Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trình bày cảm nhận của em về em của em

2 trả lời
Hỏi chi tiết
233
1
0
Man
22/11/2018 13:04:11
Gia đình luôn là hai chữ thân thương đối với mỗi chúng ta. Gia đình em có bốn người: bố, mẹ , Trung và em. Trung là đứa em trai mà em luôn yêu quý và muốn bảo vệ nó nhiều hơn.

Trung năm nay 8 tuổi, kém em 4 tuổi và nó đã học tiểu học. Cu cậu ở trong gia đình nhỏ nhất nên luôn được chiều chuộng và yêu thương. Nó có khuôn mặt tròn giống bố em như đúc, nước da trắng trẻo, đôi mắt đen láy to tròn ánh lên sự tinh nghịch và có phần trong sáng hồn nhiên. Miệng nó lúc nào cũng ríu rít như chim hót vậy, mỗi khi có chuyện vui , tiếng cười và giọng nói của cu cậu sẽ y như cái "đài phát thanh" sống của gia đình em. Tuy năm nay mới 8 tuổi nhưng Trung có vóc dáng khá cao so với bạn bè đồng trang lứa, nó rất nghịch và ưa thích cả trò thể thao như đá bóng, đặc biệt nó rất hay trèo cây vải được ông nội trồng sau nhà và luôn tranh với em rằng cây vải là của nó. Vì cái tính trẻ con ấy nên em muốn trêu cu cậu mãi thôi. Thường cứ tầm tháng năm, đến mùa vải chín, bố em sẽ hái những chùm vải ngọt lịm cả nhà ăn và Trung sẽ lon ton chạy ra phụ giúp bố. Nó hái được chùm vải thì hãnh diện lắm, vẻ mặt đắc ý , tay đung đưa chùm vải trên tay khoe chiến công với cả nhà. Điệu bộ cụ non của nó làm em và mẹ phì cười và nhìn cu cậu "biểu diễn" pha trò. Không chỉ tinh nghịch, Trung còn rất thích xếp mô hình lego và xếp chữ. Nó thường ngồi hàng giờ liên ôm lấy mô hình khủng long bố mới mua cho nó hoặc ngồi ghép các chữ lại với nhau theo ý mình. Lúc ấy cu cậu ngoan lắm, không quậy phá hay chạy nhảy lung tung mà chỉ im lặng, từ từ tập trung xếp từng mảnh từng mảnh để hoàn thành trò chơi của mình. Em thích nhất là lúc cu cậu tập trung làm công việc của mình, ở trong nó toát lên một chút người lớn so với lứa tuổi của mình.

Tuy rất được bố mẹ nuông chiều nhưng Trung không vì sự nuông chiều ấy mà sinh ra ỷ lại hay ích kỉ. Cu cậu có một tính cách rất tốt. Khi đồ chơi đã được lắp thành những mô hình bày biện " nghiêm chỉnh" trên tủ đầu giường, hết đồ chơi để ghép mô hình, nó không bao giờ đòi hỏi bố mẹ mua. Nhiều lúc buồn cu cậu lại phá những mô hình ghép rồi và lắp lại từ đầu. Mỗi lần như vậy, em thấy vừa buồn cười vừa yêu cu cậu hơn, lại đưa cu cậu đi mua đồ chơi mới để thỏa mãn ý thích.

Càng lớn, Trung càng biết nghĩ nhiều hơn một chút, ít khi mè nheo và đòi hỏi này kia. Cu cậu vì biết em bận học nên không trêu trọc em như ngày thường. Hoặc khi làm sai một điều gì đó, cậu sẽ tự biết nhận lỗi và xin lỗi ngay. Dần dần em hiểu, Trung lớn hơn và trưởng thành hơn rất nhiều, em tin cu cậu mai sau sẽ trở thành một người con trai tốt, một người đàn ông tốt.

Ai không có em trai, có lẽ sẽ không hiểu được tình thương ấy, em may mắn có một cậu em trai ngoan ngoãn và thông minh- cậu em trai bé bỏng của gia đình em

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Quỳnh Anh Đỗ
22/11/2018 19:26:23
Ai sinh ra trên đời hầu hết đều có anh, chị em. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có được một đứa em gái mà tôi yêu mến nhất trên đời. Có lẽ người ta thường nghĩ, chị em gái là rất hiểu và thân thiết với nhau. Nhưng chị em tôi lại hoàn toàn khác. Thường xuyên tị nạnh với nhau về đủ thứ chuyện trên đời như ai sẽ là người rửa bát? ai quét nhà? ai nấu cơm. Dường như không hôm nào là không cãi nhau, có những lúc tôi cảm thấy rất ghét em gái và chỉ cầu mong rằng nó không phải là em mình. Nhưng đã có một ngày tôi chợt nhận ra em gái rất quan trong với tôi. Những lúc phải xa nhà, tôi lại cảm thấy nhớ em vô cùng, nhớ những câu chuyện mà chị em tôi từng cãi cọ nhau, nhớ từng giọng nói và cử chỉ của nó, không cãi nhau với nó là tui dường như bùn chán. Nó gần như đã trở thành một phần không thể thiếu đối với cuộc sống của tôi. Tôi càng cảm thấy yêu quý và yêu thương em mình hơn nhưng chưa bao giờ tôi dám thốt lên hai chứ:" Mi ơi, chị yêu em". Có một sự ngại ngùng nào đó như là vách ngăn đối với hai chị em tôi. Tôi còn nhớ cái lần tôi bị tai nạn giao thông, và phải nhập bệnh viện. Một mình suốt ngày phải tự chống chọi với sự cô đơn và lạnh lẽo, nhưng cái sự cô đơn ấy dường như bị xua đi khi chính em gái lại là người mang lại niềm vui đến cho tôi. Nó biết tôi sẽ rất buồn chán nếu không có nó chơi cùng, có lẽ lúc này hai chị em tôi đã có cái gì đó hiểu nhau hơn.Tôi cảm thấy em gái mình thật tuyệt vời nhưng không hiểu sao cứ gặp nó là hai chị em lại muốn cãi có nhau không ngừng. Chắc đó là quy luật của tự nhiên chăng? Có những lúc một mình tôi buồn bã thì em luôn là người đến bên và động viên tôi. Khó có một ngưòi em gái nào lại tâm lý như nó . Tôi đã từng hỏi nó rằng: em có quý chị không, nó chỉ e thẹn và ngại ngùng trả lời có. Chính cái lúc ấy tôi mới dám thốt lên rằng: chị cũng rát quý em. Vậy là tự ấy, khoảng cách giữa chị em tôi sít lại gần nhau hơn, hiểu nhau hơn và càng thấy yêu quý nhau hơn, không còn hay tị nạnh và cãi nhau nữa.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo