Hình ảnh những người lao động hiện lên trong bài thơ là hình ảnh những người dân trài đang ra khơi đánh cá .Nhà thơ miêu tả họ với một niềm say mê khi bước vào công cuộc lao động ra khơi đánh cá . Dù là lúc mặt trời xuống biển , vũ trụ bước vào trạng thái nghỉ ngơi , đoàn thuyền của họ vẫn ra khơi đánh cá
“Đoàn thuyền đánh cá lại ra khơi
Câu hát căng buồm cùng gió khơi .”
Từ “lại ”trong câu thơ cho ta biết rằng việc đánh cá của họ ở thời điểm này đã trở thành nếp lao động , là việc làm thường ngày .Cứ hoàng hôn buông xuống là họ lại ra khơi . Những ngư dân này đã bất chấp thời gian lao động không ngưng nghỉ . Không những vậy , việc ra khơi của họ lại giống như một cuộc xuất quân với tiếng hát cất cao .Phải chăng ,tiếng hát ấy là biểu hiện sự phấn khởi , hào hứng của người lao động khi được làm chủ biển khơi .Nhà thơ đã có cách viết rất độc đáo qua hình ảnh “câu hát căng buồm ”.Thực chất là gió biển khơi làm căng buồm nhưng cách miêu tả của nhà thơ đã làm cho tiếng hát của người lao động trở lên kì vĩ có sức mạnh làm căng buồm đẩy thuyền ra khơi
Đọc tiếp bài thơ , qua ngòi bút miêu tả của tác giả , hình ảnh người lao động hiện lên với vẻ đẹp quả cảm .Mặc cho đêm tối , mặc cho gió khơi , đoàn thuyền của họ vẫn ra tận ngoài khơi xa để dò lồng cá trong lòng biển .
“Ra tận rặm xa dò bụng biển
Dàn đan thế trận lới vây răng ”.
Với cách miêu tả chân thực , lấy những hình ảnh có thực trong cuộc sống đánh bắt cá , nhà thơ đã đã thể hiện cuộc sống đánh bắt cá của ngư dân giống như một trận chiến đấu với vũ khí là những tấm lới . Đoàn thuyền toả ra tạo thành một thế trận để lùa vây đàn cá . Với sức khoẻ của cơ bắp và trí thông minh nhất định những người dân trài đã thu được mẻ cá bội thu .Bởi thế trong suốt buổi lao động tiếng hát của họ vẫn cất cao
“Ta hát bài ca gọi cá vào
Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao ”.
Ta lại thấy tiếng hát của người lao động có khả năng kì diệu gọi cá vào lới . Tiếng hát ấy còn có trăng gõ nhịp , trăng còn vỗ vào mạn thuyền để cùng với con người xua cá vào lưới . Đó chính là bút pháp lãng mạn của nhà thơ khi miêu tả làm nổi bật vẻ thơ mộng của việc đánh cá đêm .
Nhà thơ còn dừng lại để miêu tả cụ thể việc kéo mẻ lưới của người lao động
“Sao mờ kéo lới kịp trời sáng
Ta kéo xoắn tay chùm cá nặng
Vẩy bạc đuôi vàng loé rạng đông
Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng ”.
Câu thơ gợi cho ta thấy mẻ lới của ngư dân vào lúc sao mờ , tức là lúc trời sắp sáng . Cuộc sống của họ càng trở lên khẩn trương . Họ như cùng chạy đua với thời gian .Có thể nói, những câu thơ trong những khổ thơ này là những câu thơ hay nhất để khắc hoạ hình ảnh người lao động . Người đọc có thể hình dung thấy cánh tay của người dân chài cứ rắn cuồn cuộn , tư thế choãi chân , vững chắc để kéo lên mẻ lưới nặng cá . “ta kéo xoắn tay chùm cá nặng ”khẳng định công việc kéo lưới là chùm cá nặng .Người đọc cũng cảm nhận được vẻ đẹp khoẻ khoắn , rắn rỏi , từng trải , nhuộm nắng , nhuộm gió ,
nhuộm cả vị mặn của biển khơi được thể hiện qua những cánh tay kéo lới .
Lúc lưới được kéo lên , khoang thuyền đầy ắp cá , lưới được xếp lại gọn gàng thì cũng là lúc bình minh lên , thuyền đánh cá đêm kết thúc . Đó chính là bút pháp lãng mạn của nhà thơ khi miêu tả làm nổi bật vẻ thơ mộng của việc đánh cá đêm.