đủ ăn lại phải đi khám bệnh, nhưng tôi vấn cố bám trụ, hết tiền tôi về việt nam chữa bệnh.
Về việt nam với tôi như chấm hết cơm dọn ra rồi lại không được ăn, tôi sắp có tiền đi thực tập rồi mà phải bỏ về , gia đình tôi hoàn toàn suy sụp, vì số tiền tôi vay ngân hàng để đi qua nước ngoài vẫn còn đó lãi mẹ đẻ lãi con ôi đời quá đen.
10 ngày ở vn chữa bệnh tôi có tin báo đi thực tập, lúc đó vừa mừng vừa lo không biết có đứng dậy mà đi thực tập được không ?
Rồi tôi đánh bài liều sang thêm lần nữa trong khi đôi chân bàn tay vẫn đau nhức , ở nhà chết với nợ nần đi thì đau khổ với bệnh tật nhưng biết đâu được lại kiếm được tiền trả nợ :((
Rồi cũng bắt đầu những ngày tháng thực tập, rồi một tháng hai tháng trôi qua tôi có tiền gửi về nhà, nhưng bệnh vẫn không khỏi.
Buông xuôi không khám bác sỹ không uống thuốc nữa, just pray thôi. Hình như những lời cầu nguyện của tôi hiệu nghiệm hơn thuốc, khỏi bệnh tôi lao đầu vào công việc để kiếm tiền trong những tháng còn lại của kỳ thực tập vì không có hy vọng được nhận ở lại làm việc ở đây mong sao trả được phần nào nợ nần.
Còn một tháng nữa là hết kỳ thực tập tôi sẽ trở về việt nam với tư cách là kẻ thất bại trắng tay nợ nần và đầy đau đớn về thể xác lẫn tinh thần.
Do u want to continue to work ?
Câu hỏi đó thốt ra từ miệng của giám đốc công ty và tôi được nhận lại làm việc lâu dài cho công ty, mừng quá tôi báo cho gia đình ba tôi đang bệnh mà ông nói nghe tin mà khoẻ ra rất nhiều , cuộc sống của tôi rực rõ từ ngày đó !
Từ một nhân viên bình thường đến nay tôi đã leo lên đội ngũ quản lý một chuổi cửa hàng của công ty.
Ngẫm lại những gì đã qua tôi thấy một điều trong bất kỳ hoàn cảnh khó khăn nào chỉ cần chúng ta không bỏ cuộc và cố gắng hết mình sẽ thành công và điều quan trọng là phải chiến thắng bản thân !
Đây là tự truyện có thật của tôi rất mong những bạn nào đang còn bế tắc trong cuộc sống đọc được và thay đổi suy nghĩ buôn xuôi hãy cổ gắng cố gắng hơn nữa để mang lại những điều tốt đẹp cho bản thân và gia đình xã hội.
0
0
Lương Phước Hoàng
17/05/2018 15:57:16
Mình cảm ơn bạn nhiều nha! May quá!
1
0
Quỳnh Anh Đỗ
17/05/2018 16:01:13
Cuộc sống ngày một phát triển với nhiều điều mới mẻ, thôi thúc ta tìm kiếm và vươn tới tầm cao của sự hiểu biết ,nhưng điều đó không phải dễ dàng vì để đạt được những ước mơ và khát vọng đó, con người phải vượt qua nhiều thử thách, gian nan.
Vậy đâu là sức mạnh để con người vượt qua chặng đường nhiều chông gai đó để đạt được những ước mơ và khát vọng của mình ? Sức mạnh ấy đơn giản chính là chính bản thân ta như nhà cách mạng Nguyễn Bá Học đã đưa ra một lời khuyên vô cùng quý giá đối với con người :"Đường đi khó không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông". Câu nói của ông không đơn thuần chỉ cho ta những bản chất của những khó khăn mà mỗi con người đã, đang và sẽ vấp phải trong cuộc sống này mà đã chỉ cho ta hướng đi đúng đắn để vượt qua điều đó.
"Đường đi chính là cuộc sống của ta đây, không gian nan vì ngăn sông cách núi mà khó vì ý chí lòng người không thể vượt qua. Tuy mỗi người đều có một cuộc sống riêng nhưng hình như mọi đường đời đều có chung một điểm chính là những con sông những vách núi đang chờ ta chinh phục .Thật vậy , có ai đi đến thành công mà chưa từng bị thất bại làm sờn lòng , nhụt chí nhưng với niềm tin và sự hi vọng chiến thắng ,ta tự tích lũy và rút ra được những bài học, kinh nghiệm đường đời quý giá, rồi từ đó ta biết được đâu là con đường riêng và cách đi riêng để đạt được mục tiêu .Hãy lấy việc học làm một điển hình tiêu biểu cho ý kiến trên. Càng lên lớp lớn , việc học tập ngày càng nhiều bắt ta phải thật kiên trì và bền bỉ . Khó khăn đấy gian khổ đấy , nhưng không vì lẽ đó mà các bạn học sinh lại đánh mất hi vọng và niềm tin của mình ,các bạn luôn cố gắng hoàn thành tốt việc học, đương nhiên có nhiều lúc thực sự mệt mỏi lắm nhưng đó không phải là cái cớ để các bạn lùi bước. Mọi nỗ lực luôn được đền đáp bằng những thành công to lớn , giờ đây các bạn trở thành những người công dân tốt , những người có ích và có chỗ đứng trong xã hội .
Nhưng bên cạnh đó, một số khác thì lại nao núng, ngại ngần trước việc học khó khăn , họ vẫn ham chơi, thích làm quen và giao tiếp với bạn xấu . Liệu rồi những cái thú vui ấy cũng chẳng đem lại gì cho bạn chăng ? Và khi bạn nhận thấy đã lãng phí quá nhiều thời gian cho việc vui chơi thì hình như mọi thứ đã muộn đễ sửa đổi khi nó đã trở thành thói quen . Những trò chơi , những cuộc tán gẫu dài ấy chỉ là những cái lợi trước mắt, nó thể hiện sự ngại ngần của con người khi phải đương đầu trước khó khăn mà cuộc sống đang thử thách bản thân bạn. Rồi mọi hậu quả mà bạn gánh chịu lại bắt đầu từ chính sự e ngại và tư tưởng muốn hưởng thụ. Mỗi chúng ta cần phải hiểu, ngại khó, ngại khổ trong học tập sẽ dẫn đến thất học, lạc hậu trong tư tưởng ảnh hưởng đến chính mình và cả xã hội.
Là học sinh, chúng ta phải thực hiện nhiệm vụ và bổn phận của mình, luôn tự nhắc nhở bản thân:
Không có việc gì khó
Chỉ sợ lòng không bền
Đào núi và lấp biển
Quyết chí ắt làm nên.
Và Đường đi không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi, e sông.
Nói như vậy có nghĩa là, nhiệm vụ chính của chúng ta là học tập, sẽ không có lí do gì để chúng ta không cố gắng học tốt, chỉ có tích cực trau dồi kiến thức chúng ta mới trở thành những chủ nhân có ích cho đất nước, đứng trước một bài tập khó hay đứng trước những phút chúng ta lười biếng hãy nhớ tới câu nói của thầy Nguyễn Bá Học để vượt qua, để vươn lên thực hiện tốt nhiệm vụ của mình.
Câu nói của thầy giáo Nguyễn Bá Học là một lời khuyên vô cùng hữu ích đối với tuổi trẻ thời đại mới. Cuộc sống đang phát triển từng ngày, từng giờ, thế hệ trẻ chúng ta cần có một quyết tâm, một ý chí mạnh mẽ vượt qua mọi khó khăn mà vươn tới chân trời tri thức đang rộng mở. Phải luôn nhớ rằng hãy vượt lên chính mình để vươn tới những đỉnh vinh quan chói lọi đang chờ chúng ta chinh phục.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo