Nhà em có nuôi một chú cún, em đặt tên chú là Kun, bé rất dễ thương, dễ thương đến nỗi ai nhìn cũng yêu. Kun đi đứng rất nhẹ nhàng và chạy rất nhanh. Sáng nào cũng vậy, Kun đùa với chú mèo đen ngoài sân. Đùa chán, chú lại tìm chỗ nào đó mát để nằm. Kun nằm sấp gác mõm lên hai chân trước của mình, lim dim ngủ, tưởng như chú ngủ rất ngon nhưng không phải thế nhé! chú sẽ luôn luôn đứng phắt dậy khi khi nghe có tiếng động hoặc ngửi thấy mùi lạ nào đó. Nếu là người lạ, chú ta liền tỏ ra hung giữ nhe nanh, gầm gừ như muốn nói: “Hãy ra khỏi đây nhanh nào!” nhưng ngược lại đối với thành viên trong gia đình em khi đi đâu vê chỉ cần đến đầu ngõ thôi, chú đã biết vàluôn luôn chạy ngay ra cổng đón, chú còn chạy quanh người đuôi thì ngoái tít lên vì vui sướng, những lúc đó thật là vui. Em rất yêu quý Kun, em luôn coi chú như một thành viên trong nhà!