Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em hãy tả về căn biệt thự nhà em

4 trả lời
Hỏi chi tiết
3.504
2
1
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
19/10/2017 21:24:23

Ngôi nhà em không bề thế như những biệt thự ở thị trấn mà nó chỉ là ngôi nhỏ hai tầng được quét một lớp sơn màu hồng. Trong nhà, bố em chia racác phòng; phòng đầu tiên là phòng khách, nhờ bàn tay khéo léo của mẹ mà trông nó lúc nào cũng sạch sẽ và đẹp mắt. Bộ sa lông màu gụ bóng lộn đặt trước chiếc tủ cũng đồng màu, ở đó luôn có một lọ hoa tươi. Phía trong là phòng ngủ của bố mẹ em, và phòng sau cùng là chỗ nấu ăn và bàn ăn cơm.

Đi qua chiếc cầu thang bằng gỗ uốn lượn là lên đến tầng hai, trên đó bố em chia làm hai phòng, phòng ngủ của em, căn phòng của em bừa bộn nhất, mẹ thường la mắng em về tội luộm thuộm những lúc mẹ mắng em cũng cố gắng chạy đi dọn dẹp nhưng chỉ được một lát em lại bày ra đủ thứ trò chơi. Trên tầng hai còn có một phòng đọc sách, ở đó có rất nhiều sách, nhiều thứ là lạ mà mỗi chuyến đi công tác bố lại mua về. Những lúc chán các trò chơi của mình em lại sang thăm dò khám phá căn phòng đầy bí ẩn đó. Đằng trước có một ban công nhỏ, buổi tối mùa hè ngồi hóng mát thì thật là tuyệt. Em nhớ có hôm trăng sáng cả nhà em ra ngồi ngắm trăng, khung cảnh nông thôn thật bình yên. Muốn được hít thở không khí trong lành nên bố em mở rất nhiều cửa sổ đặc biệt là trên tầng hai bố mở những cánh cửa hướng ra ngoài cánh đồng. Phía đằng trước nhà em là một chiếc sân gạch đỏ, sạch bong, và ở đó còn có một hàng cau, mùa hoa đến chỉ cần đến đầu ngõ là em đã ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào. Tiếp đến là một vườn rau, ở đó mẹ trông mỗi mùa một loại, lúc nào nhà cũng có rau ăn mà trông rất mát. Mỗi chiều đi học về cởi quần áo đồng phục của trường là em lại vác chiếc ôdoa ra tưới rau. Quanh nhà em còn có một dòng suối nhỏ nước trong vắt. Buổi sớm khi vừa tỉnh giấc em đã nghe dòng suối róc rách chảyqua nghe như một bản nhạc, còn vào những trưa hè em thường trốn mẹ đi men theo dọc con suối bắt cá cờ, cá rô. Em rất thích đi dọc con suối theo những đoạn ven rừng vì không gian thật yên tĩnh chỉ có tiếng chim thỉnh thoảng hót lên hoặc tiếng chim giật mình vỗ cánh. Và nhìn từ nhà em ra còn có những ngọn đồi ở đó xanh mướt một màu xanh của cây sắn, của những tàu lá cọ rì rào trong gió. Đó là nơi rất lí thú mà vào buổi trưa hoặc buổi chiều khi mặt trời sắp tắt chúng em lại rủ nhau lên đồi cọ, ngắm mặt trời lặn ở đằng tây, ngắm lũ chim vội về tìm chốn ngủ.

Từ ngôi nhà nhỏ của em, phóng tầm mắt ra xa sẽ thấy một màu xanh bát ngát của những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay, thỉnh thoảng em bắt gặp đàn cò trắng bay lượn trên cánh đồng, và có những trưa nắng hè em cùng các bạn lại rủ nhau ra đồng bắt cua. Dưới cái nắng như lửa đốt và nước nóng như đun các anh các chị vẫn cặm cụi móc từng chú cua đang chạy trốn trong hang. Nhà em còn có một điều thật đặc biệt, muốn vào được nhà em phải đi qua một cây cầu nhỏ. Cây cầu này đã có từ thời ông nội em nhưng ngày đó nó chỉ đơn giản là mấy cây tre bắc lên tạm bợ, và do vậy, nó thường trôi mất khi mùa lũ về. Còn mấy năm gần đây bố em đã xây thành chiếc cầu xi măng vững chắc, nó có thể đứng vững được trong mưa bão. Và ngôi nhà của em thật sự ấm cúng khi mỗi buổi chiều sau một ngày vất vả cả nhà lại đoàn tụ bên nhau. Mẹ em đi làm về thường mang theo một làn thức ăn, về đến nhà mẹ lại lúi húi nấu nướng, còn bố em tưới cây cảnh, và em tưới rau. Vừa làm bố mẹ vừa hỏi em về tình hình học tập của ngày hôm ấy.

Nhìn từ xa ngôi nhà của em thật nhỏ bé ẩn hiện giữa vườn cây xanh tốt. Trông nó thật bình yên và đẹp đẽ. Bữa cơm nhà em thường bắt đầu vào 6 rưỡi tối, lúc này căn nhà dường như gần gũi hơn bởi mọi người được quây quần đoàn tụ. Cả nhà nói chuyện vui vẻ, bố em tính vốn hay đùa nhiều khi làm mẹ và em cười như nắc nẻ, quên cả ăn. Em cảm thấy thật sự ấm cúng khi được ở trong ngôi nhà nhỏ của mình, trong vòng tay chăm sóc của cha mẹ. Chính vì vậy, em rất yêu ngôi nhà nhỏ của mình, mỗi lần đi đâu em cũng chỉ mong trở về nhà, ở đó em mới thật sự thích thú và thoải mái.

Mẹ em thường nói: Sau này dù phải đi đâu con cũng phải nhớ về ngôi nhà này nhé. Thật lòng chưa bao giờ em thích rời xa ngôi nhà này. Em ào lên lòng mẹ và nói: Sau này có tiền con sẽ biến nơi này thành một ngôi biệt thự to hơn có gara để ô tô, có bể bơi, có sân chơi thể thao, giống như những ngôi nhà ở trên ti vi. Mẹ cười lớn: Vậy dễ làm được điều đó còn phải học thật giỏi.

Em thầm hứa với chính mình: phải cố gắng học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ và được sống mới trong ngôi nhà thân yêu này, giữa mảnh đất đã cho em nhiều kỉ niệm khó quên.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
4
0
Hà Thanh
19/10/2017 21:26:52
Gia đình tôi sẽ về thăm nhà ông bà ở Kiên Giang vào mùa hè tới. Tôi đang rất trông ngóng để được gặp họ và gặp căn nhà xinh đẹp mà tôi rất yêu quý. Đó là một căn biệt thự nhỏ cổ kiểu Pháp với ống khói và những của số hình vòng cung cũ kĩ. Căn nhà màu xanh nhạt màu mà tôi rất thích. Nhà có hai tầng lầu và một sân thượng. Phòng khách và nhà bếp nằm ở tầng một. Ông của tôi đặt một bộ sofa bằng gỗ, một chiếc tivi cũ và một bể cá cảnh nhỏ với nhiều đàn cá đủ màu trong phòng khách. Phía sau phòng khách là nhà bếp. Những vật dụng ở đây đã khá cũ kĩ trừ bếp ga và tủ lạnh. Bà của tôi nói rằng bà có rất nhiều kỷ niệm trong căn bếp này bời vì bà dành hầu như toàn bộ cuộc đời để làm công việc nhà và nấu nướng. Kế bên nhà bếp là một chiếc chuồng gà đáng yêu nơi mà bà hay lấy trứng để làm món bánh nướng trứng ngon tuyệt vời. Có ba phòng ngủ và một phòng thờ nơi luôn được quét dọn sạch sẽ ở trên tầng thứ hai. Phòng ngủ rất đơn giản và cũ kỹ. Tôi phải thừa nhận rằng phòng ngủ ở đây trông có vẻ rất âm u. Khi tôi còn nhỏ, tôi luôn suy nghĩ về những điều đáng sợ sẽ xảy đến với tôi nếu tôi ngủ. Và không có chuyện gì xảy đến cả, đó là do tôi tưởng tượng ra mà thôi. Phần cuối cùng trong căn nhà là sân thượng-thế giới riêng của ông. Ông nuôi rất nhiều loài lạ và đẹp có cái tên rất khó nhớ. Ông để cho chim chóc đậu trên những cái cây đã được trồng từ rất lâu rồi. Vào mỗi buổi sáng, ông bà của tôi cùng nhau tập thể dục và tận hưởng không khí mát lành trên đây cùng với nhau. Đối với mọi người đó có thể chỉ là một căn nhà bình thường nhưng đối với tôi đó là căn nhà tuyệt vời nhất trên thế giới.
1
1
nguyễn văn A
19/10/2017 21:28:15

Không biết bố mẹ em đã xây cất ngôi nhà này được bao lâu rồi, em chỉ biết được rằng, em đã sinh ra và lớn lên trong ngôi nhà này cùng chị em, sống trong vòng tay âu yếm của bố mẹ từ nhỏ cho đến bây giờ.

Ngôi nhà một lầu, nằm trên một khu đất cao ráo thuộc quận Gò Vấp, gần sân bay Tân Sơn Nhất. Chiều ngang của ngôi nhà chừng bốn mét rưỡi, chiều dài độ hai mươi mét, lầu suốt. Ngôi nhà khá rộng mặc dầu gia đình em chỉ có bốn người: bố mẹ và hai chị em em. Bố nói: “Cất rộng như thế này là để phòng khi ông bà chú bác, cậu dì và các người bạn thân quen đến chơi có chỗ nghỉ ngơi”.

Dáng dấp ngôi nhà vừa cổ kính vừa pha phong cách hiện đại nên trông rất hấp dẫn. Ai đến đây cũng khen ngôi nhà em đẹp và sáng sủa, vừa gọn lại vừa xinh, phù hợp với kiểu cấu trúc nhà cửa bây giờ.

Ở phía dưới gồm có các phòng: phòng khách, phòng ngủ, phòng ăn và một khoảng trống chừng ba mét làm bể nước và phơi quần áo. Bố mẹ em ngủ ở tầng trệt. Giữa nhà là một cái cầu thang đúc, rộng khoảng một mét dẫn lên lầu. Phía trên chia làm ba phòng và một sân thượng để những chậu kiểng quý. Mỗi chị em sinh hoạt, nghỉ ngơi một phòng, còn một phòng nữa để trống dành cho khách. Nền nhà được lát bằng thứ gạch bông xuất khẩu của hãng “Đồng Tâm” nổi tiếng. Bố chọn màu trắng có vân hoa lát suốt từ ngoài vào trong. Màu sắc không cầu kì nhưng lại rất sáng. Sự phản chiếu của màu gạch kết hợp với màu sơn xanh lơ của tường tạo nên không gian trong từng phòng cái cảm giác rộng, thoáng mát, thật đễ chịu.

Tại phòng khách nơi đặt tủ thờ ông bà tổ tiên cao khoảng hai mét, rộng một mét sáu mươi, mang dáng dấp một cái tủ kiếng hơn là tủ thờ. Bố bảo: “Mình phải làm một cái gì đó mới hơn thế hệ các cụ ngày xưa, không chạm trổ cầu kì, đơn giản, hiện đại nhưng vẫn tôn nghiêm. “Bộ ghế sa lông bằng nệm mút màu nâu có vân hoa được đặt ngay giữa phòng khách trông rất lịch sự. Hàng ngày, mỗi khi học bài xong, em thường chạy xuống tầng trệt, lấy chổi lông chim quét nhẹ lên mặt ghế, rồi nhẹ nhàng gieo mình xuống mặt nệm thư giãn đầu óc.

Ngôi nhà của em là vậy đấy. Nó gắn bó với em như máu thịt. Đi đâu một vài ngày, dù thích thú bao nhiêu, em vẫn nhớ về ngôi nhà của mình. Đó là tổ ấm, là hạnh phúc của gia đình em.

1
0
Quỳnh Anh Đỗ
20/10/2017 12:06:33
Quê hương gia đình, mái nhà, mái trường hay những trò chơi của tuổi thơ. Ôi! Những thứ quen thuộc ấy không biết đã gắn bó với tôi tự bao giờ. Nó là tình yêu, là nỗi nhớ và là niềm tự hào của tôi mỗi lúc đi xa. Có lần nghe mẹ bảo tôi: Khi nào con lớn, nếu có đi xa, lúc nào cảm thấy buồn con cứ nhớ về ngôi nhà này, con sẽ cảm thấy ấm áp.

Tôi chưa đủ lớn để đi đâu đó thật xa và làm những việc thật lớn lao như bây giờ bố vẫn thường làm nhưng chỉ cần nghĩ đến việc phải xa nhà, tôi đã thấy nhớ da diết nó. Ngôi nhà được bố mẹ hoàn thành khi tôi vừa học xong lớp một. Bố xây nhà trên mảnh đất được ông bà để lại, rộng rãi và thoáng mát. Nhìn từ ngoài ngõ, ngôi nhà của tôi nằm sau chiếc cổng được đóng bằng hai trụ xi măng. Bố cho trang trí đơn giản nhưng hợp mắt. Cổng ít hoa văn được sơn bằng màu xanh mát. Phía sau cổng là hai hàng cau cảnh chạy dọc lối đi ở giữa được bố cho lát bởi thứ gạch mua ở quê lên. Hai hàng cau như hai hàng danh dự. Giờ thì cau đã lớn lên và bắt đầu cho bóng mát.

Ngôi nhà được thiết kế quay hơi lệch về hướng Đông Nam, phía trước có sân và vườn rộng rãi. Mảnh vườn cho tôi bao hoa trái, còn cái sân nhỏ mấy năm liền từng là sân vận động của tôi với chú mèo con. Nhà tôi nhỏ, gọn gàng nhưng trang trọng với ba tầng. Tầng dưới bố đặt làm phòng khách với phòng ăn. Trong phòng khách bố mẹ cho đặt một bộ salon sang trọng, trên tường treo hai bức tranh khá lớn và nổi tiếng. Phòng khách nhìn thẳng ra sân và lúc nào cũng là căn bếp nhỏ của mẹ với chị hai. Hằng ngày, nhà em quây quần vui vẻ trong ba bữa cơm ở cái phòng ăn nhỏ ấy.

Tầng hai là phòng ngủ và phòng làm việc của bố mẹ. Nhưng tôi rất thích ở tầng này vì phòng làm việc của bố cùng là một cái thư viện nhỏ của cả nhà. Đọc hết sách trên cái giá nhỏ của tôi, tôi thường tới phòng bố để tìm đọc những cuốn sách mà mình thích thú.

Tầng cuối cùng là đại bản doanh của tôi và của chị hai. Phòng của tôi bao giờ cũng bừa bộn với đầy đủ siêu nhân bay lượn trên tường. Duy chỉ có cái bàn học lúc nào cũng sắp sách vở gọn gàng. Còn phòng chị hai thì trông có vẻ người lớn hơn. Phòng của chị kê một chiếc bàn làm việc nhìn ra phía cánh đồng. Thế nên cứ lúc nào muốn ngồi một mình, tôi lại chuồn sang phòng của chị.

Thế đấy các bạn ạ! Ngôi nhà là một cái tổ ấm lớn của mỗi chúng ta. Nhưng với tôi nó còn là một người bạn lớn, là một ân nhân vì ở đó, nó cho tôi những yêu thương và cũng dạy cho tôi biết quý mến tất cả mọi người.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư