Lớn lên (Thanh Thanh)

82 lượt xem

Lớn lên, em suy nghĩ nhiều hơn việc nên viết gì và viết như thế nào.
Lớn lên, em cân nhắc nhiều hơn giữa việc gửi đi hay giữ lại, bởi thế mà có lá thư chùng chình muốn đi muốn ở, có lá thư nằm im lìm trong cuốn sổ.
Chẳng còn nữa cái háo hức viết, háo hức nhận, dường như hiện tại là cái bối rối, ngập ngừng và lo lắng.
Đã thiếu đi mất rồi cái hồn nhiên đến tự nhiên của thuở trước.

Nhưng có lẽ, có một điều bất biến là nỗi niềm của một kẻ mong chờ- mong chờ một lời hồi đáp. Viết tặng ai đó là một niềm hạnh phúc nhưng được đọc những lá thư trả lời, dù nội dung là gì đi chăng nữa, thực sự là điều kì diệu vô ngần.

Sẽ thật là hụt hẫng và đáng buồn nếu chẳng may một món quà nào đó lại không được đi kèm cùng tấm thiệp,...
...nếu một mai mở cuốn sách ra chẳng còn những dòng chữ viết tay “tặng… nhân ngày…” (dù là viết tặng chính mình).

Sẽ thật hạnh phúc nếu sớm mai đón ta bằng một lá thư, có phải không? Mong rằng tấm thư ấu thơ sẽ đủ sức chắp cánh cho tấm thư của hôm nay và ngày mai.

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×