Chuyện kể rằng, có một vòng tròn rất hoàn mỹ. Nó rất tự hào về thân hình tròn trĩnh đến từng milimet của mình. Thế nhưng một buổi sáng thức dậy, nó thấy mình bị mất đi một góc lớn hình tam giác.
Buồn bực, vòng tròn đi tìm mảnh vỡ đó. Vì không còn hoàn hảo nên nó lăn rất chậm. Nó ngắm nhìn những bông hoa dại đang toả sắc bên đường..vui đùa với ánh nắng mặt trời, tâm tình cùng sâu bọ…
Một ngày kia nó tìm được một mảnh hoàn toàn vừa khít và ghép vào. Nó lăn đi và nhận ra mình đang lăn quá nhanh. Đến nỗi, không kịp nhận ra những bông hoa đang cố mỉm cười với nó.
Vòng tròn thấy rằng, cuộc sống khác hẳn đi khi nó lăn quá nhanh. Nó dừng lại, trả lại mảnh vỡ bên đường rồi chầm chậm lăn đi.
Suy Nghiệm :
Bài học về cái vòng tròn cho chúng ta thấy được rằng, đôi khi con người ta thiếu đi thứ gì đó thì cuộc sống lại trở nênhoàn hảo. Phần nhiều người có tất cả mọi thứ trên đời lại là kẻ nghèo túng, nếu '' mở mắt nhắm mắt '' chỉ biết có tiền và tiền, thì đó là người rất nghèo.
Vì vậy điều quan trọng là, bạn phải biết chấp nhận sự bất toàn ấy giống như một phần tất yếu của cuộc sống.
Chưa hoàn mỹ là cơ hội để bạn cố gắng, ước mơ, hy vọng chứ không phải là lý do để bạn tự dằn vặt về sự thiếu kém hay thất bại của mình.