Không hừng hực ngút ngát như hoa sữa, cũng không nồng nàn quyến rũ như hoa ly. Đó là cái mùi pha trộn một cách ý nhị giữa mùi hoa cau trong đêm trăng sáng với mùi hoa bưởi trong vườn khuya. Mùi hoa cau dưới trăng có vị ngòn ngọt, dịu dàng, mùi hoa bưởi trong vườn khuya thì đằm thắm ung dung mà kiêu sa xao xuyến, mùi hoa ngọc lan.
Trời đã vào thu, một chút nhớ thương theo gió heo may về đã mở những cánh hoa ngọc lan đầu mùa trước sân nhà, hương hoa theo gió vào tận mọi ngóc ngách tâm hồn, vào tận miền bâng khuâng đã từ lâu khép lại hẹn hò
Những chiếc lá mượt mà lay lay trong nắng, màu xanh non tơ mềm mại, không là màu biêng biếc của lá non cũng không xanh thắm của lá già, lá ngọc lan xanh trong thanh xuân,không bắt đầu cũng không kết thúc, cứ man man hờ hững mà đem sức sống phong phú cho vô vàn những bông hoa, bằng sự cần mẫn tha thiết của mình
Lạ thật, giữa những khẳng khiu rạn nức xù xì của thân, của cành, của nhánh bỗng bất ngờ trổ ra những búp non trằng trẻo, hồn nhiên, xinh đẹp, duyên dáng như có phép lạ. Những búp hoa thon thả trắng mượt đang ngóng nắng trong màu ngọc bích của lá non. Gió sẽ mang hương, nắng sẽ mang vị ngọt ướp vào nhụy hoa, khi những cánh xòe ra cũng là lúc hương thanh xuân phả vào trong gió một thứ mùi vị quyến rũ của đất trời.
Búp hoa thuôn dài, cánh dày thơ dại ôm khít vào nhau tưởng như liền một khối, nhưng khi nắng trải vàng, những cánh hoa nhẹ nhàng hé mở, mùi hương bẽn lẽn lan ra đằm thắm dịu dàng như được tỏa ra từ cái màu trắng tinh khôi ấy.
Hoa hàm tiếu mang vẻ e ấp quyến rũ, nhưng hoa mãn khai cũng không phô trương tự phụ. Hoa mang lại sự bình yên thanh thản, sự thong dong an nhàn…
Trở lại miền ấu thơ dịu ngọt, cây ngọc lan đứng ở góc sân vẫn vươn cành xanh lá, cái gốc nhỏ tưởng như không mang nổi thân cành sum sê mát rượi cả một khoảng sân là nơi chúng tôi ngồi “tắm hương” Cái trò này do mấy chị tôi nghĩ ra, rồi sau đó trở thành nếp. Sau khi tắm gội,chúng tôi ra ngồi dưới gốc cây, trong cái miền thơm tho của vô số hoa ngọc lan mà tận hưởng sự tinh khiết thanh cao thấm đẫm vào tận phần sâu xa nhất của trái tim. Sau này, khi chìm nổi giữa cuộc đời, cái miền nhớ mênh mông đó đã làm dịu đi những nghiệt ngã,những thương đau, những ưu phiền trong cuộc sống. Mùi ngọc lan tha thiết không thể lãng quên.