Nhắc lại (Thanh Thanh)

90 lượt xem

Lớn lên một chút, góc nhỏ ấy rời xa, thay thế bằng ban công của một khu chung cư mới.
Ừ thì cũng có khi em dành những phút giây yên tình và thư thái nhất để trốn trong góc ban công đọc sách.
Cũng có khi em thả rơi nước mắt ở chốn mới.
Song, dường như, mọi kỉ niệm và cảm xúc bấy giờ đều nhạt nhòa hơn trước.

Ừ, chẳng thể có lại được nữa góc ban công tuổi thơ kia, chẳng thể nữa…
Kỉ niệm đã qua, em đành gói ghém vào kí ức, và thỉnh thoảng cố kiếm tìm hình ảnh phản chiếu nơi thực tại. Dù sao, quá vãng qua đi là nỗi buồn, là nuối tiếc ấy nhưng bình yên lạ lùng.

Còn giờ đây, câu thơ kia đúng với em, phải chăng là đúng với bao nhiêu người khác nữa?
“Sân thượng thôi là nơi ta thả trôi những nỗi buồn mình”
Vậy thì đã thả nơi đâu rồi hỡi em biết bao cảm xúc, có buồn có vui? Có lẽ, góc phòng chật và tối chẳng thể để cho xúc cảm được thả trôi đâu em ạ. Hình như, nó cần hơn một góc ban công như trước kia.

Đã bao lâu rồi nhỉ, em chẳng còn thu mình trong góc ban công, nghển cổ nhìn trời, nghe hương thơm của cây lá nếp hay mấy bông hoa chanh?

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×