Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Từ văn bản cô bé bán diêm, em thấy mình cần làm gì để giúp đỡ những trẻ em có hoàn cảnh khó khăn trong xã hội hiện nay (viết đoạn văn khoảng 7 câu)

từ văn bản cô bé bán diêm, em thấy mik cần làm gì để giúp đỡ những trẻ em có hoàn cảnh khó khắn trong xã hội hiện nay ( viết đoạn văn khoảng 7 câu)

3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
917
0
0
Pingg
07/01/2022 13:51:36
+5đ tặng
Nhân vật cô bé bán diêm trong truyện cổ tích "Cô bé bán diêm" của An-đéc-xen là một cô bé để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Cô là một cô bé có tuổi thơ đầy bất hạnh. Từ nhỏ cô đã mồ côi mẹ và bà, phải sống trong sự ghẻ lạnh của cha. Cha chưa bao giờ yêu thương, quan tâm, chăm sóc cô cả. Hai cha con cô phải sống trên căn gác xép tồi tàn. cửa sổ hỏng hết phải nhét giẻ vào nhưng vẫn không bớt đi cái lạnh. Mặc dù chỉ là một cô bé nhỏ nhắn nhưng cô lại không được đi học mà phải đi bán diêm kiếm tiền phụ cha. Đêm 30 tết cô không dám trở về nhà vì không bán được bao diêm nào nên sợ cha đánh mắng. Vì quá rét buốt nên cô đã đốt những que diêm lên để sưởi ấm. Qua những lần đốt diêm ta thấy những ảo ảnh hiện ra. Phải chăng đó chính là những gì à cô bé đang khát khao muốn có được. Lần đốt diêm thứ 4 cô bé đã gặp lại người bà kính yêu. Vì muốn đi theo bà lên thiên đàng nên cô bé đã quẹt que diêm lần thứ 5. Vâng, đúng như ước muốn của cô, bà cũng xuất hiện và mang cô bé đi theo bà. Sáng sớm hôm sau người ta thấy cô bé chết cóng trên đường bên cạnh những que diêm. Chao ôi! Thế là cô gái ấy đã từ giã cõi trần gian đau khổ mà đến với một thế giới tốt đẹp hơn. Có lẽ đó chính là một cái kết có hậu dành cho cô bé tội nghiệp
HT ^^

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
1
Trần Quỳnh Như
07/01/2022 13:59:08
+4đ tặng

Truyện Cô bé bán diêm của An-đéc-xen đã gợi cho em một nỗi cảm thương đến xót xa trước cảnh ngộ nghèo khổ, khôn cùng và cái chết vô cùng thương tâm của cô bé. Cô bé đã cạn kiệt về vật chất và bị tổn thương nặng nề về tinh thần. Trong cuộc đời này còn có gì đau đớn hơn khi là một cô bé bị bỏ rơi, cô đơn, lẻ loi giữa trời. Truyện Cô bé bán diêm của An-đéc-xen đã gợi cho em một nỗi cảm thương đến xót xa trước cảnh ngộ nghèo khổ và cái chết của cô. Trước cảnh ngộ nghèo khổ, cơ cực của cô bé, lòng tôi như đau thắt lại. Có lẽ nào ta lại không cảm thấy xót xa khi nghĩ về hình ảnh cô bé một mình bơ vơ, giữa một không gian mênh mông trong đêm tối, rét cắt da, cắt thịt. Trong khi mọi người được sum vầy vui vẻ trong các căn nhà ấm áp, bên lò sưởi kia, thì em bé phải một mình bán những bao diêm, em chẳng được ai quan tâm để ý. Cảnh ngộ đó của cô bé càng làm đau đớn tim ta hơn, vì nó lại xảy ra trong đêm giao thừa, khi tất cả niềm vui và sự đầy đủ ùa vào những căn nhà ấm cúng. Giá như tất cả những hình ảnh tưởng tượng biến thành hiện thực thì em sẽ vui sướng biết bao, khi “ngỗng nhảy ra khỏi đĩa” sẽ mang đến cho em bữa ăn thịnh soạn để vượt lên phút đói lả người. Nhưng một lần nữa, ảo ảnh lại vụt biến, em lại phải đối mặt với “phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu”. Không những thế, em còn chứng kiến sự thờ ơ ghẻ lạnh của những người qua đường, hình ảnh tương phản được nhà văn khắc họa làm ta nhói đau trước em bé bất hạnh. Và một lần nữa, que diêm tiếp theo lại sáng bừng lên, để em được sống trong những giấc mơ đẹp nhất của một em bé. Trong một cuộc sống phải từng phút từng giây vật lộn mưu sinh, em đã phải từ giã những niềm vui được đùa chơi của con trẻ. Ánh sáng từ que diêm đã tỏa ra vầng hào quang lộng lẫy, cho em “một cây thông Nô-en”, như đem đến cho em một thiên đường của tuổi thơ: “Hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và rất nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ như những bức bày trong tủ hàng”. Điều trớ trêu nghiệt ngã là tất cả những hình ảnh tươi đẹp ấy em chỉ kịp nhìn nhưng không thể chạm tay vào, bởi lẽ tất cả chỉ là ảo ảnh, như những ngôi sao trên trời mà em không thể với tới. Trái tim ta như nghẹn lại cùng lời kể của nhà văn, bởi lẽ em bé đang dần kiệt sức và sắp phải gục ngã trước cái lạnh chết người của xứ sở bà chúa Tuyết.Trong cuộc sống của chúng ta hiện nay khi gặp bất cứ một ai gặp khó khăn như hoàn cảnh trên của cô bé bán diêm chúng ta cần giúp đỡ họ sẵn sàng cho đi vì người khác để họ không phải chịu cái kết như cô bé bán diêm nữa.

0
0
Phạm Nguyễn Gia Linh
07/01/2022 14:02:17
+3đ tặng

Nhà văn An Đéc Xen là một cây bút khá nổi tiếng trên khắp thế giới. Ông được biết qua nhiều tác phẩm, những câu chuyện của ông đều xoay quanh những số phận của các em bé nghèo khổ, có cuộc đời bất hạnh. Qua những lời văn đầy tình cảm, thể hiện tính nhân văn sâu sắc của mình tác giả đã gửi tới người đọc những dòng tâm sự chứa đầy nước mắt.

Câu chuyện “Cô bé bán diêm” là một tác phẩm vô cùng xúc động kể về một cô bé mồ côi làm nghề bán diêm dạo. Cô không có người thân nào bên cạnh vào đêm giáng sinh khi mọi nhà đều được hưởng hạnh phúc trong gia đình của mình cô bé vẫn lang thang khắp phố phường để bán từng bao diêm nhỏ.

Nhưng là đêm giáng sinh nên chẳng có ai ra đường, số lượng bao diêm cô bé còn rất nhiều. Giữa cái rét cái đói vây quanh, cô bé đáng thương của chúng ta đã đốt từng que diêm lên để sửa ấm trong mình. Trong ánh sáng của que diêm lung linh huyền ảo đó em nhìn thấy người thân yêu nhất đời mình. Rồi sáng hôm sau, khi mọi người thức dậy đã thấy cô bé đã đông cứng vì lạnh từ bao giờ.

Những dòng chữ của tác giả thấm đẫm nhiều nước mắt, số phận “cô bé bán diêm” thật bi thương, khiến cho người đọc phải rơi lệ. Nỗi ám ảnh về những em bé mồ côi, sự cô đơn của em trong xã hội khiến cho nhiều người trong chúng ta không khỏi đau xót.

Tác giả đã miêu tả cô bé bán diêm với những dòng chữ đẫm nước mắt, với tinh thần nhân văn sâu sắc. Trong đêm cuối năm đầy thiêng liêng khi năm cũ sắp qua và năm mới sắp đến, khiến cho người người đều vui say náo nức. Nó cho họ những hy vọng mới, về một năm mới tốt đẹp hơn. Trong nền tuyết rơi lạnh giá, của vùng Bắc Âu một em bé gái nhỏ cứ đi trong màn đêm, mời chào hết người này tới người khác mua cho em những bao diêm nhỏ. Nhưng mọi người đều lắc đầu không mua. Thời khắc quan trọng này, chẳng ai còn tâm trí quan tâm tới em gái bé nhỏ của chúng ta. Ai cũng muốn nhanh chóng trở về nhà cùng người thân đón giao thừa.

Người thân duy nhất của cô bé chính là bà ngoại của em, người thương yêu duy nhất, chỗ dựa tình cảm duy nhất của em cũng đã qua đời khiến em bơ vơ một mình. Đói khát nghèo khổ bủa vây xung quanh em. Em có một người cha nhưng ông ấy không yêu thương em suốt ngày đánh đập em, rồi bắt em phải kiếm tiền về đưa cho ông ta. Nếu không bán được diêm, không có tiền đưa thì về nhà em sẽ bị đánh chửi.

Sự cô đơn trong tâm hồn lạnh lẽo của em. Trong một xã hội giàu, nhưng thật lạnh lẽo tình người chẳng ai quan tâm tới thân phận của cô bé đáng thương ấy. Kiếp sống của em thật nhỏ nhoi, cuộc sống của em như là địa ngục trần gian.

Trong những câu văn của mình tác giả đã vô cùng tinh tế khi miêu tả khoảng cách, và hai thế giới hoàn toàn khác nhau giữa một bên là những gia đình ấm áp, hạnh phúc bên bữa tối ngon miệng ánh nến linh linh và một bên là cô bé bán diêm nghèo khổ, vừa đói vừa rét, đang mong chờ sự kỳ diệu xảy ra.
Trong màn đêm u tối, trong sự lạnh lẽo của tâm hồn, thân thể rã rời vì đói rét, cô bé đáng thương của chúng ta lấy những bao diêm nhỏ ra quẹt thử từng chiếc một.

Lần thứ nhất thì chỉ là vô thức, trong lúc chán nản em lấy một que diêm ra quẹt thử “Em hơ đôi tay trên que diêm sáng rực như than hồng” cho bớt lạnh cóng. Cô bé thấy hiện lên hình ảnh chiếc lò sưởi ấm áp tỏa ra hơi nóng dịu dàng, sửa ấm cơ thể và tâm hồn em.

Khi ánh sáng que diêm tắt đi bóng đêm lại bao phủ quanh em, trả em về thực tế. Em không muốn như thế này rồi em tiếp tục lấy que diêm thứ hai ra và quẹt nó lên. Trong lần này em nhìn thấy một bữa ăn thịnh soạn có thịt ngỗng quay rất thơm ngon. Điều này hoàn toàn bình thường bởi lúc này em đang rất lạnh và đói nên mơ ước của em là được sưởi ấm cơ thể và có một bữa ăn no bụng. Một điều ước quá giản dị với những em bé bình thường có cha mẹ, người thân bên cạnh. Nhưng với em sao nó lại viển vông, xa vời đến vậy.

Que diêm vụt tắt trả lại em với con phố vắng lặng xung quanh chỉ la bóng đêm và những bông tuyết phủ rét buốt. Em quẹt tiếp một que diêm nữa hình ảnh cây thông nô en hiện ra xanh tươi. Một hình ảnh thể hiện cho gia đình hạnh phúc, sum vầy là điều mà em mong ước khi em đang rất cô đơn không có người nào thật sự thương yêu em cả.

Rồi em lại quẹt que diêm tiếp theo lần này em nhìn thấy người mà em yêu thương nhất đó chính là bà ngoại của em. Em reo lên vui sướng, tiếng reo của em xóa tan đêm tối và những mảnh băng do tuyết phủ làm lay động lòng người đọc. Em đòi được đi theo bà.

Cứ như thế khi que diêm vụt tắt em lại lấy một que diêm khác quẹt lên, nhóm lên trong lòng những mơ ước của riêng mình cho tới khi que diêm cuối cùng cháy hết thì cô bé bán diêm của chúng ta cũng đã ra đi mãi mãi. Em đã biến thành một thiên thần nhỏ bay theo bà mình bỏ lại thế gian những đắng cay buồn tủi, nhưng cô đơn lạnh lẽo của tâm hồn và lòng người. Em đi tới nơi hạnh phúc

Câu chuyện “Cô bé bán diêm” đã khiến cho người đọc chúng ta vô cùng xúc động, cảm thương cho số phận của những em bé bất hạnh, phải sống lang thang thiếu tình thân. Nó cũng là hồi chuông cảnh tỉnh cho mỗi con người sống trong xã hội này bớt vô cảm với nỗi đau khổ của đồng loại.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×