Truyện ngắn "Bến quê" của Nguyễn Minh Châu chưá đựng những suy ngẫm, trải nghiệm sâu sắc của nhà văn về con người và cuộc đời , thức tỉnh ở mọi người sự chân trọng những vẻ đẹp và giá trị bình dị , gần gũi của gia đình , của quê hương . Nhân vật chính của truyện là anh Nhĩ , anh đã từng đi nhiều nơi trên trái đất nhưng không may anh lại mắc phải căn bệnh hiểm nghèo . Anh dịch chuyển rất khó khăn . Cùng lúc ấy , Nhĩ nhìn qua cửa sổ anh nhận ra vẻ đẹp lạ lùng của bến quê quen thuôc̣ ngay phía trc cửa sổ nhà anh . Khi năm̀ liêṭ giường nhận đk sự chăm sóc anh mơí cảm nhận đk sự tâǹ tảo và đức hi sinh của vk . Trong anh bỗng bừng lên khao khát đk đăṭ chân đến đó . Đối vs anh nó rất xa mặc dù chỉ ngay trc mặt mk. Anh sai thằng con trai thay mk sang bên kia bãi bôì chơi loanh quoanh một luk . Dường như anh đã rất hy vọng nhưng câụ con trai đã không thưc̣ hiện đk mong muốn cuối cùng cuả anh .Vì mải chơi nên anh con trai đã lỡ chuyến đò và anh đã chiêm nghiệm đk một quy luất ,ý nghĩ của cuộc đời một cách sâu sắc : con ngta trên đường đơì thật khó chánh khỏi những cái vòng vèo hoặc chùng chình