“Nếu cha mẹ cho các em hình hài, gia đình cho các em nề nếp gia phong, thì thầy cô cho các em tri thức và nhân cách làm người. Thầy hi vọng lễ trưởng thành sẽ là dịp để các em bày tỏ tình cảm của mình nhằm tri ân công lao sinh thành, nuôi dưỡng, dạy dỗ của ông bà, cha mẹ, thầy cô. Đồng thời cũng là dịp để các em bày tỏ ước mơ, hoài bão, cũng như xác định trách nhiệm của mình với mọi người và toàn xã hội” - ông Lâm Triều Nghi, hiệu trưởng Trường THPT chuyên Trần Đại Nghĩa, phát biểu tại lễ trưởng thành và tri ân.
Nặng ơn cha mẹ suốt đời này
“Mẹ là người chăm lo cho con từng bữa ăn, giấc ngủ, săn sóc con những khi ốm đau, bệnh tật. Những đêm con học bài khuya mẹ cũng ngồi đến khi con đi ngủ mới dám chợp mắt. Mẹ là người dễ dàng nhận ra cảm xúc của con nhất, người có thể nhìn vào mắt con mà hiểu thấu con đang nghĩ gì, người là bờ vai cho con giải tỏa mọi cảm xúc, mọi chuyện đời phức tạp ngoài kia mà đứa con gái bé nhỏ này còn quá ngờ nghệch và ngây thơ.
Con cảm ơn mẹ vì đã luôn xem đứa con nhiều thiếu sót, khuyết điểm này là niềm vui, niềm an ủi lớn lao suốt cả cuộc đời. Con biết rằng dù có cảm ơn đến ngàn lần đi nữa vẫn không đền đáp nổi những điều mẹ đã làm cho con. Cảm ơn mẹ vì đã làm tất cả vì con. Con yêu mẹ!”. Đó là những lời chân thành của em Minh Thu, học sinh lớp 12 chuyên văn, gửi đến người mẹ thân yêu của mình.
Còn Thủy Tiên, học sinh lớp 12 chuyên văn, thì bồi hồi khi kể về ba mình: “Trong khi mẹ luôn dịu dàng yêu thương em, thì ba nghiêm khắc hơn, ba từng đánh đòn em nữa. Ba dạy em những bài học mạnh mẽ về cuộc sống, ba làm em hiểu cuộc sống ngoài kia khắc nghiệt đến nhường nào, để rồi cũng chính ba là người đầu tiên bảo vệ em trước những nguy hiểm đó, cho em cảm giác vững chãi và tin cậy”.
Khi bài hát Nhật ký của mẹ, Cám ơn cha vang lên trên sân khấu, bên dưới các cô cậu học trò cài những bông hoa tươi thắm lên ngực áo cha mẹ mình, dang tay ôm lấy cha mẹ, ngập ngừng nói lời tri ân.
Sẽ nhớ mãi, nhớ mãi
Những thầy cô ở Trường THPT chuyên Trần Đại Nghĩa đã thật sự như một người cha, người mẹ thứ hai trong lòng học sinh. Đây là tâm sự của Chí Trung, học sinh lớp 12 chuyên hóa, gửi đến thầy Hùng - giáo viên chủ nhiệm:
“Thầy ơi, thầy có thể cho con gọi một tiếng ba không? Những thứ con học được từ ba không đơn thuần là từ những trang vở mà còn từ chính con người ba. Chắc sẽ khó để con tìm được ai giống như ba của con, cũng như ba của 49 đứa “quỷ nhỏ” lớp 12 chuyên hóa. Tụi con đều yêu ba nhiều lắm, sau này tuy không còn được ba dạy bảo nữa nhưng những lời dạy của ba, tụi con sẽ giữ mãi trong lòng”.
Những lời tri ân chân thành và sâu sắc của Huỳnh Anh, học sinh lớp 9A3, cũng là những lời cảm ơn từ sâu tận đáy lòng của toàn thể học sinh lớp 9 và lớp 12 gửi đến thầy cô thân thương của mình: “Bốn năm học dưới mái trường này là bốn năm chúng con được làm con của thầy, của cô. Chúng con được truyền dạy cho không chỉ kiến thức mà cả cách sống, cách làm người. Thầy cô quan tâm tới chúng con qua những điều tưởng chừng nhỏ nhất, thầy cô làm chúng con cảm thấy mái trường này là mái nhà thứ hai của mình.
Chúng con xin cảm ơn những lời dạy bảo tận tình, rầy la nghiêm khắc của các thầy cô. Giờ đây, sắp sửa chia tay mái trường, thầy cô, chúng con lại ước, ước gì thời gian quay trở lại dù chỉ một lần thôi, để được làm con của thầy cô, được yêu thương, thậm chí để nghe lời rầy la thôi cũng được. Thầy cô sẽ mãi mãi trong lòng chúng con, cùng với niềm yêu thương, lòng biết ơn, kính trọng vô bờ bến”.
“Con sẽ nhớ mãi hình ảnh thầy hiệu trưởng thỉnh thoảng mỗi giờ cơm hay đến hỏi chúng con ăn có ngon không. Làm sao có thể xóa được hình ảnh thầy hiền từ hỏi con học bài có mệt không khi thấy con ngồi ghế đá lẩm nhẩm học bài. Rồi còn những bài giảng sôi nổi của cô Lý hay cái gật đầu của thầy Quang khi con chào thầy, làm sao có thể quên? Ở nơi này, con được sống trong vòng tay yêu thương của bạn bè, thầy cô, được dạy bảo, chỉ dẫn tận tình.
Bước qua lớp 12 cũng đồng nghĩa cho việc chấm hết quãng đời học sinh, đặt chân vào quãng đời đại học. Lo sợ có, nôn nao có, lưu luyến có, nhưng chỉ cần biết rằng có ánh mắt của thầy cô dõi theo, biết rằng không thể làm thầy cô thất vọng, biết rằng phải để thầy cô tự hào, con sẽ vững bước”. Cả sân trường lặng yên, thoảng tiếng nấc khi chia sẻ của Vân Nga, học sinh lớp 12 chuyên văn, được đọc lên.
Các em lau nước mắt, chuyền tay nhau những chiếc huy hiệu Trần Đại Nghĩa, những quyển lưu bút ghi lại kỷ niệm học trò, nhắn nhủ nhau rằng: “Phải cố gắng để xứng đáng là học sinh Trần Đại Nghĩa”.