Đã từ lâu hình ảnh của những người mẹ luôn đi vào thơ ca nhạc họa như những thứ tuyệt vời nhất ."Mẹ "1 tiếng thôi cũng đã đủ để yêu thương rồi .mẹ dãi dầu nắng mưa ,lo toan sớm tối ,vất vả mọi bề ,đầu tắt mặt tối ...chỉ vì gì ? Vì chúng ta là con của mẹ ,là đứa con do mẹ sinh ra nên mẹ thương yêu chúng ta là đúng ,chăm sóc chúng ta là đúng ,..hiểu được điều đó nhà thơ qua bài thơ " Bóng mây " , nhà thơ Thanh Hào có viết:
Hôm nay trồi nắng như nung
Mẹ em đi cấy phơi lưng cả ngày
Ước gì em hóa đám mây
Em che cho mẹ suốt ngày bóng râm .
Người mẹ trong bài thơ trên là một người mẹ tuyệt vời .Mẹ vất vả gian lao với tình yêu con vô bờ bến .Mẹ đã không màng tới cái nắng như thiêu đốt,cháy rạn cả làn da đang nóng bừng của mẹ .Cái nắng đó như nung ,như lửa đang muốn thiêu cháy tất cả mội thứ.Mà hiện giữa khoảng trời nắng đó là hình ảnh nhỏ bé của người mẹ đang phơi lưng chống lại cái nắng chết người đó ,để cấy từng cây mạ mong muốn nuôi đứa con khôn lớn ,trưởng thành .Mẹ thật tuyệt vời !Đứa con đó như hiểu thấu được nỗi khổ ,vất vả ,khó khăn của mẹ mà cũng biết yêu thương ao ước được đền ơn đáp nghĩa.Đứa con đó thật chân thành với mơ ước thật giản dị :"ước gì em hóa đám ...bóng dâm ".Một ước mơ tuy khó có thể thực hiện được nhưng em vẫn mơ ước ,vẫn hi vọng ,mong muốn mẹ không phải chịu cái nắng như nung giữa bầu trời đang nắng như đổ lửa .Đọc bài thơ ta lại càng hiểu rõ được tình thương yêu con vô bờ bến của người mẹ dành cho người con .Đồng thời nó cũng là lòng kính yêu ,quý mến của đứa con dành cho người mẹ.Những mơ ước tuy chỉ là đơn sơ nhưng nó lại mang 1 tình cảm vô cùng thiêng liêng mà cao đẹp.Đó chính là 1 hình ảnh vừa cụ thể lại vừa thiết thực .Nó cũng chẳng khác gì câu ca dao xưa :"công cha như núi thái sơn ...mới là đạo con ".Chúng ta là những đứa con được bố mẹ sinh ra thì phải cần biết đền ơn đáp nghĩa sao cho xứng đáng làm 1 đứa con hiếu thảo .