Doraemon làm sai rồi ạ
Mk làm lại nè : Mỗi buổi sáng, khi thức dậy bạn có thường soi gương không? Có bao giờ bạn tự hỏi mình rằng bạn đã nhận thức được giá trị của bản thân mình hay chưa? Có đôi khi ta có thể sống đúng với bản thân mình nhưng có đôi khi ta cũng tự đánh mất bản thân mình vì những thứ chỉ là vỏ bọc bên ngoài.
Hôm nay, tôi xin kể lại cho các bạn nghe một câu chuyện ngụ ngôn tình cờ đọc được trên mạng xã hội để các bạn thấy rằng việc không nhận thức đúng giá trị bản thân sẽ đem lại kết cục như thế nào.
Chuyện kể rằng một ngôi chùa trên núi có nuôi một con lừa, mỗi ngày nó đều ở trong phòng xay thóc lúa vất vả cực nhọc kéo cối xay, thời gian lâu dần, lừa ta bắt đầu chán ghét cuộc sống vô vị này. Mỗi ngày nó đều trầm tư, “nếu như có thể ra ngoài xem xem thế giới bên ngoài, không cần kéo cối xay nữa, như thế thật là tốt biết mấy!”
Không lâu sau, cơ hội cuối cùng đã đến, vị tăng nhân trong chùa muốn dẫn lừa ta xuống núi để thồ hàng, lòng nó hứng khởi mãi không thôi.
Đến dưới chân núi, vị tăng nhân đem món hàng đặt lên lưng nó, sau đó trở về ngôi chùa. Thật không ngờ, khi những người đi đường trông thấy lừa ta, ai nấy cũng đều quỳ mọp ở hai bên đường cung kính bái lạy.
Lúc bắt đầu, lừa ta không hiểu gì cả, không biết tại sao mọi người lại muốn dập đầu bái lạy nó, liền hoảng sợ tránh né. Tuy nhiên, suốt dọc đường đều như vậy cả, lừa ta bất giác tự đắc hẳn lên, lòng thầm nghĩ thì ra mọi người sùng bái ta đến thế. Mỗi khi nhìn thấy có người qua đường thì con lừa lập tức sẽ nghênh ngang kiêu ngạo đứng ngay giữa đường phố, yên dạ yên lòng nhận sự bái lạy của mọi người.
Về đến chùa, lừa ta cho rằng bản thân mình thân phận cao quý, dứt khoát không chịu kéo cối xay nữa.
Vị tăng nhân hết cách, đành phải thả nó xuống núi.
Lừa ta vừa mới xuống núi, xa xa đã nhìn thấy một nhóm người đánh trống khua chiêng đang đi về phía mình, lòng nghĩ, nhất định mọi người đến để nghênh đón mình đây mà, thế là nghênh ngang đứng ngay giữa đường lộ.
Thực ra, đó là đoàn người rước dâu, đang đi lại bị một con lừa chắn ngang đường, người nào người nấy đều rất tức giận, gậy gộc tới tấp………Lừa ta vội vàng hoảng hốt chạy về chùa, khi về đến nơi thì cũng chỉ còn lại chút hơi tàn. Trước khi chết, nó căm phẫn nói với vị tăng nhân rằng: “Thì ra lòng người hiểm ác đến thế, lần đầu khi xuống núi, mọi người đều đảnh lễ bái lạy ta, nhưng hôm nay họ lại ra tay tàn độc với ta đến thế”, nói xong liền tắt thở.
Vị tăng nhân thở dài một tiếng: “Thật đúng là một con lừa ngu ngốc! Hôm đó, thứ mà mọi người bái lạy chính là bức tượng Phật được ngươi cõng trên lưng mà thôi”.
Đọc xong câu chuyện trên, chắc hẳn bạn phải bật cười. Nhưng hãy dừng lại suy ngẫm một chút, có bao giờ bạn được người khác khen ngợi, ngưỡng mộ mà nảy sinh lòng tự đắc như chú lừa này chưa?
Nếu người khác ngưỡng mộ bạn vì bạn giàu có, đó là họ ngưỡng mộ tiền bạc của bạn chứ không phải con người bạn. Nếu người khác ngưỡng mộ bạn vì bạn xinh đẹp, tuấn tú, đó là họ ngưỡng mộ vẻ bề ngoài của bạn chứ không phải con người bạn thực sự. Một ngày nào đó, khi tiền bạc, nhan sắc không còn, họ cũng sẽ quay lưng lại với bạn, lúc đó bạn sẽ nghĩ sao?
Tôi có một người bạn. Anh ta là người có hoài bão lớn lao, tư duy sâu sắc. Lý tưởng của anh ta là thành lập một trung tâm nghiên cứu dự án nhằm giúp cho đất nước phát triển. Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, anh ta đã nỗ lực không ngừng để trở thành người thành công. Trên con đường lập nghiệp, dù gặp muôn vàn khó khăn, tủi nhục nhưng anh ta luôn vững tin vào giá trị của bản thân mình và tin rằng một ngày nào đó anh ta sẽ đứng đúng ở vị trí của mình. Cho đến nay, điều đó đã trở thành sự thực.
Giá trị của con người không nằm tiền bạc, ở vẻ bề ngoài của bạn. Giá trị của mỗi người được đo bởi năng lực, đạo đức, tri thức, nghị lực, lòng nhân hậu, đức hi sinh… những điều đó nằm ở trong bản thân mỗi người và không điều gì có thể thay đổi được trừ khi bạn lựa chọn một cách sống sai lầm. Hiểu được giá trị của bản thân mình, bạn sẽ không bao giờ mất niềm tin vào cuộc sống. Cho dù ngày hôm nay bạn phải chịu muôn vàn khổ nhục, nhưng nếu bền gan, vững chí, mọi khó khăn trên đời rồi cũng sẽ qua. Giống như những con mưa, dù có tầm tã đến đâu rồi cũng sẽ phải tạnh. Cho dù ngày mai bạn là một người giàu có, được bao người tán tụng, bạn cũng sẽ không vì vậy mà đánh mất chính mình, chạy theo những xa hoa phù phiếm… vì những thứ đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, dù có lộng lẫy đến đâu cũng không thể tỏa sáng cho bằng giá trị bên trong con người của bạn được.
Thế nhưng, cuộc sống này thật giả vốn lẫn lộn. Đa phần chúng ta chỉ tin và coi trọng những hào nhoáng bề ngoài. Thật bất hạnh cho những ai chỉ vì điều đó mà cả đời lao tâm, khổ tứ cả đời, thậm chí còn không từ mọi thủ đoạn. Để cuộc sống có ý nghĩa, hạnh phúc hơn, trước tiên chúng ta cần phải nhận thức rõ giá trị của bản thân mình.