Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Trong thiên nhiên, có những sự biến đổi thật kì diệu: mùa đông, lá bàng chuyển xang màu đỏ rồi rụng hết; sang xuân, chi chít những mầm non nhú lên, tràn trề nhựa sống. Em hãy tưởng tượng và viết thành một câu chuyện có các nhân vật: cây bàng, đất mẹ, lão già mùa đông, nàng tiên mùa xuân, để gợi tả điều kì diệu ấy của thiên nhiên

giup minh voi ,minh dang can gap. thank you
21 trả lời
Hỏi chi tiết
58.263
280
85
Ho Thi Thuy
20/04/2017 08:39:15
Dàn ý:
Mở bài: Giới thiệu chung về câu chuyện mình định kể.
+ Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.
+ Ấn tượng chung về câu chuyện đó.
Thân bài: Kể lại diễn biến của câu chuyện:
- Lão già Mùa Đông: già nua, xấu xí, cáu kỉnh, xuất hiện mang theo cái rét như cắt da, cắt thịt. Hoạt động của lão: len lách vào từng đường thôn ngõ xóm, lão leo lên tất cả cây cối trong vườn…Lão đi đến đâu, tàn sát không thương tiếc đến đó, khiến mọi vật đều vô cùng run sợ. 

- Hình ảnh Cây Bàng về mùa đông: bị lão già Mùa Đông đến hành hạ, lão bẻ từng chiếc lá khiến cành cây trơ trụi, gầy guộc, run rẩy, cầu cứu Đất Mẹ.
- Đất Mẹ: hiền hậu nhân từ, điềm đạm, dịu dàng động viên Cây Bàng dũng cảm chờ đợi Nàng tiên Mùa Xuân đến và dồn chất cho cây.
- Nàng tiên Mùa Xuân xuất hiện: trẻ trung, tươi đẹp, dịu dàng, mang theo những tia nắng ấm áp xua đi cái lạnh giá của mùa đông. Mọi vật đều vui mừng phấn khởi khi Nàng tiên Mùa Xuân đến. Cây cối như được hồi sinh, trăm hoa khoe sắc….Cây Bàng đâm chồi nảy lộc….Tất cả như được tiếp thêm sức mạnh, tràn trề nhựa sống….
- Cây Bàng cảm ơn Đất Mẹ, cảm ơn Nàng tiên Mùa Xuân…
Kết bài:
- Suy nghĩ về câu chuyện vừa kể.
- Bài học từ câu chuyện ( Cần có nghị lực vươn lên trong cuộc sống. Biết quan tâm giúp đỡ lẫn nhau đặc biệt khi khó khăn hoạn nạn).

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
830
189
Ho Thi Thuy
20/04/2017 08:40:09
Bài làm:
Bầu trời lạnh buốt đang dần dần trở nên ấm áp hẳn , không còn giá lạnh như ngày nào.mọi người ra đường đã đông hơn ,mặt tươi hơn,vui vẻ hơn .cây cối ,hoa lá nở hương thơm ngát .tất cả mọi vật đều đắm chìm trong niềm vui khi mùa đông đã qua.vậy là mùa xuân đã đến.
vào mùa đông,trời lạnh buốt ,các cây cối đều phải chịu đựng cái lạnh giá ấy trong một mùa đông.do sự cai quản của lão già mùa đông nên mọi sự vật trên trái đất này đều phải tuân theo.lão già mùa đông xấu xí ,già nua , cáu kỉnh,chắc là trên đời này ai cũng ghét lão nhỉ,lão mang đến cho ta một cái lạnh không thể tưởng tượng nổi.nhưng không ,không ai có thể ghét lão được vì đó không phải do lão mà.đó là quy luật của tự nhiên thôi.ráng chịu!mùa đông thì mọi người ai cũng diện cho mình được bộ quần áo đẹp ,ấm áp ,ở trong nhà cùng với chiếc lò sưởi của nhà mình.chỉ còn một mình cây bàng đứng bơ vơ một mình ngoài đường ,cây bàng trơ trụi ,gầy guộc,run rẩy ,anh ta đang ước nguyện rằng mùa đông sẽ qua đi nhanh để lại mua đông ấm áp cho mình.anh ta đang cầu cứu đất mẹ hãy cứu sống mình ,đất mẹ hiền từ ,điềm đạm dịu dàng khuyên bảo cây bàng :
-Cây bàng ơi,con phải tự cứu sống mình đi,mùa đông lạnh lẽo.trơ trụi,ta thì lại cạn kiệt nước rồi con ạ!bây giờ ta đã thành một bà già khô cằn ,xấu xí .ta kiệt sức rồi con ạ!nếu mùa đông không qua mau chắc ta chết mất thôi!con hãy tự cứu sống mình đi
cây bàng hoảng hốt nói:
-xin người đừng nói thế !nếu người chết thì con cũng sẽ chết theo thôi.vì không có người con làm sao có thể sống được.
nói rồi cây bàng dũng cảm chờ đợi mùa xuân đến và dồn chất cho cây ,không cầu cứu đất mẹ nữa vì cây bàng biết bây giờ thì đất mẹ cũng giống như minh mà thôi ,mình phải tự cứu sống lấy bản thân mình trước đã chứ.
sau 3 tháng ,cuối cùng mùa đông cũng đã qua ,lão già mùa đông lại phải nhường lại quyền cai quản cho nàng tiên mùa xuân trẻ trung xinh đẹp dịu dang kiều diễm.nhưng lão vẫn day đứt trong lòng và không muốn dời đi.vậy là lão đã tạm biệt nơi nay rồi.lão sẽ đi cai trị nơi khác ,ở một nơi thật là xa .vào một ngày nào đó thì lão sẽ quay lại và tiếp tuc cai trị nơi này.
nàng tiên mùa xuân đem lại một bầu không khí ấm áp tươi vui không như lão già mùa đông đem đến một không gian khô cằn lạnh lẽo.cuối cùng thì đất mẹ và cây bàng đã khỏe mạnh trở lại và vui vẻ như xưa.nhờ câu nói của đất mẹ mà cây bàng đã có được sự dũng cảm và khỏe mạnh như ngày hôm nay.mọi người ra đường đi lại tấp nập chuẩn bị chào đón một năm mới.
Hồng Lê
Hack game rồi mọi người ơi
152
89
Ho Thi Thuy
20/04/2017 08:41:11
Dàn ý 2

Mở bài: Giới thiệu chung về câu chuyện mình định kể.

  • Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.
  • Ấn tượng chung về câu chuyện đó.

Thân bài: Kể lại diễn biến của câu chuyện:

  • Lão già Mùa Đông: già nua, xấu xí, cáu kỉnh, xuất hiện mang theo cái rét như cắt da, cắt thịt. Hoạt động của lão: len lách vào từng đường thôn ngõ xóm, lão leo lên tất cả cây cối trong vườn...Lão đi đến đâu, tàn sát không thương tiếc đến đó, khiến mọi vật đều vô cùng run sợ.
  • Hình ảnh Cây Bàng về mùa đông: bị lão già Mùa Đông đến hành hạ, lão bẻ từng chiếc lá khiến cành cây trơ trụi, gầy guộc, run rẩy, cầu cứu Đất Mẹ.
  • Đất Mẹ: hiền hậu nhân từ, điềm đạm, dịu dàng động viên Cây Bàng dũng cảm chờ đợi Nàng tiên Mùa Xuân đến và dồn chất cho cây.
  • Nàng tiên Mùa Xuân xuất hiện: trẻ trung, tươi đẹp, dịu dàng, mang theo những tia nắng ấm áp xua đi cái lạnh giá của mùa đông. Mọi vật đều vui mừng phấn khởi khi Nàng tiên Mùa Xuân đến. Cây cối như được hồi sinh, trăm hoa khoe sắc....Cây Bàng đâm chồi nảy lộc....Tất cả như được tiếp thêm sức mạnh, tràn trề nhựa sống....
  • Cây Bàng cảm ơn Đất Mẹ, cảm ơn Nàng tiên Mùa Xuân...

Kết bài:

  • Suy nghĩ về câu chuyện vừa kể.
  • Bài học từ câu chuyện (Cần có nghị lực vươn lên trong cuộc sống. Biết quan tâm giúp đỡ lẫn nhau đặc biệt khi khó khăn hoạn nạn).
155
88
NGUYỄN THỊ THU HẰNG
20/04/2017 10:26:09
a) Mở bài
- Giới thiệu hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.
- Giới thiệu (khái quát) các nhân vật trong câu chuyện.

b) Thân bài
Số lượng nhân vật chỉ cần đúng theo gợi ý của đề (Cây Bàng, Đất Mẹ, Lão già Mùa Đông, Nàng tiên Mùa Xuân).
+ Các nhân vật phải được đặt trong tình huống cụ thể với sự dẫn dắt câu chuyện: từ mùa đông chuyển sang mùa xuân, cây cối như được tiếp thêm sức sống mới…
+ Kết hợp vừa kể chuyện, vừa miêu tả các nhân vật, khung cảnh:
- Cây Bàng về mùa đông: trơ trụi, gầy guộc, run rẩy, cầu cứu Đất Mẹ.
- Đất Mẹ điềm đạm, dịu dàng động viên Cây Bàng dũng cảm chờ đợi Mùa Xuân và dồn chất cho cây.
- Lão già Mùa Đông: già nua, xấu xí, cáu kỉnh,...
- Nàng tiên Mùa Xuân: trẻ trung, tươi đẹp, dịu dàng ....
+ Thông qua câu chuyện (có thể có mâu thuẫn, lời thoại…) , làm rõ sự tương phản giữa một bên là sự biến đổi kì diệu của thiên nhiên, của sự sống (Cây Bàng, Đất Mẹ, Mùa Xuân) và một bên là sự khắc nghiệt, lạnh lẽo (Mùa Đông)… 

c) Kết bài
- Khẳng định lại sự biến đổi kì diệu của thiên nhiên …
- Có thể phát biểu cảm xúc, suy nghĩ của em về mua xuân, về thiên nhiên…
58
145
NoName.90562
10/10/2017 21:18:19
  1. yud
  2. thuyết trình mâm ngũ gủa
75
108
NoName.158541
08/01/2018 19:42:24
cam on ban nhe
75
105
65
93
bong hong nho
08/04/2018 20:55:30
hay vừa vừa thôi . ko hay lắm đâu
264
67
Thục Trang
17/04/2018 10:10:51
Bài làm:
Tôi là một cây bàng đã lớn lên và gắn liền với Đất Mẹ hơn bốn năm nay rồi. Tôi đang được sống những ngày bình yên trong những tháng ngày ấm áp của mùa xuân. Khi nhớ lại cái giá lạnh của mùa đông, tôi khiếp sợ :Tôi rất ghét mùa đông. Mùa đông, trời lạnh buốt, các cây cối đều phải chịu đựng cái giá lạnh ấy trong suốt mùa đông dài lận ba tháng do sự cai quản của Lão Già Mùa Đông nên mọi sự vật trên Trái Đất này đều phải tuân theo. Lão Già Mùa Đông chẳng đẹp đẽ gì, lão xấu xí, già nua, cáu kỉnh, thích ẩn mình trong bóng tối. Tôi nghĩ trên đời này chẳng có ai ưa gì lão đâu nhưng xuân, hạ, thu, đông bốn mùa luân chuyển, đó là quy luật của tự nhiên mà không ai có thể thay thế, vì vậy dù có gét lão thì cũng không làm gì được.
Mùa đông, mọi người ai cũng diện cho mình bộ quần áo dày, đẹp, ấm áp, cùng nhau quây quần bên chiếc lò sưởi của nhà mình. Chỉ có mình tôi đứng bơ vơ một cõi ở ngoài đường. Tôi thì gầy guộc, khẳng khiu, đã thế lại còn bị Lão Già Mùa Đông hành hạ không thương tiếc. Trên người tôi mà còn vươn chiếc lá úa vào của mùa thu thì lão cũng đến tàn sát, lão len lõi bẻ tường chiếc lá còn sót lại trên người tôi khiến thân hình tôi trơ trụi. Lão quất vào người tôi bằng những cơn gió mạnh và lạnh lẽo nhất làm tôi mỗi ngày một sần sùi, xấu xí hơn. Ngày đêm, tôi luôn cầu nguyện cho mùa đông sẽ mau chóng trôi qua, để lại mùa xuân ấm áp cho mình và cho mọi người, nhưng sao mùa đông cứ day dẵng, như chẳng muốn rời xa nơi đây làm tôi rất khổ cực. Tôi mệt mỏi quá, không chịu nỗi nữa đành cầu cứu Đất Mẹ xin người hãy cứa sống tôi. Đất Mẹ hiền từ, điềm đạm, động viên tôi:
- Bàng ơi! Con phải tự cứu sống mình đi, ta bây giờ đã sắp cạn kiệt nguồn sinh lực mất rồi, con ạ! Bây giờ, ta đã trở thành một bà già cằn cỗi, ta sắp kiệt sức rồi. Nếu mùa đông không qua mau thì ta cũng chết mất thôi. Ta sẽ cố gắng dồn hết chất dinh dưỡng còn lại của mình để duy trì sự sống cho con. Con hãy ráng chờ mùa xuân đến con nhé!
Tôi vâng lời và nhận chất từ đất mẹ lên cơ thể tôi, tôi biết đất mẹ cũng chẳng khác gì mình. Thế là tôi đành phải cờ đợi mùa xuân đến.
Sau ba tháng mỏi mòn chờ đợi, cuối cùng mùa đông đã qua, Lão Già Mùa Đông lại phải nhường quyền tiếp quản lại cho Nàng Tiên Mùa Xuân trẻ trung, dịu dàng, kiều diễm, tràn trề những sống. Nàng Xuân đến đâu, khắp nơi cũng đều rất phấn khởi, dang rộng vòng tay chào đón nàng. Đáp lại tấm chân tình ấy, nàng tiếp thêm nhựa sống, tiếp thêm sức mạnh cho chúng tôi. Nắng xuân ấm áp chan hòa dịu dàng, muôn nghìn loài hoa đua nhau khoe sắc trong nắng xuân. Gió xuân nhẹ nhàng, tha thiế lướt trên lá cây ngọn cỏ, hương xuân thoang thoảng đưa mùi phấn thơm bay gần bay xa.Tôi khao khát uống từng dòng xuân của đất trời để phục hồi sinh lực. Vậy là Lão Già Mùa Đông đã rời khỏi nơi đây rồi, tôi biết lão sẽ đi đến nơi khác, ở nơi xa thật xa để cai trị. Và rồi một ngày nào đó, lão cũng sẽ trở lại để tiếp tục cai quản nơi này.
Nàng Tiên Mùa Xuân đem lại bầu không khí ấm áp, tươi vui, không như Lão Già Mùa Đông đem đến không gian khô cằn, lạnh lẽo. Cuối cùng, tôi và đất mẹ đã khỏe lại và tràn đầy nhựa sống như xưa. Nhờ lời động viên, khích lệ của Đất Mẹ mà nay tôi đã có được sự dũng cảm và khỏe mạnh như ngày hôm nay. Tôi đã cứng rắn hơn, đã biết chịu đựng, biết mạnh mẽ hơn trong cuộc sống. Tôi thật cảm ơn Nàng Tiên Mùa Xuân đã ban cho tôi sự sống và cảm ơn Đất Mẹ đã tiếp cho tôi nguồn động lực quý báo.
147
76
Doraemon
10/07/2018 11:01:34
Tôi là một cây bàng đã lớn lên và gắn liền với Đất Mẹ hơn bốn năm nay rồi. Tôi đang được sống những ngày bình yên trong những tháng ngày ấm áp của mùa xuân. Khi nhớ lại cái giá lạnh của mùa đông, tôi khiếp sợ :Tôi rất ghét mùa đông. Mùa đông, trời lạnh buốt, các cây cối đều phải chịu đựng cái giá lạnh ấy trong suốt mùa đông dài lận ba tháng do sự cai quản của Lão Già Mùa Đông nên mọi sự vật trên Trái Đất này đều phải tuân theo. Lão Già Mùa Đông chẳng đẹp đẽ gì, lão xấu xí, già nua, cáu kỉnh, thích ẩn mình trong bóng tối. Tôi nghĩ trên đời này chẳng có ai ưa gì lão đâu nhưng xuân, hạ, thu, đông bốn mùa luân chuyển, đó là quy luật của tự nhiên mà không ai có thể thay thế, vì vậy dù có gét lão thì cũng không làm gì được.
Mùa đông, mọi người ai cũng diện cho mình bộ quần áo dày, đẹp, ấm áp, cùng nhau quây quần bên chiếc lò sưởi của nhà mình. Chỉ có mình tôi đứng bơ vơ một cõi ở ngoài đường. Tôi thì gầy guộc, khẳng khiu, đã thế lại còn bị Lão Già Mùa Đông hành hạ không thương tiếc. Trên người tôi mà còn vươn chiếc lá úa vào của mùa thu thì lão cũng đến tàn sát, lão len lõi bẻ tường chiếc lá còn sót lại trên người tôi khiến thân hình tôi trơ trụi. Lão quất vào người tôi bằng những cơn gió mạnh và lạnh lẽo nhất làm tôi mỗi ngày một sần sùi, xấu xí hơn. Ngày đêm, tôi luôn cầu nguyện cho mùa đông sẽ mau chóng trôi qua, để lại mùa xuân ấm áp cho mình và cho mọi người, nhưng sao mùa đông cứ day dẵng, như chẳng muốn rời xa nơi đây làm tôi rất khổ cực. Tôi mệt mỏi quá, không chịu nỗi nữa đành cầu cứu Đất Mẹ xin người hãy cứa sống tôi. Đất Mẹ hiền từ, điềm đạm, động viên tôi:
- Bàng ơi! Con phải tự cứu sống mình đi, ta bây giờ đã sắp cạn kiệt nguồn sinh lực mất rồi, con ạ! Bây giờ, ta đã trở thành một bà già cằn cỗi, ta sắp kiệt sức rồi. Nếu mùa đông không qua mau thì ta cũng chết mất thôi. Ta sẽ cố gắng dồn hết chất dinh dưỡng còn lại của mình để duy trì sự sống cho con. Con hãy ráng chờ mùa xuân đến con nhé!
Tôi vâng lời và nhận chất từ đất mẹ lên cơ thể tôi, tôi biết đất mẹ cũng chẳng khác gì mình. Thế là tôi đành phải cờ đợi mùa xuân đến.
Sau ba tháng mỏi mòn chờ đợi, cuối cùng mùa đông đã qua, Lão Già Mùa Đông lại phải nhường quyền tiếp quản lại cho Nàng Tiên Mùa Xuân trẻ trung, dịu dàng, kiều diễm, tràn trề những sống. Nàng Xuân đến đâu, khắp nơi cũng đều rất phấn khởi, dang rộng vòng tay chào đón nàng. Đáp lại tấm chân tình ấy, nàng tiếp thêm nhựa sống, tiếp thêm sức mạnh cho chúng tôi. Nắng xuân ấm áp chan hòa dịu dàng, muôn nghìn loài hoa đua nhau khoe sắc trong nắng xuân. Gió xuân nhẹ nhàng, tha thiế lướt trên lá cây ngọn cỏ, hương xuân thoang thoảng đưa mùi phấn thơm bay gần bay xa.Tôi khao khát uống từng dòng xuân của đất trời để phục hồi sinh lực. Vậy là Lão Già Mùa Đông đã rời khỏi nơi đây rồi, tôi biết lão sẽ đi đến nơi khác, ở nơi xa thật xa để cai trị. Và rồi một ngày nào đó, lão cũng sẽ trở lại để tiếp tục cai quản nơi này.
Nàng Tiên Mùa Xuân đem lại bầu không khí ấm áp, tươi vui, không như Lão Già Mùa Đông đem đến không gian khô cằn, lạnh lẽo. Cuối cùng, tôi và đất mẹ đã khỏe lại và tràn đầy nhựa sống như xưa. Nhờ lời động viên, khích lệ của Đất Mẹ mà nay tôi đã có được sự dũng cảm và khỏe mạnh như ngày hôm nay. Tôi đã cứng rắn hơn, đã biết chịu đựng, biết mạnh mẽ hơn trong cuộc sống. Tôi thật cảm ơn Nàng Tiên Mùa Xuân đã ban cho tôi sự sống và cảm ơn Đất Mẹ đã tiếp cho tôi nguồn động lực quý báo.
123
79
Doraemon
10/07/2018 11:02:26
Bầu trời lạnh buốt đang dần dần trở nên ấm áp hẳn , không còn giá lạnh như ngày nào.mọi người ra đường đã đông hơn ,mặt tươi hơn,vui vẻ hơn .cây cối ,hoa lá nở hương thơm ngát .tất cả mọi vật đều đắm chìm trong niềm vui khi mùa đông đã qua.vậy là mùa xuân đã đến.
vào mùa đông,trời lạnh buốt ,các cây cối đều phải chịu đựng cái lạnh giá ấy trong một mùa đông.do sự cai quản của lão già mùa đông nên mọi sự vật trên trái đất này đều phải tuân theo.lão già mùa đông xấu xí ,già nua , cáu kỉnh,chắc là trên đời này ai cũng ghét lão nhỉ,lão mang đến cho ta một cái lạnh không thể tưởng tượng nổi.nhưng không ,không ai có thể ghét lão được vì đó không phải do lão mà.đó là quy luật của tự nhiên thôi.ráng chịu!mùa đông thì mọi người ai cũng diện cho mình được bộ quần áo đẹp ,ấm áp ,ở trong nhà cùng với chiếc lò sưởi của nhà mình.chỉ còn một mình cây bàng đứng bơ vơ một mình ngoài đường ,cây bàng trơ trụi ,gầy guộc,run rẩy ,anh ta đang ước nguyện rằng mùa đông sẽ qua đi nhanh để lại mua đông ấm áp cho mình.anh ta đang cầu cứu đất mẹ hãy cứu sống mình ,đất mẹ hiền từ ,điềm đạm dịu dàng khuyên bảo cây bàng :
-Cây bàng ơi,con phải tự cứu sống mình đi,mùa đông lạnh lẽo.trơ trụi,ta thì lại cạn kiệt nước rồi con ạ!bây giờ ta đã thành một bà già khô cằn ,xấu xí .ta kiệt sức rồi con ạ!nếu mùa đông không qua mau chắc ta chết mất thôi!con hãy tự cứu sống mình đi
cây bàng hoảng hốt nói:
-xin người đừng nói thế !nếu người chết thì con cũng sẽ chết theo thôi.vì không có người con làm sao có thể sống được.
nói rồi cây bàng dũng cảm chờ đợi mùa xuân đến và dồn chất cho cây ,không cầu cứu đất mẹ nữa vì cây bàng biết bây giờ thì đất mẹ cũng giống như minh mà thôi ,mình phải tự cứu sống lấy bản thân mình trước đã chứ.
sau 3 tháng ,cuối cùng mùa đông cũng đã qua ,lão già mùa đông lại phải nhường lại quyền cai quản cho nàng tiên mùa xuân trẻ trung xinh đẹp dịu dang kiều diễm.nhưng lão vẫn day đứt trong lòng và không muốn dời đi.vậy là lão đã tạm biệt nơi nay rồi.lão sẽ đi cai trị nơi khác ,ở một nơi thật là xa .vào một ngày nào đó thì lão sẽ quay lại và tiếp tuc cai trị nơi này.
nàng tiên mùa xuân đem lại một bầu không khí ấm áp tươi vui không như lão già mùa đông đem đến một không gian khô cằn lạnh lẽo.cuối cùng thì đất mẹ và cây bàng đã khỏe mạnh trở lại và vui vẻ như xưa.nhờ câu nói của đất mẹ mà cây bàng đã có được sự dũng cảm và khỏe mạnh như ngày hôm nay.mọi người ra đường đi lại tấp nập chuẩn bị chào đón một năm mới.
28
86
NoName.344382
17/10/2018 18:41:37
bai làm
hello
28
55
Akabane Karma
04/12/2018 20:00:41
thank you very much
18
48
NoName.382369
16/12/2018 18:49:55
thank you
18
50
18
42
NoName.417644
20/02/2019 20:34:23
rat hay
19
38
NoName.422685
01/03/2019 14:50:17
Bai van that hay cam on moi nguoi nhieu nha
107
30
Bài làm
Thế là một năm đã trôi qua,vạn vật chuẩn bị chào đón mùa xuân về.Ai cũng háo hức chào đón Nàng Xuân về nhưng lạ thật, hôm nay đã quá ngày mùng một mà vẫn chưa thấy Nàng Xuân trở lại.Cây cối cứ ủ rũ trước cái thời tiết mưa lâm thâm,trời thì tối mịt mùng,vạn vật đều chìm trong giấc mộng mùa đông.
Có 1 cây bàng lớn vào hè nọ,nó chưa biết mùa xuân thế nào cả,nó luôn mong một ngày nào đó không xa sẽ được gặp Nàng Xuân .Nhưng nó nhìn thấy thân hình mình vừa xấu xí,dị dạng lại trụi trơ,nó sợ khi gặp Nang Xuân thì sẽ rất xấu,thế là cây bàng tội nghiệp oà khóc nức nở.Thấu hiểu nỗi lòng của cây bàng,đất mẹ an ủi :
-Con yêu à,vào mùa đông cây nào cũng sẽ trong bộ dang như thế này.Nhưng,sang xuân thì sẽ lại khoác lên mình bộ quần áo màu xanh.Thế nên con yêu của ta!đừng buồn nữa nhé.
Nhưng cây bàng vẫn buồn,nó nói:
-Mẹ à con trong bộ dạng như thế này thì làm sao mà ra mầm non được chứ!Vả lại,chắc mùa xuân không thể về được đâu.Con vốn dĩ không thuộc về thế giới này
Đất mẹ trìu mến nói:
-Sao con có thể nghĩ như vậy được ? Con là con mẹ,là đứa con thượng đế ban cho.Nếu con muốn hưởng những lộc non thì trước tiên con phải chịu khó,kiên trì.Con không lo,con còn có mẹ mà.
Không nén được thở dài,cây bàng buột miệng nói:
_-Sao trên đời này lại có mùa đông chứ,tất cả mọi người đều ghét nó.Ước gì mùa đông không còn nữa,trên đời vạn vật sẽ sông trong sung sướng.
Từ đâu,1 cơn gió lạnh buốt tới thấu xương mang Lão già mùa đông tới.Lão chẳng khác gì cái tên gọi của lão,người thì già nua ,mặt mày hốc hác,trông lão chẳng khác gã nghiện rượu.Rồi không nói năng gì,thổi gió mạnh về phía cây bàng kia.Sức mạnh của lão thật đáng sợ!suýt chút nữa thì làm cây bàng bật gốc may mà có Đất mẹ nhanh tay giữ lại.Lão đùng đùng nổi giận,quát tháo:
-Ngươi nói ta cái gì cơ,tên xấu xí kia.Trông ngươi thì có gì đẹp mà đòi phán ta ư?
Cây bàng nghe thế vừa sợ vừa tủi liền rớm lệ,thấy con mình bị đe doạ ,lập tức Đất mẹ nhô lên thành gò đất cao,mắng lại:
-Này lão già kia sao dám chửi con ta như thế ,dù gì thì nó cũng chỉ là một đứa trẻ mới lớn mà ngươi nỡ.Cũng dúng thôi ngươi biết tại sao mọi người lai ghét ngươi không?
Lảo đáp:
-Tại sao ư? Bởi vì ta vĩ đại.Ta làm cây cối trơ trụi,làm những cái cây hoa phải thet,đến những cây cổ thụ vĩ đại cũng phải sợ vì ta.Sức mạnh của ta là vô địch
Đất mẹ chau mày ,nói:
-Ngươi nhầm rồi!tất cả mọi người ghét ngươi bởi cái tính hống hách,khoe khoang của nhà ngươi.Hỡi lão già ạ >
Lão mùa đông không đấu lại được,thét lớn:
-Vậy ư? tốt thôi đã thế ta sẽ khiến thế giới này mãi mãi chìm trong sự lạnh lẽo này.Sẽ không còn mùa xuân nào nữa đâu! Ahahaha.
Hắn cười một cách ghê rợn rồi thổi cho mưa xuống,cho gió nổi lên,cho bầu trời tối mịt mùng,cho đất ẩm ướt trong sức mạnh khó tưởng của hắn.Cây bàng sợ hãi núp sau mẹ,nó cảm thấy hối hận vì đã nói lão như thế,nhưng Đất mẹ mỗi lúc một cao hơn,che chở cho cây bàng.Đang lúc lão hả hê thì từ đâu , một tia nắng rọi xuống dẫn đường cho đoàn tuỳ tùng lớn.Đoàn tuỳ tùng gồm những con bướm sặc sỡ trang trí hoa,hai con hươu sao kéo xe và ngồi trong cỗ xe tráng lệ là Nàng Xuân xinh đep.Nàng khoác lên mình bộ váy hồng đơm hoa,đeo vòng nguyệt quế tuyệt mĩ mà những chú bướm đan cho,trông nàng lộng lẫy giống một nữ hoàng.Nàng lấy tay phẩy nhẹ làm mưa khiến nửa thế giới đâm chồi,nửa còn lại chìm trong sự âm u cua Lão già mùa đông.Cây bàng bị chia bửa,một nửa khoác áo màu xanh,một nửa vẫn bọc trong sự trụi trơ.Cây bàng sợ mọi người chê cười liền khóc oà lên,đất mẹ ra chiều dỗ dành đứa con bé bỏng của mình.Còn về phần mùa đông,vừa thấy Nàng bước xuống lão thổi một đợt gió khủng khiếp về phía nàng.Trong khi cây cối bị gió cuoons đi thì hàng rào chắn kiên cố từ những cây cổ thụ hiện ra.Thấy không làm gì được mùa xuân,lão gia sức hô mưa tạo gió nhưng nhờ sự bảo vệ của thiên nhiên cuối cùng,lão kiệt sức.Bấy giờ Nàng Xuân mới lên tiếng:
-Thưa ông cháu là mùa xuân,cháu rất vinh hạnh được gặp ông.Nhưng cháu không hiểu vì sao ông lại giận cháu ,nếu cháu làm gì sai thì xin ông tha lỗi.
Lão kiệt sức rồi nhưng vẫn gầm lên:
-Vf sao ư ngươi phải tự biết chứ.Tại sao ngươi được mọi người yêu quí còn ta lại bị ghen ghét,ruồng bỏ?
Nàng thốt lên:
-Ruồng bỏ ư? Ông nói gì vậy,ông mới là một phần làm nên chúng cháu.
Lão ngơ ngác hỏi lại:
-Ta quan trọng thế nào?ta làm cây cối trụi trơ,đã thế còn hăm doạ cây cối.Ai cũng ghét ta,vậy, ngươi bảo ta quan trọng như thế nào?
Nàng trả lời:
Ông nghĩ thử xem nếu không có ông cây cối làm sao rũ bỏ được những chiếc lá héo để thay cái mới,chính ông mới là nguồn gốc dự trữ dinh dưỡng để nảy mầm của cây cối mà !
Nghe nàng xuân nói vậy cây bàng cũng hiểu ra một phần lỗi lầm của mình,nó quay sang Lão rồi nghiêng mình xin lỗi:
-Cháu xin lỗi ông vì đã nói ông như thế ,cháu còn quá nông cạn xin ông thứ lỗi.
Lão già nghe vậy xúc động không nói lên lời,gật đầu tạm biệt mọi người rồi bay đi ,nhường chỗ cho Nàng xuân.Nàng làm phép khiến cây ra hoa nở mầm cây bàng như sống lại,xinh đẹp trong vòng tay của mẹ.Mùa xuân ôm đất ấm áp vào lòng,những tia nắng của người rọi xuống trần gian vui đùa với vạn vât.
Pé Mon
Hay nha:3
24
42
nguyễn mai kim anh
04/03/2019 20:17:47
có ai giải hộ bài khác đc ko ạ
mik cám ơn nhiều nhé
4
8
Nguyễn Quỳnh Chi
26/02/2020 10:53:14
bài làm của các bạn rất hay
12
9
Hallay Official
06/06/2020 15:57:37
Bài làm
Thế là một năm đã trôi qua,vạn vật chuẩn bị chào đón mùa xuân về.Ai cũng háo hức chào đón Nàng Xuân về nhưng lạ thật, hôm nay đã quá ngày mùng một mà vẫn chưa thấy Nàng Xuân trở lại.Cây cối cứ ủ rũ trước cái thời tiết mưa lâm thâm,trời thì tối mịt mùng,vạn vật đều chìm trong giấc mộng mùa đông.
Có 1 cây bàng lớn vào hè nọ,nó chưa biết mùa xuân thế nào cả,nó luôn mong một ngày nào đó không xa sẽ được gặp Nàng Xuân .Nhưng nó nhìn thấy thân hình mình vừa xấu xí,dị dạng lại trụi trơ,nó sợ khi gặp Nang Xuân thì sẽ rất xấu,thế là cây bàng tội nghiệp oà khóc nức nở.Thấu hiểu nỗi lòng của cây bàng,đất mẹ an ủi :
-Con yêu à,vào mùa đông cây nào cũng sẽ trong bộ dang như thế này.Nhưng,sang xuân thì sẽ lại khoác lên mình bộ quần áo màu xanh.Thế nên con yêu của ta!đừng buồn nữa nhé.
Nhưng cây bàng vẫn buồn,nó nói:
-Mẹ à con trong bộ dạng như thế này thì làm sao mà ra mầm non được chứ!Vả lại,chắc mùa xuân không thể về được đâu.Con vốn dĩ không thuộc về thế giới này
Đất mẹ trìu mến nói:
-Sao con có thể nghĩ như vậy được ? Con là con mẹ,là đứa con thượng đế ban cho.Nếu con muốn hưởng những lộc non thì trước tiên con phải chịu khó,kiên trì.Con không lo,con còn có mẹ mà.
Không nén được thở dài,cây bàng buột miệng nói:
_-Sao trên đời này lại có mùa đông chứ,tất cả mọi người đều ghét nó.Ước gì mùa đông không còn nữa,trên đời vạn vật sẽ sông trong sung sướng.
Từ đâu,1 cơn gió lạnh buốt tới thấu xương mang Lão già mùa đông tới.Lão chẳng khác gì cái tên gọi của lão,người thì già nua ,mặt mày hốc hác,trông lão chẳng khác gã nghiện rượu.Rồi không nói năng gì,thổi gió mạnh về phía cây bàng kia.Sức mạnh của lão thật đáng sợ!suýt chút nữa thì làm cây bàng bật gốc may mà có Đất mẹ nhanh tay giữ lại.Lão đùng đùng nổi giận,quát tháo:
-Ngươi nói ta cái gì cơ,tên xấu xí kia.Trông ngươi thì có gì đẹp mà đòi phán ta ư?
Cây bàng nghe thế vừa sợ vừa tủi liền rớm lệ,thấy con mình bị đe doạ ,lập tức Đất mẹ nhô lên thành gò đất cao,mắng lại:
-Này lão già kia sao dám chửi con ta như thế ,dù gì thì nó cũng chỉ là một đứa trẻ mới lớn mà ngươi nỡ.Cũng dúng thôi ngươi biết tại sao mọi người lai ghét ngươi không?
Lảo đáp:
-Tại sao ư? Bởi vì ta vĩ đại.Ta làm cây cối trơ trụi,làm những cái cây hoa phải thet,đến những cây cổ thụ vĩ đại cũng phải sợ vì ta.Sức mạnh của ta là vô địch
Đất mẹ chau mày ,nói:
-Ngươi nhầm rồi!tất cả mọi người ghét ngươi bởi cái tính hống hách,khoe khoang của nhà ngươi.Hỡi lão già ạ >
Lão mùa đông không đấu lại được,thét lớn:
-Vậy ư? tốt thôi đã thế ta sẽ khiến thế giới này mãi mãi chìm trong sự lạnh lẽo này.Sẽ không còn mùa xuân nào nữa đâu! Ahahaha.
Hắn cười một cách ghê rợn rồi thổi cho mưa xuống,cho gió nổi lên,cho bầu trời tối mịt mùng,cho đất ẩm ướt trong sức mạnh khó tưởng của hắn.Cây bàng sợ hãi núp sau mẹ,nó cảm thấy hối hận vì đã nói lão như thế,nhưng Đất mẹ mỗi lúc một cao hơn,che chở cho cây bàng.Đang lúc lão hả hê thì từ đâu , một tia nắng rọi xuống dẫn đường cho đoàn tuỳ tùng lớn.Đoàn tuỳ tùng gồm những con bướm sặc sỡ trang trí hoa,hai con hươu sao kéo xe và ngồi trong cỗ xe tráng lệ là Nàng Xuân xinh đep.Nàng khoác lên mình bộ váy hồng đơm hoa,đeo vòng nguyệt quế tuyệt mĩ mà những chú bướm đan cho,trông nàng lộng lẫy giống một nữ hoàng.Nàng lấy tay phẩy nhẹ làm mưa khiến nửa thế giới đâm chồi,nửa còn lại chìm trong sự âm u cua Lão già mùa đông.Cây bàng bị chia bửa,một nửa khoác áo màu xanh,một nửa vẫn bọc trong sự trụi trơ.Cây bàng sợ mọi người chê cười liền khóc oà lên,đất mẹ ra chiều dỗ dành đứa con bé bỏng của mình.Còn về phần mùa đông,vừa thấy Nàng bước xuống lão thổi một đợt gió khủng khiếp về phía nàng.Trong khi cây cối bị gió cuoons đi thì hàng rào chắn kiên cố từ những cây cổ thụ hiện ra.Thấy không làm gì được mùa xuân,lão gia sức hô mưa tạo gió nhưng nhờ sự bảo vệ của thiên nhiên cuối cùng,lão kiệt sức.Bấy giờ Nàng Xuân mới lên tiếng:
-Thưa ông cháu là mùa xuân,cháu rất vinh hạnh được gặp ông.Nhưng cháu không hiểu vì sao ông lại giận cháu ,nếu cháu làm gì sai thì xin ông tha lỗi.
Lão kiệt sức rồi nhưng vẫn gầm lên:
-Vf sao ư ngươi phải tự biết chứ.Tại sao ngươi được mọi người yêu quí còn ta lại bị ghen ghét,ruồng bỏ?
Nàng thốt lên:
-Ruồng bỏ ư? Ông nói gì vậy,ông mới là một phần làm nên chúng cháu.
Lão ngơ ngác hỏi lại:
-Ta quan trọng thế nào?ta làm cây cối trụi trơ,đã thế còn hăm doạ cây cối.Ai cũng ghét ta,vậy, ngươi bảo ta quan trọng như thế nào?
Nàng trả lời:
Ông nghĩ thử xem nếu không có ông cây cối làm sao rũ bỏ được những chiếc lá héo để thay cái mới,chính ông mới là nguồn gốc dự trữ dinh dưỡng để nảy mầm của cây cối mà !
Nghe nàng xuân nói vậy cây bàng cũng hiểu ra một phần lỗi lầm của mình,nó quay sang Lão rồi nghiêng mình xin lỗi:
-Cháu xin lỗi ông vì đã nói ông như thế ,cháu còn quá nông cạn xin ông thứ lỗi.
Lão già nghe vậy xúc động không nói lên lời,gật đầu tạm biệt mọi người rồi bay đi ,nhường chỗ cho Nàng xuân.Nàng làm phép khiến cây ra hoa nở mầm cây bàng như sống lại,xinh đẹp trong vòng tay của mẹ.Mùa xuân ôm đất ấm áp vào lòng,những tia nắng của người rọi xuống trần gian vui đùa với vạn vât.
Pé Mon
Thank you????????????

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư