I. Phan 1.
1.
- So sánh chính là đối chiếu sự vật sự việc này với sự vật sự việc khác có tính tương đồng để làm tăng sức gợi hình và gợi cảm cho sự diễn đạt.
- Cau tao:
- Vế A: các sự việc, sự vật được so sánh
- Vế B: các sự vật, sự việc dùng để so sánh.
- VD: Bác Hồ như là vị cha già kính yêu của dân tộc ta.
2.
+ Có 2 kiểu so sánh :
- So sánh ngang bằng .
- So sánh ko ngang bằng.
- Tac dung:
+ So sánh tạo ra những hình ảnh cụ thể sinh động. Phần lớn các phép so sánh đều lấy cái cụ thể so sánh với cái không cụ thể hoặc kém cụ thể hơn, giúp mọi người hình dung được sự vật, sự việc cần nói tới và cần miêu tả.
+ So sánh còn giúp cho câu văn hàm súc gợi trí tưởng tượng của ta bay bổng. Vì thế trong thơ thể hiện nhiều phép so sánh bất ngờ.
3.
- Nhân hóa là một biện pháp tu từ trong trong Văn học, biến những sự vật, sự việc, hiện tượng,... (con vật, cây cối, đồ vật, gió, mưa ...) trở nên giống con người.
- Có 3 kiểu nhân hóa :
+ Dùng những từ vốn gọi người để gọi vật
+ Dùng những từ vốn chỉ hoạt động,tính chất của người để chỉ tính chất,hoạt động của vật
+ Trò chuyện,xưng hô với vật như đối với con người
4.
Phép nhân hoá làm cho câu văn, bài văn thêm cụ thể, sinh động, gợi cảm ; làm cho thế giới đồ vật, cây cối, con vật được gần gũi với con người hơn.