Tống Cao tư trực Tầm Phong Lãng Châu (Đỗ Phủ)

78 lượt xem
Tống Cao tư trực Tầm Phong Lãng Châu

Đan tước hàm thư lai,
Mộ thê hà hương thụ.
Hoa lưu sự thiên tử,
Tân khổ tại dạo lộ.
Tư trực phi nhũng quan,
Hoang sơn thậm vô thú.
Tá vấn phiếm chu nhân,
Hồ vi nhập vân vụ.
Dữ tử nhân á gian,
Ký thân diệc hữu cố.
Vạn lý Trường Giang biên,
Giải cấu nhất tương ngộ.
Trường Khanh tiêu khát tái,
Công cán trầm miên lũ.
Thanh đàm uỷ lão phu,
Khai quyển đắc giai cú.
Thì kiến văn chương sĩ,
Hân nhiên đạm tình tố.
Phục chẩm văn biệt ly,
Trù năng nhẫn phiêu ngụ.
Lương hội khổ đoản xúc,
Khê hành thuỷ bôn chú.
Hùng bi bào không lâm,
Du tử thận trì vụ.
Tây yết Ba trung hầu,
Nan hiểm như khuể bộ.
Chủ nhân bất thế tài,
Tiên đế thường đặc cố.
Bạt vi thiên quân tá,
Sùng đại vương pháp độ.
Hoài hải sinh thanh phong,
Nam ông thượng tư mộ.
Công cung tạo quảng hạ,
Mộc thạch nãi vô số.
Sơ văn phạt tùng bách,
Do ngoạ thiên nhất trụ.
Ngã sấu thư bất thành,
Thành tự độc diệc ngộ.
Vị ngã vấn cố nhân,
Lao tâm luyện chinh thú.

 

Dịch nghĩa

Con chim tước đỏ ngậm thư tới,
Chiều rồi sẽ đậu ở cây nhà nào đây.
Giống ngựa nòi phục vụ nhà vua,
Khó nhọc trên đường dài.
Chức tư trực chẳng phải rảnh rang gì,
Nơi núi hoang lại càng không có vui.
Thử hỏi người chèo thuyền đi chơi kia,
Sao lại vào nơi mây khói.
Với anh trong vòng thông gia,
Đã thân nên càng gắn bó.
Bên sông Trường Giang dài vạn dặm,
Không hẹn mà gặp gỡ.
Tôi thì bệnh tiểu đường của Trường Khanh lại tái phát,
Trong khi ông làm việc bận bịu.
Ngồi nói chuyện thoải mái với nhau ông có an ủi lão già này,
Mở tập thơ đọc thấy có những câu thơ đẹp.
Nay gặp được khách làng văn,
Vui vẻ tỏ ra chân thật với nhau.
Nằm bệnh mà nghe nói đến chia li,
Ai mà nỡ cứ ở tạm hoài.
Dịp tốt thì khổ một cái là chóng qua,
Đi đường suối cứ phải lặn lội.
Gấu beo gầm gừ trong rừng sâu,
Khách đi đường cẩn thận từng bước.
Đi về phía tây ông tới gặp người chỉ huy ở Ba Trung,
Gian hiểm lần mò tùng bước.
Chủ nhân là người tài hiếm có trên đời,
Đời vua trước vẫn thường trông cậy.
Được cử làm phụ tá trong quân,
Tôn trọng qui định của nhà vua.
Nơi Hoài hải sinh gió mát,
Ông nơi miền nam này còn coi trọng người.
Cung của nhà nước cần xây nhà lớn,
Có thiếu gì gỗ đá.
Mới nghe chặt thông bách,
Còn một cột nằm giữa trời.
Tôi vì bệnh nên không viết thư được,
Nếu cố viết thì chữ đọc cũng chẳng ra.
Xin vì tôi mà thăm hỏi người cũ,
Nhọc nhằn lo luyện tập việc canh giữ.


(Năm 767)

 

 

Bình luận
Chưa có bình luận nào, bạn có thể gửi bình luận tại đây
Gửi bình luận của bạn tại đây (*):
(Thông tin Email/ĐT sẽ không hiển thị phía người dùng)
*Nhấp vào đây để nhận mã Nhấp vào đây để nhận mã
Bạn có tác phẩm văn học, hãy gửi cho mọi người cùng xem tại đây, chúng tôi luôn hoan nghênh và cảm ơn bạn vì điều này: Gửi tác phẩm
Ngoài ra, bạn cũng có thể gửi lên Lazi nhiều thứ khác nữa Tại đây!

Giải bài tập Flashcard Trò chơi Đố vui Khảo sát Trắc nghiệm Hình/chữ Quà tặng Hỏi đáp Giải bài tập

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×