LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Tác giả tác phẩm: Đồng Tháp Mười mùa nước nổi - Ngữ văn 6 Cánh diều

Ngọc Anh | Chat Online
10/11 17:12:44
10 lượt xem

Tác giả tác phẩm: Đồng Tháp Mười mùa nước nổi - Ngữ văn 6

I. Tác giả
1. Tiểu sử

- Nhà thơ Văn Công Hùng sinh năm 1958 tại thành phố Thanh Hóa, hiện sống ở thành phố Pleiku, Gia Lai và thành phố Hồ Chí Minh

- Ông viết văn, viết báo và làm thơ từ 1981, là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội viên Hội nhà báo Việt Nam, Hội viên Hội Văn Nghệ dân gian Việt Nam, Hội VHNT các dân tộc thiểu số Việt Nam

- Ông nguyên làm Tổng biên tập Tạp chí Văn nghệ Gia Lai, là Uỷ viên ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam khóa VIII

2. Sự nghiệp văn học
a. Quan niệm sáng tác

'Viết không bao giờ là trò chơi, àm là cuộc vật lộn khổ sở, là nghiệp đeo đẳng suốt đời. Chữ không làm cho người no, nhưng cho ta cảm giác bình an và như thế là hạnh phúc. Nhiều hay ít là do tài năng từng người, nhưng được một câu thơ một bài báo có ích là mong mỏi của tôi, người viết'

b. Tác phẩm

- Bến đợi (thơ, 1992)

- Hát rong (thơ, 1999)

- Ngựa trắng bay về (trường ca, 2002)

- Hoa tường vi trong mưa (thơ, 2003)

- Mắt cao nguyên (tản văn và phóng sự. 2006)

- Gõ chiều vào bàn phím (2007)

- Lời Vĩnh cửu (2007)

- Đêm không màu (2009)

- 6-8 Văn Công Hùng (2010)

- Vòm trời khác (2012)

- Cầm nhau mà đi (2016)

c. Giải thưởng văn học

- Giải nhì thơ tỉnh Gia Lai năm 1985

- Giải C Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội văn học nghệ thuật Việt Nam năm 2002

- Tặng thưởng cuộc thi thơ tạp chí Sông Hương năm 2001-2003

- Giải A giải thưởng văn học nghệ thuật Gia Lai lần thứ nhất 2000-2005
 

II. Đọc tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi

ĐỒNG THÁP MƯỜI MÙA NƯỚC NỔI

(Văn Công Hùng)

[…] Nói đến Đồng Tháp Mười là phải nói đến lũ. Lũ chính là nguồn sống của cả cư dân miền sông nước này. Nó mang phù sa mùa màng về, mang tôm cá về, làm nên một nền văn hóa đồng bằng. Năm ngoái, chúng tôi lại xuống Long An. Giữa mùa lũ mà đồng nứt nẻ, dân ngơ ngác hoang mang đợi lũ. Bởi nếu không có lũ, nước kiệt đi thì toàn bộ vùng này sẽ thiếu nước ngọt nghiêm trọng, phèn nổi lên rất nhiều và đậm. Lúc đó, nước đọng ở các lung, trấp, đài, bàu,… không dùng được, cây cỏ khô rụi, di chuyển chủ yếu là đi bộ hoặc xe trâu, toàn bộ đời sống sẽ ngưng trệ. Lũ tồn tại song song với người miền Tây như con lộ (đường) nào cũng song song một con kinh (kênh) bên cạnh, làm nên một đặc trưng đồng bằng Nam Bộ. Người ta đào kênh để thông thương, để lấy nước, lấy đất đắp đường. Cứ chằng chịt như thế, những con kênh huyết mạch nối những cù lao, những giồng, … thành một đồng bằng rộng lớn và đầy bản sắc.

Nhà văn Hữu Nhân chạy xe rất khỏe và lại nhớ đường, dẫu cả những con đường bé tí ở một cái xóm xa lắc lơ nào đấy. Anh chở tôi len lỏi vào những con đường mà người thường không được đi, khách du lịch lại càng không, xuyên qua mấy huyện Cao Lãnh, Thanh Bình, Tam Nông… để vào lõi Đồng Tháp Mười. Cái tên Tháp Mười bây giờ vẫn còn tranh cãi, người thì bảo nơi đây có 10 cái tháp, kẻ lại nói là ở đây có ngôi tháp 10 tầng… Còn Tràm Chim thì chính Hữu Nhân đã giải thích cho tôi rằng tràm chim là cách gọi một vùng đất nổi lên, như một cái vườn giữa hàng ngàn héc ta nước và ở đó có nhiều chim. Giống như giồng, như cù lao, như gò, như rạch, kinh,… Thế mà nó đơn giản đến không ngờ là gồm những cây tràm kết thành rừng và chim thì dày đặc thành vườn,… Tất nhiên không dễ gì để thấy chim bởi phỉa chiều tối thì chúng mới về, hàng vạn, chục vạn con lớn bé to nhỏ rợp cả một khoảng trời. Trong khi chúng tôi thì chỉ có một ngày cưỡi xe, mà lại muốn đi nhiều, thấy nhiều, chiêm ngưỡng nhiều,…

Mùa này cá linh và bông điên điển đều bắt đầu hiếm. Bông điên điển chỉ còn lác đác, nhưng nể bạn, Hữu Nhân đã chạy lòng vòng xe để kiếm cho tôi thưởng thức. Kết quả, buổi trưa ở một quán tại huyện Tam Nông, tôi được ăn món bông điên điển xào tôm, còn buổi chiều tại quán khác ở huyện Cao Lãnh thì chứng kiến món cá linh kho ngót. Bằng nỗi khát khao và trân trọng của mình, tôi đã miệt mài ăn hai món quốc hồn quốc tuý) đồng bằng ấy. Lúc này, ăn không còn là ăn vật chất thông thường, ăn lấy no, mà là ăn hương ăn hoa, là thưởng thức thời trân của đất trời, dẫu chỉ là món thời trận vô cùng dân dã, gắn với miên man sông nước, với cái giản dị, tiện lợi của sản vật và con người vùng đất phương Nam,

Có một điều khẳng định rằng, sen Tháp Mười là một thế lực, thế lực của cái đẹp tự nhiên. Nước ta từ Bắc chí Nam đâu cũng có sen, chả thế mà người ta định lấy hoa sen làm quốc hoa, chả thế mà Vietnam Airlines lại lấy hoa sen làm biểu tượng sơn trên máy bay,... Về đây mới thấy, sen xứng đáng để... ngợp. Bạt ngàn sen chen giữa rừng tràm, sen tinh khiết bung nở giữa bùn, sen ngạo nghễ khoe giữa năn lác. Không chen chúc chật chội, chúng chiếm những không gian rộng lớn, bát ngát chỉ mình sen. Tràm dày đặc tíu tít xung quanh như những người lính gác cần mẫn và trung thành. Sen vươn lên giữa nắng, giữa gió phương Nam, kiêu hãnh và tự tin khoe sắc hồng đặc trưng của mình khiến con người chợt chùng lại, bâng khuâng và ngơ ngác giữa thế giới sen; thấy rợn ngợp và cô độc giữa mênh mông Đồng Tháp Mười,...

Từ thành phố Cao Lãnh, Hữu Nhân chở tôi bằng xe máy gần buổi sáng thì đến khu di tích Gò Tháp. Đây là khu gò rộng khoảng 5 000 mét vuông và cao hơn khoảng 5 mét so với mực nước biển Hà Tiên, nằm giữa rốn Đồng Tháp Mười sàn sạt, lênh loang nước nên nó trở thành của hiếm. Nơi đây, người ta vừa khai quật được một di tích nền gạch cổ là nền toà tháp có khoảng 1 500 năm trước và đã được công nhận di tích quốc gia. Đây cũng là đại bản doanh của cụ Thiên hộ Dương và Đốc binh Kiều – hai vị anh hùng chống thực dân Pháp. Và đây cũng là căn cứ địa chống Mỹ cứu nước của cách mạng Việt Nam. Tháp Sen được chọn để xây dựng ở đây cũng như một cách để tôn vinh sen Đồng Tháp Mười. […]

Hữu Nhân chở tôi về lại thành phố Cao Lãnh khi nước lé đé ở ngay quán cà phê trước cửa khách sạn. […] Người dân ở đây vui vẻ sống, hiền lành sống, năng động sống,… sống chugn với nhịp nhàng nước kiệt, nước ròng, với những câu vọng cổ la đà trên nước. Cuộc sống cứ thế trôi, bình dị và an lành, tự tin và khảng khái, nhưng họ góp phần làm nên một Đồng Tháp năng động, hiện đại. Đêm ấy, tôi cùng Hữu Nhân dạo một vòng thành phố và nhận ra một đô thị Cao Lãnh vừa trẻ trung vừa hiện đại, rất co gu kiến trúc, vừa mềm vừa xanh, cứ nao nao như một câu hò vung trên sóng…

(Báo Văn Nghệ, số 49, tháng 12)
 

III. Tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi
1. Thể loại

2. Hoàn cảnh sáng tác

Tác phẩm in trên Báo Văn nghệ, số 49, tháng 12/2011

3. Phương thức biểu đạt

Tự sự

4. Tóm tắt tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi

Tác giả đã có dịp được người bạn của mình là nhà văn Hữu Nhân dẫn di tham quan Đồng Tháp Mười và khám phá những vẻ đẹp nổi bật ở nơi đây. Đầu tiên là giá trị của lũ với lao động và cuộc sống sinh hoạt của những người dân vùng lũ. Vẻ đẹp của vườn quốc gia Tràm Chim. Các món ăn đặc sản mang “quốc hồn quốc túy” của Đồng Tháp Mười là cá linh kho ngót và bông điên điển xào tôm. Được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của sen Đồng Tháp, chiêm ngưỡng những đặc sắc nổi bật của khu di tích Gò Tháp. Cuối cùng là những cảm nhận về thành phố Cao Lãnh, thành phố trẻ trung, hiện đại và gu kiến trúc đặc biệt.

5. Bố cục tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi

3 phần

- Phần 1 (từ đầu đến “chiêm ngưỡng nhiều”): nước lũ và con đường ở Đồng Tháp Mười

- Phần 2 (tiếp theo đến “mênh mông Đồng Tháp Mười”): Đồ ăn và loài hoa đặc trưng của Đồng Tháp Mười

- Phần 3 (còn lại): di tích và tính cách con người ở Đồng Tháp Mười

6. Giá trị nội dung tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi

- Qua văn bản Đồng Tháp Mười mùa nước nổi, tác giả đã kể về trải nghiệm của bản thân khi được đến vùng đất Đồng Tháp Mười.

- Đó là một chuyến thú vị, tác giả đã được tìm hiểu nhiều hơn về cảnh vật, thiên nhiên, con người ở mảnh đất này.

7. Giá trị nghệ thuật tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi

- Thể loại du kí ghi lại trải nghiệm về vùng đất mới.

- Ngôn ngữ sâu sắc, chi tiết, thể hiện được sự đa dạng của các vùng miền

IV. Tìm hiểu chi tiết tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi
1. Vẻ đẹp thiên nhiên ở Đồng Tháp Mười

- Lũ:

+ Nguồn sống của cả cư dân miền sông nước.

+ Mang phù sa, tôm cá về; làm nên một nền văn hóa đồng bằng.

+ Nếu không có lũ thì sẽ thiếu nước ngọt nghiêm trọng, phèn nổi lên rất nhiều và đậm.

- Kênh rạch:

+ Để thông thương, lấy nước, lấy đất đắp đường.

+ Hình thành một đống bằng rộng lớn, đầy bản sắc.

- Tràm chim:

+ Những cây tràm kết thành rừng và chim dày đặc thành vườn.

+ Chiều tối hàng vạn hàng chục con lớn bé to nhỏ rợp cả một khoảng trời.

- Sen:

+ Thế lực của cái đẹp tự nhiên.

+ Bạt ngàn sen chen giữa rừng chàm, sen tinh khiết bung nở giữa bùn, sen ngạo nghễ khoe giữa năn lác.

+ Sen vươn lên giữa nắng, gió phương Nam và tự tin khoe sắc hồng đặc trưng của mình.

→ Thiên nhiên: hùng vĩ, tươi đẹp.

2. Những nét đặc biệt trong cuộc sống của con người ở Đồng Tháp Mười

* Món ăn nơi Đồng Tháp Mười:

- Món đặc trưng mùa nước là cá linh và bông điên điển.

- Được thiết đãi món: cá linh kho tộ và bông điên điển xào tôm.

- Tác giả đã trân trọng, miệt mài ăn, ăn thưởng thức.

* Khu di tích nơi Đồng Tháp Mười: Gò Tháp:

- Khu gò rộng khoảng 5 000 mét vuông và cao hơn khoảng 5 mét so với mực nước biển, nằm giữa rốn Đồng Tháp Mười.

- Người ta khai quật được một di tích nền gạch cổ có khoảng 1 500 năm trước và được công nhận là di tích quốc gia.

- Là đại bản doanh của cụ Thiên hộ Dương và Đốc binh Kiều - hai vị anh hùng chống thực dân Phsp. Là căn cứ địa chống Mỹ cứu nước của cách mạng Việt Nam.

- Tháp Sen được chọn để xây dựng ở đây như cách tôn vinh sen Đồng Tháp Mười.

→ Cung cấp kiến thức lịch sử về vùng đất Đồng Tháp Mười.

* Con người nơi Đồng Tháp Mười:

- Người dân vui vẻ, hiền lành, năng động,... sống chung với nhịp nhàng nước kiệt, nước ròng, những câu vọng cổ.

- Thành phố vừa trẻ trung vừa hiện đại, có gu kiến trúc, vừa mềm vừa xanh, cứ nao nao câu hò,...

→ Cuộc sống gắn bó với thiên nhiên.

3. Tình cảm, cảm xúc tác giả khi được trải nghiệm vẻ đẹp nơi đây

- Có người đồng hành thạo đường, giới thiệu cảnh quanh: nhà văn Hữu Nhân.

- Người viết ngỡ ngàng về khái niệm tràm chim.

- Sự tiếc nuối khi không có nhiều thời gian: Trong khi chúng tôi thì chỉ có một ngày cưỡi xe, mà lại muốn đi nhiều, thấy nhiều, chiêm ngưỡng nhiều,...

- Tận hưởng, trân trọng khi thưởng thức món ăn.

- Choáng ngợp trước vẻ đẹp, sự kiêu hãnh của sen tại Đồng Tháp Mười.

- Mở mang, đem đến thông tin về lịch sử cho người đọc chứ không chỉ kiến thức địa lí.

- Cảm nhận về thành phố, cuộc sống về đêm trước khi ra về.

→ Nhiều cảm xúc đan xen: ngỡ ngàng, choáng ngợp, tận hưởng, tiếc nuối,... Tác giả trân trọng chuyến đi tìm hiểu về vùng đất mới này.
 

V. Các bài văn mẫu
Đề bài: Phân tích bài Đồng Tháp Mười mùa nước nổi
Bài tham khảo 1

Tác phẩm Đồng Tháp Mười mùa nước nổi thuộc thể loại du kí – một thể của kí, dùng để ghi lại những điều bản thân đã chứng kiến trong một chuyến đi diễn ra chưa lâu khi tới một miền đất khác. Tác phẩm là một bài du kí đặc sắc, là thành quả ghi chép những thu hoạch của Văn Công Hùng sau chuyến thăm tới Đồng Tháp Mười. Đoạn trích sách giáo khoa đã ghi lại những suy nghĩ, tình cảm và cách nhìn nhận của tác giả về con người, cảnh quan, ẩm thực và những di tích đặc trưng ở nơi đây với những nét mộc mạc, giản dị chân thành nhất. Đồng thời thể hiện tình cảm yêu mến trân trọng mà tác giả gửi gắm đến vùng đất này.

Tác giả Văn Công Hùng được biết đến với tên gọi “nhà thơ Tây Nguyên”. Ông sinh năm 1958 tại Thanh Hóa. Ông là một cây bút đa tài khi có thể vừa viết văn, vừa làm thơ và thích phiêu du. Bởi vậy nên ông là hội viên kì cựu của nhiều hội văn thơ như Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam, Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam, Văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam. Với quan điểmcủa ông: “Viết không bao giờ là trò chơi, mà là cuộc vật lộn khổ sở, là nghiệp đeo đẳng suốt đời. Chữ không làm cho người no, nhưng cho ta cảm giác bình an và như thế là hạnh phúc. Nhiều hay ít là do tài năng từng người, nhưng được một câu thơ một bài báo có ích là mong mỏi của tôi, người viết”.

Đoạn trích “Đồng Tháp Mười mùa nước nổi” của tác giả Văn Công Hùng được trích trong bài du kí cùng tên, được in trên Báo Văn nghệ, số 49, tháng 12/2011, đã ghi lại những cảnh sắc, cuộc sống và con người Đồng Tháp Mười nơi mà tác giả lần đầu ghé thăm. Đoạn trích được mở đầu bằng bức tranh thiên nhiên và cảnh quan nơi Đồng Tháp Mười. Đúng như sự nhìn nhận của nhà văn với câu khẳng định: “Nói đến Đồng Tháp Mười là phải nói đến lũ”. Lũ không phải là thiên tai muốn tránh khỏi mà chính là nguồn sống của cả cư dân miền sông nước, mang phù sa mùa màng về, mang tôm cá về, làm nên một nền văn hóa đồng bằng. Nếu không có lũ, nước cạn kiệt đi thì sẽ rất khó khăn. Làm nên nét đặc trưng của cảnh quan Đồng Tháp Mười còn là hệ thống kênh rạch chằng chịt. Kênh được đào để thông thương, lấy nước, lấy đất đắp đường. Hệ thống kênh rạch chằng chịt, kê huyết mạch nối những cù lao, giồng,…thành một đồng bằng rộng lớn và đầy màu sắc. Vào vùng lõi của Đồng Tháp, khách du lịch có thể ghé thăm vườn quốc gia Tràm Chim. Nơi đây là xứ sở của hàng vạn, chục vạn con lớn bé to nhỏ rợp cả một khoảng trời. Tác giả đã vô cùng ngạc nhiên trước cách lí giải về tên gọi “Tràm Chim”, chỉ đơn giản là những cây tràm kết thành rừng và chim thì dày đặc thành vườn. Không chỉ có lũ, có kênh rạch chằng chịt, có chim thành rừng mà Đồng Tháp còn nổi tiếng với sen.

Theo tác giả, “sen Tháp Mười là một thế lực, thế lực của cái đẹp tự nhiên”. Chẳng vậy mà sen nơi đây đã đi vào thơ ca từ lâu: “Tháp Mười đẹp nhất bông sen – Việt Nam đẹp nhất có tên Bác Hồ”. Bằng những lời văn giàu hình ảnh, ngôn ngữ gợi cảm kết hợp với ngòi bút nhân hoá độc đáo, tác giả Văn Công Hùng đã nêu bật được vẻ đẹp riêng của sen Đồng Tháp với những đầm sen hồng nở đẹp nức lòng người: “Bạt ngàn sen chen giữa rừng tràm, sen tinh khiết mưng mở giữa bùn, sen ngạo nghễ khoe giữa năn lác, mà không chen, chúng chiếm những không gian rộng lớn, chỉ mình sen. Tràm dày đặc tíu tít xung quanh như những người lính gác cần mẫn và trung thành. Sen vươn lên giữa nắng, giữa gió phương Nam, kiêu hãnh và tự tin khoe sắc hồng đặc trưng của mình”. Tác giả Văn Công Hùng đã nắm bắt được cái hồn của cảnh vật nơi Đồng Tháp, từ đó tái hiện trong câu chữ bức tranh khung cảnh thiên nhiên nơi Đồng Tháp Mười hiện lên vừa tinh khiết, vừa ngạo nghễ, kiêu hãnh đầy tự tin, cảnh quan hiện lên thật sinh động, cuốn hút, để những trang viết cứ phảng phất phong vị miền Tây.

Bài kí còn đem đến những hiểu biết cho người đọc về những nét văn hoá đặc sắc của vùng Đồng Tháp Mười về ẩm thực và kiến trúc. Nhắc đến văn hoá ẩm thực của mảnh đất miền Tây này, ta không thể không nhắc đến cá linh và bông điên điển – hai món ăn đặc trưng mà theo cách nói của tác giả Văn Công Hùng đó là “hai món quốc hồn quốc tuý đồng bằng ấy”. Qua những dòng viết của mình, người đọc thấy được niềm trân trọng của tác giả khi thưởng thức hai món ăn dân dã gắn với miên man sông nước của vùng đất phương Nam. Theo sát hành trình du hí của nhà văn, người đọc còn được mở rộng kiến thức về văn hoá kiến trúc Đồng Tháp Mười qua khám phá khu di tích Gò Tháp với độ rộng khoảng 5 000 mét vuông và cao hơn khoảng 5 mét, là một di tích được khai quật với nền gạch cổ có khoảng 1 500 năm trước, là đại bản doanh của cụ Thiên hộ Dương và Đốc binh Kiều – hai vị anh hùng chống thực dân Pháp và cũng là căn cứ địa chống Mỹ cứu nước của cách mạng Việt Nam. Tháp Sen được chọn để xây dựng ở đây như cách tôn vinh sen Đồng Tháp Mười. Nhà văn không chỉ cung cấp cho người đọc kiến thức địa lí mà còn mở rộng kiến thức lịch sử về vùng đất nơi đây.

Khép lại bài kí là những cảm nhận chân thực của nhà văn về cuộc sống và con người nơi Đồng Tháp Mười qua chi tiết: “Người dân vui vẻ sống, hiền lành sống, năng động sống… chung với nhịp nhàng nước kiệt nước ròng, với những câu vọng cổ là đà trên nước mỗi khi chiều về bên chai rượu đế với ca trà đá, cuộc sống cứ thế trôi, bình dị và an lành, tự tin và khảng khái, nhưng họ góp phần làm nên một Đồng Tháp năng động hiện đại”. Hành trình khám phá Đồng Tháp Mười chỉ có một ngày đầy nuối tiếc trải qua nhiều cảm xúc đan xen vừa ngỡ ngàng, vừa choáng ngợp, vừa tận hưởng, vừa tiếc nuối,… nhà văn cùng người bạn của mình dạo một vòng quanh thành phố Cao Lãnh để ngắm thành phố lúc về đêm trước khi về.

Bằng giọng văn đặc trưng của mình, tác giả đã tái hiện thiên nhiên Đồng Tháp Mười vào mùa lũ một cách chân thực, sinh động gắn với những sự vật gần gũi thân thuộc nhất, mở ra trước mắt người đọc một Đồng Tháp Mười với những đặc điểm riêng đặc biệt. Đoạn trích cũng cho thấy tình cảm chân thành yêu mến của tác giả tự nhiên, tác giả thật sự trân trọng chuyến đi tìm hiểu về vùng đất mới này, coi đó là cơ hội quý giá để khám phá, mở mang hiểu biết về thiên nhiên và con người mảnh đất phương Nam.
 

Bài tham khảo 2

Đồng Tháp Mười là một cảnh đẹp nổi tiếng ở Việt Nam, nơi đây đã trở thành điểm đến của biết bao khách du lịch. Ta thường biết đến Đồng Tháp Mười với sông nước mênh mông, đầm sen ngào ngạt mỗi độ hè về, nhưng qua văn bản “Đồng Tháp Mười mùa nước nổi”, ta lại có một cái nhìn khác về nơi đây, khi tới mùa nước nổi. Vào mùa này, Đồng Tháp Mười như ngập trong một biển nước, từ đường sá, đầm lầy, nhà cửa đến những điểm du lịch đều như bị bao vây bởi một biển nước lênh láng. Thế nhưng người dân ở đây đều rất vui vẻ, yêu thích và sống hòa thuận với cảnh quan này, bởi hơn tất cả, họ hiểu lũ chính là nguồn sống mang phù sa tôm cá tới cho đồng bằng mình. Thật vậy, lũ tồn tại song song với kênh rạch nơi đây, người ta đào kênh khi lũ về để thông thương, lấy nước, đắp đường, những nơi k có lũ đồng ruộng nứt nẻ, khô cằn như đi qua một cơn hạn hán. Những con đường ở Đồng Tháp vốn đã chằng chịt, mùa lũ lại càng khó nhớ lại cấm khách du lịch qua lại vì những lý do an toàn nhưng vẫn mang vẻ đẹp và sức hút riêng. Vào mùa lũ, Đồng Tháp khan hiếm cá linh, bông điên điển vậy nên khách du lịch nếu muốn ăn một vài món ăn đặc sản nơi đây như bông điên điển xào tôm, cá linh kho ngót phải tìm rất lâu mới có nhà hàng hay quán ăn nào đó bán. Nhưng bù lại, cảnh sắc thiên nhiên ở đây mùa lũ rất tuyệt, sen nở, hương thơm ngào ngạt mà ngạo nghễ, chẳng chen chúc rợn ngợp giữa đồng với những loài cây khác. Mùa lũ có thể là mùa đẹp nhất của đầm sen nơi này, nếu người ta đi tham quan, thăm thú quanh đây còn có thể thấy nước dâng lênh láng trên hồ sen, Gò Tháp, rồi loang ra ở cửa quán cà phê, khách sạn. Tuy vậy nhưng người dân vẫn yêu quý mùa lũ này bởi nó nhịp nhàng, chan hòa với cuộc sống của người họ, người dân sống, ăn ngủ, sinh hoạt và thậm chí hát vọng cổ trên sông nước mùa lũ. Khung cảnh Đồng Tháp mùa lũ này chính là bức tranh thiên nhiên đẹp mà ai cũng nên đến thử một lần.

Tải file tài liệu:
Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận của bạn tại đây
Gửi ý kiến bình luận của bạn tại đây:
Hình ảnh (nếu có):

(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tài liệu hay, hãy gửi cho mọi người cùng xem và tham khảo tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Đăng tài liệu
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư