LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tập làm dàn ý bài văn biểu cảm theo các đề sau: cảm xúc về vườn nhà, về con vật nuôi, người thân, mái trường thân yêu

10 trả lời
Hỏi chi tiết
10.199
47
16
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
30/10/2017 19:52:26
Tập làm dàn ý bài văn biểu cảm theo các đề sau: cảm xúc về vườn nhà,
MB:
- Giới thiệu khái quát về mảnh vườn.
- Tình cảm chung.
TB: - Hình khối, quang cảnh xung quanh và trong khu vườn.
- Các loài cây được trồng.
- Người chăm sóc, thời gian dành cho chăm sóc khu vườn.
- Màu sắc, âm thanh quanh và trong khu vườn.
- Nguồn lợi kinh tế, tinh thần.
KB: - Ấn tượng và tình cảm đối với khu vườn
hía sau nhà tôi là một vườn rau nhỏ nhắn, xanh tươi. Nhờ vào bàn tay cần cù chăm bón của mẹ tôi mà vườn rau xanh tốt quanh năm, mùa nào thức ấy.
Đó là một khoảnh đất mỗi bề dài chừng năm thước rào kín bốn phía chỉ chừa cửa đi lại.
Xung quanh là hàng rào tre cắm xiên hình mắt cáo. Trên đó, dây lá mồng tơi bò phủ lên xanh mướt. Cuối vườn, mặt giáp ao cũng có cửa tre thông với cầu ao. vườn phân thành bốn ô với nhiều luống nhỏ ngang dọc. Giữa các ô là lối đi lại.
Trong vườn lúc này, các thứ rau quả đều đang độ non tươi. Tờ ngoài vào lá là những luống cải ngọt vươn cao lá xanh tròn loăn xoăn, bẹ to trắng nõn. Bên cạnh là bắp cải lá dầy dặn cồm cộm đường gân ôm chặt lấy nhau, cuộn tròn nhau lại như quả bóng.Trông đến là ngộ.
Qua các luống cải là đến các luống hành. Từng cọng hành to như chiếc đũa, mơn mởn một màu xanh, tua tủa đâm thẳng lên trời.
Trong cùng, mẹ tôi trồng các thứ rau quả làm gia vị: đâu chừng năm bảy bụi gừng, cây lá xanh um, ba bốn cây ớt trái sai chín đỏ nặng trĩu trịt đầy cành. Rồi cả ngò gai, rau quế, rau tần, cần tàu, cần nước,...mỗi thứ đều có một dáng vẻ riêng nhưng thứ nào cũng tươi tốt xanh non.
------------------------------
Nhà em khác với những nhà của các bạn khác. Ngôi nhà của em có một khu vườn khá rộng.
Hôm nay là một buổi sáng đẹp trời. Màn sương đêm dần dần tan biến. Mặt trời mọc, những tia nắng dần dần sáng lên chiếu xuống khu vườn của nhà em. Vườn nhà, trồng rất nhiều cây cảnh như: cau, lộc vừng,... và một số loài hoa mà mẹ em sưu tập: hoa lan, xương rồng, quỳnh Nhật, hồng tú cầu. Vào mùa này những giò lan rừng mẹ trồng nở rộ, tỏa hương thơm ngát, chúng khoe sắc thắm dưới ánh nắng chói chang làm khu vườn đẹp hơn. Em còn nhớ, năm vừa rồi cây lộc vừng nở biết bao nhiêu là hoa. Thật ngộ quá, hoa lộc vừng hơi giống với hoa liễu nhưng nhìn hoa lộc vừng đẹp hơn. 
Vào mùa hoa nở, bao nhiêu ong, bướm, chim chóc đến hót véo von, chúng đua nhau lấy mật, thụ phấn làm khu vườn càng thêm đẹp. Mỗi khi rảnh rỗi em đều ra vườn ngắm hoa. Các bác hàng xóm nhìn khu vườn đều tấm tắc, chăm sóc thế nào mà đẹp vậy, lá cây thì xanh mướt, hoa thì thắm tươi.
Vào mùa mưa, những cây cau với những cành lá vươn dài như một hàng rào chắn gió, cản mưa. Còn vào mùa hè khu vườn giúp ngôi nhà của em mát mẻ không nắng nóng. Từ xa nhìn lại ngôi nhà nhỏ nhắn xinh xinh của gia đình em thật dễ thương. Nếu có dịp đến nhà em thì mọi người có thể nhận ra rất dễ dàng vì nhà em có nhiều cây và có hàng cau cao vút.
Ngày này qua ngày khác, khu vườn vẫn luôn xanh tươi. Em sẽ chăm sóc và bảo vệ khu vườn, để cây cối luôn tươi tốt đem lại niềm vui cho gia đình em. Mãi mãi em sẽ ghi nhớ hình ảnh khu vườn.
-------------------------
Nhà tôi rất yêu quý cây xanh, chính vì thế mà trồng được một vườn cây.Nào là cây cam nào là cây mít,... mỗi sáng thức dậy tôi đều ra ngoài vườn cây để tưới nước cho chúng và hít thở không khí trong lành trong vườn cây.Ngoài cây ra nhà tôi còn trồng cả những loại hoa như hoa mai, hoa hồng, hoa lan,...mỗi bông hoa đều có một mùi thơm đặc biệt, khu vườn rộng rãi, 2 bên trồng các loại hoa, loại cây ở giữa là lối đi, mỗi ngày tôi thức dậy đều ra đó để được hít thở không khí trong lành cho thật tĩnh táo, khu vươn cũng là nơi để các loại ong, bướm đến hút mật, chiều chiều lại có những con chim đến đậu vao những cây lộc vừng hót líu lo, thật là thoải mái.
Đến mùa xuân những bông hoa nở rộ, những cây cam, cây mít ra trái chín một mùi thơm ngào ngạt, khiến cho khu vườn thật đẹp, ..........................(suy nghĩ tiếp nha đây chỉ là gợi ý) 

Tôi sẽ không bao giờ quên được khu vườn này nó như là một người bạn thân thiết vậy, khiến tôi không thể quên được và tôi sẽ nhớ mãi đến nó giù có đi về đâu.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
37
7
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
30/10/2017 19:54:16
Tập làm dàn ý bài văn biểu cảm theo các đề sau: về con vật nuôi,
Dàn ý nhé
MB: Giới thiệu vật nuôi (vì sao em có nó, nó là con gì,..)
TB: +Nuôi nó trong nhà có ích: vd, nếu là chó thì trung thành, mèo bắt chuột,...
+Kỉ niệm của nó đối với em hoặc gia đình em
+Vật nuôi có ý nghĩa đối với em như thế nào
+Tình cảm dành cho nó
KB: Khẳng định sự trung thành/... của loài vật đó ; tình cảm của em đối với nó và ngược lại

BÀI THAM KHẢO
Hôm nay cô giáo ra đề làm văn. Cô yêu cầu tôi kể về kỉ niệm với một con vật nuôi mà tôi từng thân thiết. Không một chút đắn đo, tôi cầm bút kể về chú chó " Lúc", một con chó mà gia đình tôi ai cũng coi như một người thân.
" Lúc" là cách tôi gọi tắt tên của nó. Thật ra tên đầy đủ của nó là" Lucky". Ba tôi đặt cho nó cái tên đó vì ông tin vào câu dân gian truyền miệng: " Mèo vào nhà thì khó, chó vào nhà thì sang". Số là thế này, một hôm, khi đứng trông hàng, anh Hải, người giúp việc cho ba tôi, thấy một con chó ngơ ngác chạy qua, vẻ mặt thất thần hỏang hốt. Anh bèn huýt gió gọi nó đứng lại. Ai ngờ nó vào nhà thật và nằm im phủ phục trước thềm. Anh lấy cơm cho nó ăn rồi vỗ về bảo nó nằm im đợi chủ đến tìm.Không ngờ, một ngày, rồi hai ngày ....trôi qua mà chẳng ai đi tìm nó cả. Thế là gia đình tôi nuôi luôn từ đó.
Phải nói Lucky không phải là chó quý mà chỉ là một con chó đẹp vậy thôi. Nó là chó Việt 100%. Có lẽ chủ trước nuôi nó để thịt hay sao đó nên khi về nhà tôi nó đã bị thiến rồi. Do vậy nó mập tròn ú ụ. Cân dễ phải 20 kg ( Lần chích ngừa cho nó tôi đã có cân). Lông lại vàng óng ả nữa trông rất đáng yêu. Chỉ có điều cái mõm dài và hàm răng nhe ra nhọn hoắt trông rất đáng sợ. Ấy thế nhưng Lúc lại rất hiền. Ai vuốt cũng được và gặp ai cu cậu cũng mừng. Anh Hải thường trêu nó là chó" hữu nghị" và không tin tưởng chút nào vào việc giữ nhà của nó.
Lúc đầu tôi cũng coi thường nó. Hay nói đúng hơn là tôi không ghét cũng không thương. Nhưng rồi nhiều chuyện xảy ra khiến tôi phải đổi thay thái độ. Đó là mỗi khi tôi đi học về, nó nằm trước cửa, đợi tôi từ xa. Và khi tôi chưa thấy nó là nó đã nhìn thấy tôi rồi. Nó chạy xồ ra mừng tôi tíu tít. Lúc đó cái đuôi của nó cứ gọi là ngoáy tít, hai chân trước chồm lên như thể muốn ôm chòang lấy tôi. Miệng thì khẽ kêu lên sung sướng. Đã thế ánh mắt lại đầy biểu cảm thiết tha, bảo sao tôi không cảm động. Cứ thế ngày lại qua ngày, tôi mến nó lúc nào không hay.
Càng mến Lucky hơn khi một ngày kia nó lập công bắt chuột! Bạn có tin không khi chó mà biết bắt chuột như mèo. Nhưng là sự thật đấy. Số là cửa hàng nhà tôi đồ đạc rất nhiều nên lũ chuột thường hay ẩn nấp. Má lại ghét mèo nên không chịu nuôi. Thế là lũ chuột hòanh hành dữ dội. Một bữa nọ , Lúc đang nằm lim dim thìnghe tiếng rục rịch của lũ chuột đuổi nhau sau tủ kệ. Lúc vểnh tai lên, hai chân trước duỗi dài nghe ngóng...Thế rồi một anh " Tí" rửng mỡ chạy xẹt qua. Không chần chừ, Lúc vươn mình chồm tới. Anh " Tí" chới với bị Lúc ngoạm liền. Lúc cắn chặt , lắc lắc đầu ra chiều hí hửng đem lại khoe với ba tôi. Ba cầm xác chuột liệng vào thùng rác rồi khen Lúc giỏi, Lúc tài. Từ đó được khuyến khích, Lúc càng ra tay diệt chuột và lập thêm nhiều chiến công hơn nữa. Mẹ tôi vì thế càng yêu Lúc hơn.
Thấm thoắt vậy mà Lúc đã ở với gia đình tôi đượ năm rồi. Biết bao kỉ niệm buồn vui của gia đình mà có Lúc cùng chia sẻ. Thậm chí anh Hai tôi đi học xa nhà mất những bốn năm mà khi về Lúc vẫn mừng, vẫn nhớ. Do vậy cả nhà tôi ai cũng yêu quý Lúc. Ba tôi thường nói với chúng tôi rằng nó không còn là một con chó nữa mà là một thành viên thân thiết của gia đình. Với tôi, tôi không thể tưởng tượng một ngày nào đó khi đi học về mà không thấy nó ra mừng. Nếu nó bị " bắt cóc" ...eo ôi, tôi chết mất. Do vậy tôi chỉ cầu trời cho nó được sống mãi với gia đình tôi. Tôi sẽ chăm sóc nó như thể đó là em út của tôi vậy.
22
4
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
30/10/2017 19:56:07
Dàn ý
Tập làm dàn ý bài văn biểu cảm theo các đề sau: người thân, 

a: Mở bài

Giới thiệu đối tượng biểu cảm (ai) và tình cảm chung với đối tượng ( yêu quý, tự hào, biết ơn..)

b: Thân bài

Biểu cảm cụ thể về người đó.

  • Biểu cảm về vẻ đẹp ngoại hình, tính tình, tài năng ( nét tiêu biểu) —> yêu, quý, khâm phục…
  • Biểu cảm về đối tượng ở những kỉ niệm sâu sắc (hai, ba kỉ niệm) —> hiểu rõ hơn, yêu quý hơn, khâm phục…
  • Biểu cảm về vai trò của người đó đối với mình ( quan trọng thế nào, nếu có, nếu không…)

c: Kết bài.

Khẳng định lại tình cảm yêu quý của mình với đối tượng.

Liên hệ mình cần làm gi để thự hiện tình cảm trên.

Thế mà đã hai năm kể từ ngày ông ra đi, nhanh thật. Thời gian không thể xóa đi kỉ niệm về ông, về tình yêu ông dành cho cháu, những ngày tháng tươi đẹp khi mà cháu chưa mất ông nhưng nó cũng đã xóa đi phần nào nỗi đau, nỗi nhớ và lòng xót xa của cháu. Ôn đã ra đi thật nhẹ nhàng và thanh thản, tưởng như chỉ là một giấc mơ, nhưng nào có phải và nỗi đau lại quặn thắt trong lòng.

Nhưng thôi, khi nhắc về ông, không nên nói đến những nỗi buồn, bởi nhắc đến ông là nhắc đến một tấm gương sáng ngời về nghị lực, ý chí vượt lên trên khó khăn và thêm vào đó là một tài năng và những phẩm chất tuyệt vời.

Cuộc đời ông luôn gặp nhiều khó khăn, bất trắc, nhiều trở ngại to lớn nhưng không gì có thể ngăn cản ông vượt lên. Lên bốn tuổi, cái tuổi mà con người ta mới bập bẹ nói, lững chững tập đi, ông đã không còn bố nữa. Vài năm sau,  mẹ ông cũng ra đi và nằm lại nơi nào ông cũng không biết. Người ta nói:

“Mồ côi cha ăn cơm với cá

Mồ côi má lót lá mà nằm”

Thế mà chỉ mười năm đầu đời, ông đã không còn cả cha lẫn mẹ. Đau khổ là thế, nhưng đến năm 20 tuổi ông vẫn là một trong những học sinh xuất sắc của thành phố Huế. Hoạt động cách mạng, bị giặc bắt, tra tấn dã man, hành hạ đánh đập tàn bạo để đến mấy chục năm sau ông vẫn chịu di chứng: đó là căn bệnh suyễn. Và chắc chắn rằng nếu ông có những trận đòn ác liệt ấy thì đến hôm nay, lúc cháu đang viết những dòng này, có thể ông vẫn ngồi bên và mỉm cười với cháu, một nụ cười chất phác, hiền hậu mà cháu đã mất… Giữ vững những phẩm chất của một Đảng viên Cách mạng, ông được ra tù, thế nhưng không được đền đáp mà ông còn bị nghi ngờ, bị coi là lí lịch không rõ ràng. Bất công đến như thế nhưng ông vẫn sống, sống cho đời, làm việc cho đất nước và đã khẳng định được mình, ông làm nghề nhà giáo, trở thành Hiệu trường của trường Đại học sư phạm Huế và những học trò của ông hiện nay không thiếu những người thành đạt, trở thành hiệu trưởng của trường này, thứ trường kia. Ông không chỉ là tình yêu, là người ông mà còn là niềm tự hào lớn lao của cháu, còn nhứ khi cháu mới bốn, năm tuổi gặp bạn bè cháu khoe rằng: “Tao không biết ba tao làm nghề gì, nhưng  ông tao là một nhà khoa học”. Đối với cháu lúc áy, ông là to lớn nhất, giỏi giang nhất, vì đại nhất, ông là “một nhà khoa học” cơ đấy. Rồi thì lớn lên, hiểu rõ về ông hơn, cháu lại càng tự hào hơn khi cháu học lớp bảy, lớp của cháu có sử dụng cuốn sách mà ông viết. Cháu vẫn không sao quên được niềm sung sướng khi chỉ tay vào cuốn sách và hỏi: “Chúng mày có biết cuốn sách này của ai viết không? Ông tao đấy, ông tao chính là người viết cuốn sách này”. Và nhìn những đứa bạn trố mắt, trầm trồ đọc ba chữ “Lê Đình Phi” cháu cảm thấy lòng mình lâng lâng. Ôi thật tự hào và hạnh phúc biết bao! Nay, ông không còn nữa, những niềm tự hào ấy vẫn sẽ theo cháu suốt cuộc đời.

Nhưng có tự hào bao nhiêu cháu vẫn ước gì mình được như xưa, được có ông bên cạnh, chỉ bảo ân cần. Nhớ sao những ngày xưa ấy, ông dắt tay cháu đi bộ trên đài Nam giao, chỉ cho cháu xem những ông Phật đứng, Phật nằm, kể cho cháu nghe những câu chuyện thật hấp dẫn. Hay chỉ cách đây vài năm, ông vẫn ngồi trên ghế nhựa, phe phẩy chiếc quạt, hỏi han, trò chuyện cùng cháu, cười với cháu và đố cháu những bài toán nho nhỏ. Ở nơi ông cháu luôn tìm thấy chốn yên bình nhất, thanh thản nhất. Ba mẹ có đôi khi giận dữ la mắng, đánh đập khi cháu hư. Những lúc ấy, cháu lại chạy đến với ông, lại ngồi cạnh ông, cười với ông, gần ông cháu lại thấy quên đi tất cả nỗi buồn.

Nhưng nay! Cháu đã mất ông rồi! Hụt hẫng làm sao, đau đớn làm sao! Cháu không còn chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Lấy ai an ủi cháu và để cháu tâm sự? Buồn quá! Biết làm sao đây.

Ông ơi! Ở trên ấy ông có nghe những lời cháu không ông? Chắc chắn ông sẽ nghe được rằng cháu thật lòng yêu ông! Yêu ông nhiều lắm!

17
8
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
30/10/2017 19:57:47

4
Mở bài
: Giới thiệu về trường THPT Nguyễn Lương Bằng và tình cảm, gắn bó, tự hào về trường mình.

Thân bài: Biểu cảm về ngôi trường qua các khía cạnh như

Vẻ đẹp của ngôi trường ( khang trang, rộng lớn…)

  • Hàng cây hoa sữa xanh tốt, hương thơm ngào ngạt…
  • Tên trường mang tên phó chủ tịch nước
  • Tượng đài bác Nguyễn Lương Bằng trang nghiêm.

Kỉ niệm sâu sắc với ngôi trường.

  • Ngày đầu tiên tới trường ( bỡ ngỡ, rụt rè…)
  • Kỉ niệm với bạn bè: (chia nhau cái bánh, cái kẹo, giúp đỡ nhau học tập, gắn bó như anh em…)
  • Kỉ niệm với thầy cô: dạy dỗ em nên người, hình thành  nhân cách, quan tâm tới học sinh,  truyền đạt những kiến thức bổ ích…

Công dụng của ngôi trường:

  • Cho em kiến thức bao la, rộng lớn. Ngôi nhà thứ hai của em
  • Vun đắp tình bạn bè, tình thầy trò ấm áp, thiết tha.
  • Nhen nhóm ước mơ và cho ta hành trang thực hiện mơ ước..

Kết bài: Khẳng định tình cảm yêu mến và dù mai sau có đi đâu thì vẫn nhớ về ngôi trường thân yêu.

Tích cực học tập để phát huy truyền thống của nhà trường.

13
11
Phương Dung
30/10/2017 20:00:07
a. Cảm xúc về vườn nhà.

1. Mở bài:
Giới thiệu về vườn nhà và cảm xúc đối với vườn
Tình cảm của bản thân với khu vườn
2. Thân bài:

  • Miêu tả lai lịch vườn: diện tích khu vườn, cây cối, sự bày trí cảnh quan
  • Vườn và cuộc sống vui buồn của gia đình
  • Vườn và lao động của cha mẹ
  • Vườn qua bốn mùa

3. Kết bài: Cảm xúc về vườn nhà

14
13
Phương Dung
30/10/2017 20:00:35
b. Cảm xúc về con vật nuôi.

1. Mở bài:

  • Giới thiệu chung:
  • Con vật nuôi của nhà em là gì? (ví dụ: con trâu, con chó…)
  • Nuôi được bao lâu?

2. Thân bài:

  • Kể về con vật: ngoại hình, màu lông,…..
  • Kỉ niệm đáng nhớ của em với con vật đó
  • Tình cảm của em đối với con vật: hết lòng chăm sóc, yêu thương gắn bó…

3. Kết bài

  • Cảm nghĩ của em về con vật đó.
8
14
Phương Dung
30/10/2017 20:00:54
c. Cảm xúc về người thân

1. Mở bài

  • Giới thiệu đối tượng biểu cảm (ai) và tình cảm chung với đối tượng ( yêu quý, tự hào, biết ơn..)

2. Thân bài

  • Biểu cảm cụ thể về người đó.
  • Biểu cảm về vẻ đẹp ngoại hình, tính tình, tài năng ( nét tiêu biểu) —> yêu, quý, khâm phục…
  • Biểu cảm về đối tượng ở những kỉ niệm sâu sắc (hai, ba kỉ niệm) —> hiểu rõ hơn, yêu quý hơn, khâm phục…
  • Biểu cảm về vai trò của người đó đối với mình ( quan trọng thế nào, nếu có, nếu không…)

3.  Kết bài.

  • Khẳng định lại tình cảm yêu quý của mình với đối tượng.
  • Liên hệ mình cần làm gi để thự hiện tình cảm trên.
11
9
Phương Dung
30/10/2017 20:01:15
d. Cảm nghĩ về mái trường thân yêu.

1. Mở bài: Giới thiệu về mái  trường và tình cảm, gắn bó, tự hào về trường mình.
2.Thân bài:

Biểu cảm về ngôi trường qua các khía cạnh như.

  • Vẻ đẹp của ngôi trường ( khang trang, rộng lớn…)
    • Sơ lược tiểu sử ngôi trường: xây dựng từ bao giờ
    • Số dãy nhà, số phòng học
    • Cây cối, bồn hoa trong trường
    • Mái trường mang tên vị anh hùng, danh nhân nào…
  • Kỉ niệm sâu sắc với ngôi trường.
    • Ngày đầu tiên tới trường ( bỡ ngỡ, rụt rè…)
    • Kỉ niệm với bạn bè: (chia nhau cái bánh, cái kẹo, giúp đỡ nhau học tập, gắn bó như anh em…
    • Kỉ niệm với thầy cô: dạy dỗ em nên người, hình thành  nhân cách, quan tâm tới học sinh,  truyền đạt những kiến thức bổ ích…
  • Cảm nghĩ về mái trường
    • Cho em kiến thức bao la, rộng lớn. Ngôi nhà thứ hai của em
    • Vun đắp tình bạn bè, tình thầy trò ấm áp, thiết tha
    • Nhen nhóm ước mơ và cho ta hành trang thực hiện mơ ước..

3. Kết bài:

  • Khẳng định tình cảm yêu mến và dù mai sau có đi đâu thì vẫn nhớ về ngôi trường thân yêu.
  • Tích cực học tập để phát huy truyền thống của nhà trường.
4
8
NoName.105638
09/11/2017 21:50:58
sai
4
1
NoName.348939
25/10/2018 19:12:02
hay ấy

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư