câu 1/làm văn
Dường như trong cuộc đời, chúng ta không phải ai trong cũng gặp toàn những may mắn, gặp được những niềm vui, những sự hạnh phúc mà ngược lại có khi ta gặp những điều cay đắng và có thể đó cũng chính như đầy bất hạnh, khổ đau, đi từ thất bại này tới thất bại khác. Vậy, có thể nói điều gì đã có thể giúp cho con người chúng ta vượt lên trên tất cả để có thể thành công trong cuộc sống. Và nói về hi vọng thì cũng có rất nhiều ý kiến trái chiều về sự hi vọng đó chính là “Tất cả mọi điều trên thế giới này đều được hy vọng làm nên” (Martin Luther). Nhưng ngạn ngữ Latin lại nói: “Cuộc đời ngắn ngủi không cho phép ta hy vọng quá xa”.
Thật vậy chính sự hi vọng, lạc quan, tin tưởng vào ngày mai được xem chính là một chất liệu không thể thiếu được trong cuộc sống của chúng ta. Và cũng có câu nói rất hay về sự hi vọng là “Luôn luôn hi vọng, không bao giờ được tuyệt vọng” chính là chất men dường như có có tác dụng để có thể kích thích cho chúng ta vượt qua mọi trở ngại để tìm ra một cuộc sống tươi sáng hơn, tốt đẹp hơn, như cũng thật đầy ý nghĩa hơn.
“Tất cả mọi điều trên thế giới này đều được hy vọng làm nên”, ý kiến này đường như cũng đã đề cập đến tầm quan trọng của hy vọng. Có thể thấy được sự hy vọng tiếp thêm cho con người động lực để đi đến thành công. Có hy vọng, con người mới có quyết tâm, dám thực hiện ước mơ, khát vọng của mình đến cùng. Khi con người bắt tay vào làm một việc gì đó mà thì hộ cần phải có sự hi vọng để có thể duy trì ngọn lửa niềm tin hi vọng để có thể đạt đến đích cuối cùng. Qủa thật rằng sự hy vọng dường như đã nâng đỡ con người mỗi lúc khó khăn, tưởng như gục ngã trong cuộc sống như đầy những chông gai và thử thách này, thậm chí nó cũng có thể cứu vớt, mang lại sự sống cho con người chúng ta. Qủa thật rằng chính hy vọng giúp con người có được, giữ vững niềm tin. Có niềm tin con người mới có thể phát huy hết tiềm năng của bản thân trong mọi hoạt động thực tiễn được.
Đến với ý kiến 2 ta như thấy được chính cuộc đời ngắn ngủi không cho phép ta hy vọng quá xa. Và chúng ta phải hiểu được hy vọng quá xa ở đây chính là để chỉ những hy vọng quá xa dẫn đến ảo tưởng, lầm lạc, không gắn với những thực tế của con người, và nó dường như trở thành thật là viển vông.
Cuộc đời của mỗi con người vốn ngắn ngủi, con người không thể thực hiện hết mọi điều mà mình mong muốn, cho nên phải lựa chọn những mục tiêu hàng đầu. Khi chính mỗi chúng ta như có thể đặt hy vọng vào đó, con người mới có thể biến hy vọng thành hiện thực được chứ không phải là đặt ra những mục đích hão huyền, xa tầm tay để rồi lại hi vọng nhưng cái kết thì không đi tới đâu cả. Và dường như nếu chỉ chạy theo những “hy vọng quá xa”, con người sẽ chắc chắn như thật tốn thời gian, công sức, tiền của,…dẫn đến thất vọng, buông xuôi. Qủa đúng vậy bạn thử nghĩ xem, bạn đặt ra một mục đích dường như khá xa vời thực tế, xa vời với khả năng của chính mình cho nên những hi vọng nps cũng chỉ mang tính chất viển vông mà thôi
Chúng ta đã từng biết đến được rằng cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong bài hái Tôi ơi đừng tuyệt vọng cũng đã từng khẳng định điều này đó chính là
“Đừng tuyệt vọng
Tôi ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai như một nỗi đời riêng
Đừng tuyệt vọng em ơi, đừng tuyệt vọng
Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh”.
Qủa thật người đọc chúng ta như thấy được lời bài hát vừa là lời tự động viên nhắc nhở mình, đồng thời nó cũng như vừa là lời động viên nhắc nhở chúng la hãy luôn lạc quan, hi vọng vào cuộc sống, đừng có bao giờ tuyệt vọng, bởi có lẽ rằng chính sự tuyệt vọng sẽ thiêu rụi những ước mơ của ta, đẩy ta rơi vào hố thẳm của cuộc đời, là rào cản ngăn bước ta đi về tương lai, chẳng có lợi ích gì cho đời ta.
Cs thể nhận xét được đây là hai ý kiến tưởng như trái ngược nhưng lại bổ sung cho nhau vậy. Ta như thấy được ý kiến thứ nhất khẳng định tầm quan trọng của hy vọng, ý kiến thứ hai không phủ nhận hy vọng mà giúp con người đặt hy vọng vào những mục tiêu dường như cũng thật là đúng đắn, tránh ảo tưởng, phi thực tế. Khi con người ta không có hy vọng, con người sẽ sống một cuộc đời tẻ nhạt, không có
động lực sống, phấn đấu vươn lên trong cuộc sống. Và chúng ta cũng phải biết được rằng nếu như mà chúng ta cứ mãi hi vọng quá hy vọng và ảo tưởng mà không dựa trên cơ sở thực tiễn, đồng thời chusnh ta cũng không bắt tay vào hoạt động thực tiễn sẽ khiến con người trở nên viển vông biết bao nhiêu và hơn hết con người cũng không biết trân trọng giá trị cuộc sống. Hai ý kiến trên cho rằng nếu như ở trong cuộc sống thì chúng ta cũng cần có hy vọng nhưng hy vọng phải dựa trên cơ sở thực tiễn của đời sống, hoàn cảnh, thực lực của mỗi con người.
Một người không có hi vọng chắc chắn sẽ không làm được gì to lớn cra, và anh ta có mục đích nhưng lại không đủ khả năng làm hay lại luôn luôn lo sợ mình không làm được. Hãy biết khả năng của mình đến đâu và hãy cứ hi vọng bạn nhé!