Cảm xúc,thái độ của người kể chuyện đối với sự việc và các nhân vật trong đó như thế nào
Cảm xúc,thái độ của người kể chuyện đối với sự việc và các nhân vật trong đó như thế nào?
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
VIỆC HỌC ĐÃ CHO TÔI NIỀM HAM THÍCH VÔ HẠN
Tôi đã ăn xong bữa cơm sáng mà trận mưa vẫn chưa ngớt. Từ hôm vào học đến nay không buổi nào là trời không mưa thế này.
"Chết thật, sao muộn rồi mà Bằng vẫn chưa đến rủ mình đi học? Mình phải mau sửa soạn sách vở để đi thôi". Tôi thầm nghĩ và nhìn ra
sân. Mưa vẫn xối xả. Nước từ hồi nhà, từ mảnh vườn phía sau cứ cuồn cuộn đổ vào sân ào ào như một dòng suối mạnh.
- Mưa thế này hôm nay không đi học được đâu con ạ. Ở nhà nghi một buổi vậy. Bố tôi ngó nhìn ra cửa và quay vào nói với tôi.
- Không sao đâu, con cứ đi đây. Tôi đáp quả quyết.
- Đừng có liều. Mưa gió thế này đi với đứng gì, ngã một cái thì chết. Trường lại ở mãi trong xã chứ có phải ở xóm như trước nữa
đâu mà bảo đi mấy bước là tới. Mẹ tôi lo lắng lườm tôi và bảo.
- Thế sao chúng nó đi được?
- Chúng nó có tay, chúng nó chống được gậy, khi ngã còn gượng dậy được, chớ con thì... Mẹ tôi vừa nói đến đó, bỗng ngoài ngõ
có tiếng người gọi. Bằng lù lù khoác áo tơi bước vào sân.
- Đi học thôi Ký ơi, muộn rồi đấy.
(Trích hồi kí “Tôi đi hoc" của Nguvễn Ngoc Ký - NXB Trė)