Chim khách à, bạn đã chơi với mình khá lâu nhưng bạn chưa biết chỗ ở hiện tại của mình như thế nào. Hôm nay mình sẽ kể cho bạn nghe về ngôi nhà mà mình đã trưởng thành đã lớn lên. Mỗi lần tan học, mình lại trở về ngôi nhà thân thuộc của mình. Nơi đây có gia đình với bao kỉ niệm thân thương. Bao nhiêu năm nay mình luôn được sống trong vòng tay âu yếm của bố mẹ.
Nhà của mình nằm ở Thị xã Trảng Bom, Đồng Nai. Đó là một ngôi nhà cấp bốn, cánh cửa ngõ bằng sắt luôn khép lại. Những cây râm bụt mọc lên rào kín tường kẽm, nhìn xa giống như một vòng hoa đỏ lẫn sắc xanh viền quanh khu vườn. Bước vào cổng nhà là thấy ngay hình ảnh những cây xoan, đến mùa trổ hoa, từng chùm như những đám mây trắng chập chờn trông mới đẹp làm sao! Ngồi trong nhà, nhất là những buổi sáng đẹp trời, hay là những buổi trưa hè êm ả mình có thể nghe rõ tiếng các bạn chim lảnh lót trên cành cây đầu sân nhà thật vui, thật hấp dẫn. Đặc biệt, khi mùa gặt đến bước chân vào sân mình có thể ngửi thấy mùi rơm rạ bốc lên từ sân phơi. Màu vàng của rạ khô. Ngôi nhà của mình không được xây bằng xi măng cốt thép. Nó được làm bằng gỗ tre mộc mạc, đơn sơ, là kỉ niệm thời ông mình. Nhà gồm ba gian: phòng khách phòng ngủ và phòng ăn; phòng nào cũng đc sắp xếp gọn gàng ngăn nắp. Đi đâu đó về, vừa bước chân vào nhà là mình đã cảm thấy mát mẻ vô cùng. Các phòng được trang trí trông thật thẩm mĩ. Căn phòng thứ nhất đặt một chiếc tủ thờ và một bộ ghế gỗ hương. Bên trái là chiếc tủ ti vi. Đây cũng chính là phòng tiếp khách và là chỗ gia đình mình sum họp vào buổi tối. Kế bên là phòng ngủ được chia làm 3 ngăn. Phòng dành cho bố mẹ, phòng dành cho hai chị em mình vừa làm chỗ ngủ vừa làm nơi học tập ở nhà. Mình cảm thấy thật khoan khoái dễ chịu. Đi sâu hơn vào bên trong là phòng bếp. Căn phòng nhỏ bé có ô cửa sổ nhìn được ra cánh đồng đằng sau.
Mình rất yêu quý ngôi nhà này. Vì nơi đó lưu giữ biết bao kỉ niệm đẹp. Ngôi nhà và cuộc sống thân yêu của mình là thể đấy, mình cảm thấy hạnh phúc khi được ở trong ngôi nhà này.