Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết 1 đoạn văn tự sự có yếu tố miêu tả và biểu cảm kể 1 bạn học sinh phạm lỗi

1. Viết 1 đoạn văn tự sự có yếu tố miêu tả và biểu cảm kể 1 bạn học sinh phạm lỗi
2. Viết 1 đoan văn tự sự có yếu tố miêu tả và biểu cảm kể chuyện con chim non tập chuyền cành theo chim mẹ
4 trả lời
Hỏi chi tiết
2.321
2
1
Kudo
12/07/2019 10:08:16
Sáng nay, mọi thứ vẫn thế. Đám trẻ vẫn ríu rít - được cái, cha mẹ cũng giáo dục con cái cũng phải thật im lặng. Thằng Tèo cũng nhăng nhít cùng lũ trẻ hàng xóm mò đến nơi này.
Bao quanh sân chùa là hàng điệp già cõi, da đã bong tróc, xương nhô ra giữa trời, gầy nhẽm khô khốc nhưng nó vẫn thiết sống lắm nên thằng Tèo năm nay mười hai tuổi vẫn thấy hàng điệp già sừng sững như tự độ thuở nào. Lũ trẻ nheo nhóc, đang inh ỏi bỗng nín bặt. Chúng láo nháo nhưng không biết phải làm sao vì cái bộ óc tò mò chiến thắng tinh thần thượng võ. Chuyện là trên nhánh cây điệp thấp nhất một con chim non đang tập bay. Mẹ chim nghiêng nghiêng đầu dõi theo từng cái đập cánh của con. Một cái “phạch”, chim non té ngửa giữa sân. Lũ con nít nhào tới vồ vập nhưng chim mẹ nhanh hơn, cắn quặp con bay lại trên cây. Hình như chim mẹ nhận ra sự nguy hiểm từ lũ con nít tinh nghịch nên hai mẹ con chim to nhỏ gì đó vài câu và chuyền từ từ sang những cành cây điệp khác. Sự tò mò chấm dứt tại đây vì bóng hai con chim mờ dần trên những nhánh cây cao. Ú tìm, lò cò, nhà chòi… quay trở lại.

Không gian thoáng nín bặt. Một con mèo đen, to, lờn vờn dưới gốc những nhánh điệp. Chim con có vẻ thành thạo hơn ban nãy đôi chút. Nó soãi đôi cánh ngắn ngủn còn chưa ráo tung lượn giữa bầu trời tự do. Đôi lần, nó mệt quá không làm chủ được nên rơi phạch, loạng choạng. Mèo đen trông thấy và nghĩ ngợi ra một điều gì đó (?). Lần này, chim non trượt chân rớt xuống ngay chỗ mèo đứng. Lập tức đôi mắt sắc lạnh không khoan nhượng thúc đẩy đôi móng vuốt mèo vồ tới ngay tức khắc. Vẻ mặt hốt hoảng – chim non muốn rú lên nhưng không kịp. Nó nhắm tịt mắt theo bản năng dù chưa biết thế giới xung quanh nó đang đen kịt lại.
Làn gió mạnh theo cú vờn của mèo đen vẫn không quất tới chim non. Phút ngỡ ngàng đã qua, nó mở mắt tròn xoe, mẹ nó đang vỗ cánh phành phạch mỗ tới tấp vào mặt mèo đen. Lũ trẻ sướng rơn xem xét. Không gian tĩnh lặng, tiếng phạch cánh của chim mẹ mỗi lúc một to lên. Mèo đen to khoẻ trước đối thủ nên không gấp gáp trả đũa. Nó nhe nanh, xông phập vào chim mẹ. Cú tấn công quá mạnh khiến chim mẹ văng ra xa và chim non thấy mèo đen đang dần xích đến gần mình. Đôi chân bé xíu đánh bật và run run. Chim non hình như đã hiểu sự nguy hiểm của thế giới bên ngoài mà mấy ngày nay nó chỉ biết qua lời kể của mẹ.
Đoạn kết cuộc đời chim non đã điểm. Nó khuỵu chân xuống, không biết chống trả và thảng thốt. Vù! Gió mạnh tát thẳng vào bên cánh trái chim non đang dùng để che mặt. Hơi ấm của chim mẹ lần nữa đang thoảng bay trước mặt. Lấy hết sức bình sinh, chim mẹ đập mạnh đôi cánh và mỏ, mà chân liên tiếp đạp vào kẻ thù. Bất ngờ, mèo đen lùi lại phía sau và hoảng hốt. Không để kẻ thù kịp trấn tĩnh, chim mẹ lại bay sấn tới mổ vồ vập, đạp tới tấp vào mèo đen. Mắt chim mẹ đỏ toé những tia lửa. Lũ trẻ nín thở, không chớp mắt nhìn vào trận đấu đang lên đỉnh điểm, cao trào. Cái gì nhỏ bé không gọi thành tên nhen nhóm, thằng Tèo, thằng Tí, thằng Tỏi và những đứa bé khác xông xáo nhảy vào đấu trường. Thằng Tèo mau mắn hớt tay với lấy chim non khi nó đang vẫn run cầm cập nhìn mẹ. Thằng Tí chẻm ngay một chiếc dép vào mèo đen. Sức thằng Tí yếu không đủ làm đau nhưng mèo đen giật mình, chạy vọt đi. Chim mẹ soãi cánh rít một hơi dài dáo dác tìm kiếm. Sự mệt mỏi, đau đớn không nhắc nó quên rằng sự an toàn của chim non là trên hết. Thằng Tèo thả lỏng tay, chim non chạy ngật ngưỡng về phía mẹ. Không dám chần chừ thêm giây khắc nào, chim mẹ dồn hết sức tung mạnh đôi cánh và quặp mổ cắn chặt chim con bay lên nhánh điệp già. Lũ trẻ vỗ tay nhiệt liệt nhưng từ trong trái tim chúng đang thổn thức một điều gì đó mà đến giờ chúng vẫn chưa biết.
Bóng hai mẹ con chim khuất dần.
- Chắc nó bay về tổ đó tụi bây – thằng Tỏi cười nhe hàm răng sún chỉ tay theo.
- Ừ hé! - Lũ trẻ gật đầu tán thưởng.
Nắng đã đứng bóng. Tiếng gọi í ới từ những căn nhà phát ra. Lũ trẻ nhanh chân tản về nhà. Một trong những bài học vỡ lòng từ cuộc sống sinh động đã gieo vào lòng lũ trẻ. Tình yêu của mẹ thiêng liêng biết bao. Tiếng gọi của tình mẫu tử cao quý bất chấp mọi hiểm nguy. Và thêm nữa, trái tim yêu thương, biết chở che, bảo vệ kẻ yếu lũ trẻ đã làm được rồi.
Đâu đó, tiếng Thằng Tèo, thằng Tí, thằng Tỏi… líu ríu kể cho mẹ nghe câu chuyện vừa xảy ra.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
3
2
Kudo
12/07/2019 10:09:32
Con người ai cũng từng mắc phải lỗi lầm, có những lỗi lầm kịp sửa chữa, nhưng cũng có những lỗi lầm khiến ta day dứt và nhớ suốt đời. Tiếc thay, đã có một lần tôi mắc phải một lỗi lầm như vậy.
Hồi đó, tôi học lớp năm. Trong lớp, tôi là một trong những đứa gia đình giàu có nhất nên nhóm mấy đứa chúng tôi luôn tỏ ra kỳ thị với những đứa bạn nghèo cùng trang lứa. Lớp tôi có một bạn gái tên Trang (nhưng lúc ấy chúng tôi toàn gọi xếch mé là con bé Trang). Trang nhà nghèo, lại không có bố nên luôn là đối tượng trêu chọc của tụi tôi.
Một hôm, Trang vừa bước vào lớp, năm đứa chúng tôi đã nhảy ra đồng loạt hô to: "Con không cha như nhà không nóc! Ô hô! Ô hô!", rồi cứ chạy quanh trêu chọc đủ điều.
Thay vì ứng xử bằng khuôn mặt lỳ lợm và đôi mắt thoáng buồn như mọi hôm, hôm nay, Trang chạy nhanh về chỗ rồi gục mặt xuống bàn. Thấy vậy tụi tôi lại càng tiếp tục trò chơi quái ác. Trang không thể chịu được, đành bật khóc. Đúng lúc đó thì...
Tùng! Tùng! Tùng!
Năm phút sau cô giáo bước vào. Thấy mắt Trang đỏ hoe và vẫn còn nức nở, cả lớp lặng im phăng phắc, hình như cô giáo đã đoán được mọi điều. Nhưng trái với dự tính của tôi, cô không hề to tiếng mà lại nhẹ nhàng nhắc nhở:
Chúng ta ai cũng có những niềm hạnh phúc nhưng trong một lúc nào đó ai mà tránh khỏi được những nỗi đau. Điều quan trọng nhất là ta phải động viên nhau, đừng bao giờ có ý khơi lên nỗi đau của người khác.
Cô vừa nói đến đó thì cả lớp tôi đều ngoái lại vì Trang không kìm được mà bật lên tiếng khóc. Tôi thấy xấu hổ vô cùng, tưởng như tất cả mọi ánh mắt đang nhìn thẳng vào mình. Cô lại tiếp:
Cũng vì một lý do đặc biệt mà bạn Trang lớp mình mới có một hoàn cảnh như vậy. Sống trong cùng một tập thể, các em hãy tỏ ra thông cảm và chia sẻ với bạn. Đó cũng là giúp bạn bớt đi những nỗi buồn.
Sau đó lớp tôi bước vào bài học mới. Điều lạ nhất hôm đó là cô giáo không hề nhắc đến mấy đứa chúng tôi. Cô cũng chẳng trách phạt gì. Vậy mà chúng tôi thấm thía lắm. Mấy đứa bàn nhau, định một lúc nào đó gặp để xin lỗi bạn Trang.Nhưng thật bất ngờ, sau đó ba hôm, Trang chuyển đi trường khác. Nghe nói, Trang cùng mẹ đi vùng kinh tế mới. Chúng tôi thấy ân hận vô cùng.
Không biết bây giờ Trang ở đâu. Nhiều lần tôi tự hỏi không biết có phải trò đùa quái ác năm xưa của lũ chúng tôi mà Trang phải ra đi như thế? Ra đi khi chưa cho chúng tôi nói một lời xin lỗi. Nghĩ đến bạn, tôi thấy ân hận vô cùng và càng thấm thía sai lầm của mình. Tôi sẽ phải sống tốt hơn với bạn bè mình, nhất là những bạn có hoàn cảnh thiệt thòi như Trang.
2
0
Kudo
12/07/2019 10:10:50
Tôi vốn là tổ trưởng của tổ 1, nên tôi phải thường xuyên báo cáo tình hình của lớp mình với cô giáo chủ nhiệm: nào ai đi muộn, nào ai ăn mặc không đúng quy định… Và điều đó ảnh hưởng đến kết quả thi đua của toàn lớp. Tổ tôi luôn dẫn đầu trong việc thực hiện nội quy, tổ tôi luôn được bầu là tổ xuất sắc.
Vào đầu học kì hai, lớp tôi có một bạn mới chuyển về tên là Nam, Nam mới chuyển về khu tôi ở. Vừa bước vào lớp tôi đã phì cười khi thấy Nam ăn mặc vô cùng tuềnh toàng, áo còn có mảnh vá. Buổi đầu vào lớp cô giáo phân công Nam về tổ của tôi, dù chẳng nói ra nhưng tôi không mấy hài lòng vì tôi cảm thấy Nam sẽ làm xấu đi bộ mặt sáng sủa của tổ tôi.
Tổ tôi vốn thường dẫn đầu trong mọi phong trào thi đua, ấy vậy mà chỉ sau một thời gian Nam đã mấy lần làm ảnh hưởng đến thành tích của tổ tôi. Lần thì Nam đi học muộn, lần thì không mặc đồng phục,… Và cho đến một lần, buổi sáng hôm ấy chúng tôi đến lớp và ngồi bàn với nhau xem có cách nào khắc phục được tình trạng của tổ không. Lúc đó tôi lên tiếng:
– Tất cả là do bạn Nam làm ảnh hưởng đến phong trào thi đua của tổ mình, bạn ấy chuyên đi muộn, vi phạm nội quy của lớp. Theo tớ bạn ấy không xứng đáng làm thành viên tổ mình.
Đúng lúc đó Nam xuất hiện và có lẽ bạn đã nghe thấy lời nói của tôi, tôi cũng hơi ngại nhưng tôi tự nghĩ: “Mặc kệ! Nói cho mà biết”.
Trước sự phản ứng gay gắt của nhiều bạn tỏ ra không đồng tình nhưng tôi vẫn khăng khăng giữ ý kiến của mình. Xong đó, quay sang Nam tôi tiếp:
– Này tớ nói cho bạn biết, bạn làm ảnh hưởng đến tổ quá nhiều đấy!
Nói xong câu đó tôi chợt nhận ra mình đã quá lời. Nam im lặng cúi đầu, không nói đi nói lại câu nào. Vừa lúc đó cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Cô đưa ánh mắt về phía Nam và nói:
– Trong lớp mình có bạn Nam hoàn cảnh vô cùng khó khăn, các em phải giúp đỡ bạn nhé! Bố bạn ấy mất sớm nhà chỉ có hai mẹ con, mẹ bạn ấy phải bán hàng rong để kiếm sống và nuôi bạn đi học. Thế nhưng dạo này mẹ bạn ấy lại bị ốm phải nằm viện nên Nam đã có vài buổi đi học muộn. Các em hãy thông cảm cho bạn!
Suốt cả buổi học hôm đó, tôi ân hận và chỉ mong đến cuối buổi học để nói lời xin lỗi Nam. Nhưng buổi học đó Nam phải nghỉ giữa chừng vì mẹ bạn ấy lại phải cấp cứu.
Sau đó bạn chuyển về quê học, thế là tôi vẫn không kịp nói ra lời xin lỗi với Nam. Tôi mong rằng sau này sẽ có dịp về quê thăm bạn, và có lẽ lúc đó bạn đã tha lỗi cho tôi. Và đây cũng là một bài học cho sự ích kỉ của tôi.
0
0
Nguyễn Nhung
12/07/2019 10:13:43
viet doan van nha

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo