Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một lần thất bại làm em trưởng thành

4 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
10.890
11
1
Dương Hoàng Khánh ...
17/11/2018 20:40:08
Có người nói nói rằng "Trưởng thành là một hành trình rất cô đơn và đau đớn", với tôi chuyến phiêu lưu của cuộc đời là học hỏi, và trưởng thành chính là mục đích, cứ như thế đời người sẽ có 3 lần trưởng thành…
  • Lần đầu tiên là khi phát hiện ra mình không phải trung tâm của thế giới

Tuổi trẻ có cái tôi xốc nổi và thích thể hiện, xem mình là rốn của vũ trụ. Ngày ngày tuổi trẻ xây thêm cho mình tự hào bằng cách tự tôn nhiều khi vượt ngưỡng cần thiết. Đó là động lực để phát triển đấy nhưng cũng là con dao hai lưỡi đẩy người trẻ vào chủ nghĩa ích kỷ cá nhân, bó mình trong cái tôi chật hẹp.

Tôi đã từng lạnh lùng và thiếu tôn trọng người khác nghĩ rằng "còn xa lắm" đám người đó mới đạt đến đẳng cấp của mình.Tôi luôn cho mình tài giỏi có quyền gạt phăng ý kiến của người khác mà chưa một lần thực sự lắng nghe tất cả. Tôi nghĩ bản thân không cần đến sự giúp đỡ của bất kỳ ai, tự tạo dựng mọi thứ, một mình đi đến thành công hạnh phúc.

Lúc ấy tôi chính là một kẻ bất kham và đã sớm ngã ngựa. Ngạo nghễ như thế không kéo dài được bao lâu khi chạm ngõ bước trưởng thành đầu tiên: thất bại liên tiếp ngay trong lĩnh vực tôi tự hào nhất. Tôi không kiểm soát được sự tức giận cho lần thất bại đầu tiên và dần nhận ra mình không phải là trung tâm của thế giới. Tôi đã từng là con ếch dưới đáy, xem miệng giếng nhỏ bé là cả bầu trời.

Lần thứ hai là khi nhận ra có một số việc, dù bạn cố gắng như thế nào bạn vẫn không thể thay đổi.

Có lẽ bạn sẽ đồng cảm với tôi và "những đứa trẻ không sinh ra ở vạch đích" khi chúng ta có xuất thân nghèo khó. Tôi không than vãn nhưng đã từng một chút bận tâm về chuyện mình không phải là đứa trẻ lớn lên trong gia đình khá giả.

Thời gian đầu mới kinh doanh, 5 lần khởi nghiệp tôi đều thất bại. Mỗi lần như vậy tôi lại ngồi gặm nhấm thời hoàng kim của mình khi sở hữu hệ thống bán hàng với hàng chục ngàn con người ở dưới, tôi đã từng "ăn mày quá khứ" và ước hiện tại chỉ là giấc mơ tồi tệ, ngủ một giấc mọi chuyện sẽ kết thúc.

Tôi đã nhiều lần nói với bản thân từ"giá như" sau mỗi chuyện xảy ra không mong đợi. Tôi đã từng cố gắng tìm mọi cách thay đổi người khác: bố mẹ và vợ, cộng sự thậm chí là đối tác, khách hàng. Tôi dần nhận ra điều đó là ngu ngốc. Tôi tự nói với mình cuộc sống chẳng bao giờ dễ dàng, những thứ không nằm trong con người mình, đừng mơ thay đổi chúng. Cuộc đời chỉ thực sự thay đổi khi chúng ta đổi thay!
Lần thứ ba là khi gặp biến cố, bạn chọn đối diện thay vì né tránh, chọn mạnh mẽ thay vì hèn nhát chạy trốn

Cuộc sống không cấp cho bạn những nguồn lực đầy đủ trước khi gieo xuống bạn những biến cố nghiệt ngã. Cuộc sống cũng không định lượng tuổi tác bạn già hay trẻ, kinh nghiệm ít hay nhiều mỗi khi đẩy khó khăn đến bạn. Cuộc sống là chuỗi bất ngờ, khó khăn là chuỗi thử thách liên tiếp nhiều khi bạn không được quyền chọn phần dễ hơn.

Có những giai đoạn tôi ngỡ cuộc đời mình là "nạn nhân" của một gã tay chơi boxing hăng máu và chuyên nghiệp, hắn ta "tưởng thưởng" cho tôi những cú đấm trời giáng làm tôi tối tăm mặt mũi. Nhiều lần tôi toan bỏ trốn hay gục xuống mong sớm kết thúc hiệp đấu đẫm máu, nhưng rồi biết rằng cuộc đời không đơn giản là vòng đo ván trên sàn đấu, tôi không có cơ hội chiến đấu thêm nữa nếu tôi chấp nhận thua cuộc. Ngay lúc đó tôi phải phải mạnh mẽ vì đó là lưa chọn cuối cùng.

Luôn là như vậy, khi gặp biến cố nếu bạn không có năng lực giải quyết, cuộc sống sẽ đánh ngã bạn còn đạp thêm một cái. Nhưng nếu mỗi ngày bạn đều nỗ lực đi về phía trước, bạn sẽ cảm thấy bước chân của mình ngày càng nhẹ nhàng, thẳng đến một ngày, có cảm giác bay bổng. Lúc đó vận mệnh sẽ giống như một người bạn cũ, nắm lấy tay bạn bước lên từng bậc thang trong cuộc sống.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
11
5
doan man
17/11/2018 20:55:22
Trong cuộc đời mỗi người, ai chẳng có những phút giây lỗi lầm. Nhưng điều quan trọng là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết hối hận và sửa chữa sai lầm ấy. Tôi cũng đã có một lần mắc lỗi với người bạn thân của mình, vì lỗi lầm đó, suýt nữa chính tôi đã tự tay giết chết một tình bạn đẹp.
Tôi và Hoa chơi với nhau từ nhỏ, nhà lại ở cạnh nhau nên chúng tôi lại càng thân hơn, đi đến đâu cũng dính lấy nhau như hai chị em vậy. Chơi thân là thế, nhưng mọi người thường bảo tôi với Hoa như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa hiền lành, ít nói, trầm tính và chắc chắn, còn tôi thì lại khá tinh nghịch, trong người lúc nào cũng có dư thừa năng lượng, gặp ai đều có thể nói chuyện thoải mái. Những lúc như vậy, tôi lại cười, coi như bù trừ cho nhau vậy. Hàng ngày, ngoài việc đi học cùng nhau, Hoa còn giúp tôi rất nhiều trong học tập, nhờ có Hoa mà tôi đã tiến bộ lên rất nhiều. Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn lên kiểm tra bài cũ, trong đó có tôi. Vì đã học bài ở nhà nên tôi trả lời rất dõng dạc, tự tin, cô cho tôi một điểm 10 đỏ chói vào trong sổ. Bạn bè trong lớp nhìn tôi đầy ngưỡng mộ khi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong bài lịch sử dài dằng dặc. Tối hôm đó, vì ti vi có chương trình rất hay mà tôi yêu thích, cũng vì chủ quan rằng mình đã có điểm nên tôi không học lại bài. Ai ngờ hôm sau, cô bất ngờ cho kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu bứt tai, cắn bút mãi mà cũng không thể nhớ nổi một chữ. Trong khi đó, ở bên cạnh tôi, Hoa đã làm xong từ bao giờ. Chỉ còn có 5 phút, tôi cuống quá liền giật lấy bài của Hoa và vội vàng chép. Tiết học sau, cô trả bài kiểm tra hôm ấy và nói rằng:
- Cô rất buồn rằng trong lớp ta có hiện tượng chép bài của nhau, đó là của Lan và Hoa, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu các em có gì thắc mắc thì sau giờ học lên gặp cô.
Tôi sững sờ, còn Hoa mắt nhòe đi khi nhận bài kiểm tra của mình. Tôi vô tâm nghĩ rằng chỉ là một bài kiểm thôi mà, sau giờ học mình sẽ xin lỗi nó sau. Lúc tan học, Hoa chẳng đợi tôi về cùng mà đi trước. Mấy đứa bạn cùng lớp thì thầm rằng:
- Sao hôm nay Hoa lại không học bài nhỉ, mọi khi cậu ấy chăm lắm mà.
Bây giờ, tôi mới ân hận và hiểu ra lỗi lầm của mình. Vì vô tâm mà tôi đã làm tổn thương Hoa. Chẳng biết làm gì khác, tôi vội vàng chạy đuổi theo Hoa để xin lỗi. Bắt kịp Hoa, tôi nói bằng giọng hổn hển chẳng ra hơi:
- Hoa ơi...Mình xin lỗi nhé... Tại mình mà cậu bị điểm kém.
Hoa mỉm cười dịu dàng:
- Thôi, không sao đâu, mình cũng không giận cậu nữa.
Lúc ấy, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa lỗi kịp thời, có lẽ tôi đã đánh mất một người bạn tốt như Hoa.
Mỗi lần nhớ lại kỉ niệm ấy, tôi thấy thẹn với lòng và tự dặn mình phải biết chú ý tới cảm xúc của người khác hơn, nếu không, tôi sẽ đánh mất những người luôn yêu thương và giúp đỡ tôi trong cuộc sống.
3
6
Chymtee :"v
17/11/2018 21:21:54
“Tốc độ của thời gian là một giây trên một giây”quả thật câu danh ngôn trên quả là bất hủ,hay và đúng đắn.Bởi vì thời gian như một dòng xoáy, luôn xoay nhanh mãi khiến con người ta muốn chóng mặt.Và cũng chính dòng xoáy đó đã đưa đẩy tôi vào đời,nuôi dưỡng thể chất lẫn tinh thần cho tôi được trở thành một học sinh lớp 8 như ngay hôm nay.Và để một ngày nào đó ,tôi chợt nhận ra mình đã trưởng thành hay “ lớn khôn” hơn rồi.
Thời gian là cơn bão mà tôi đã lạc đường trong đó. Lạc theo tháng năm và thay đổi con
người, đổi thay từ một thân thể nhỏ bé luôn rụt rè nhút nhat bên chân ba má ,sau dần dần
tấm thân nhỏ bé ấy cũng mạnh dạn hơn bước vào đời ,cho đến bây giờ trở thành cô HS lớp
8 cao lớn và tự tin hơn lúc bé rất nhiều. Và tính cách cx xoay theo dòng xoáy ấy mà thay đổi
ko ít so vs ngoại hình con người tôi lúc bây giờ, chính chắn và biết suy nghĩ hơn, biết chấp
nhân khó khăn ,ý kiến của người khác. Giờ đây những công việc của ba má, tôi có thể đỡ
đần và gánh vác.Lúc trước,tôi từng nghĩ nấu cơm là rất khó nhưng bây giờ tôi đã là người
phụ trách các bữa cơm trong gia đình.Hay cất đồ lên giá sách cao,cũng có thể tự mình làm
mà ko cần bắc ghế hay thang,vì tôi đã trưởng thành cùng vs thân thể cao lớn…Những công
việc lúc bé và bây giờ của chính mình khác xa một trời một vực.Thường thì lúc đó còn chưa
biết suy nghĩ, luôn làm những việc gì theo ý mình muốn mà ko cần suy nghĩ, hay nghịch
ngợm chơi game và làm việc giết thời gian, thật đúng là con nít.Khác xa vs lúc còn bé thì
bây giờ, tôi thích đọc sách và học tâp nhiều thứ,thích quan sát lắng nghe hơn hành
động,luôn suy nghĩ trước khi quyết định hoặc làm việc j.Tôi thấy mình lớn khôn rất nhiều vì
biết sống có mục tiêu ,biết phấn đấu hay sống cho ước mơ.Tôi cảm thấy rất tự hào về tôi
hiện giờ,nhưng suy nghĩ lại những việc cùa quá khứ thì tôi cảm thấy xấu hổ.Bởi vì tôi đã
nhiều lần khiến cha mẹ và tất cả mọi người buồn phiền, những hậu quả của những việc làm
ko suy nghĩ.Tất cả sẽ là bài học quý giá để tôi sửa đổi và ko vấp phạm trong tương lai.
Với sự yêu thương và sự dạy dỗ của cha mẹ, thầy cô và mọi người mà tôi đã trưởng thành
hơn rồi.Trong suy nghĩ và hành động, trong con người và cả nhận thức của chính tôi đã lớn
khôn. Sẵn sàng đối mặt với khó khăn nguy hiểm , chấp nhân thất bại để vươn lên cao
hơn.Để mãi vững cho con đường tương lai như Albert Einstein từng nói “Tôi sống với sự cô
đơn đau đớn trong tuổi trẻ nhưng lại ngọt ngào trong những năm tháng trưởng
thành”.Quả thật, “Tôi đã lớn khôn”.
8
2

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×