Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sapa của nhà văn Nguyễn Thành Long có một điểm đặc biệt đó là tất cả các nhân vật đều xuất hiện rất vô danh, không tên tuổi, chỉ được gọi bằng một đại từ chỉ công việc như bác lái xe đến anh thanh niên, ông họa sỹ hay cô kỹ sư. Ông họa sỹ và cô kỹ sư dù chỉ là tuyến nhân vật phụ trong tác phẩm nhưng lại đóng một vai trò vô cùng quan trọng đối với nội dung câu chuyện.
Ông họa sỹ trước tiên là một con người có năng lực trong công việc. Ông đến Sapa nhưng đã ngay lập tức phát hiện ra vẻ đẹp của đất trời nơi này. Ông cảm nhận được vẻ đẹp của khung cảnh nơi đây với những ánh nắng nhảy múa lung linh trên những hàng cây hai bên đường. Ông họa sỹ đang trên đường đi tìm và phát hiện những cái đẹp để ghi nó lại trong những tác phẩm nghệ thuật của mình. Cũng giống như người nghệ sỹ Phùng trong truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa, ông họa sỹ đã tinh tế và nhạy bén phát hiện ra được những vẻ đẹp rất nghệ thuật trong cuộc sống. Khi gặp gỡ anh thanh niên ông đã cảm thấy yêu quý và rất có hứng thú đối với chàng trai này.
BÀI VIẾT HAY
Những cầu thủ được mệnh danh ông vua danh hiệu Quả bóng vàng
Brainberries
Lê Bống gây biến trên sóng truyền hình vì phát ngôn vạ miệng
Limelight Media
Những nghệ sĩ Việt đã ra đi mãi mãi vì nhiễm Covid19
Limelight Media
Bạn có thuộc mẫu bạn gái của crush? Tiết lộ tại đây
Herbeauty
Ông họa sỹ cũng là người rất lịch sự, nho nhã lại có óc quan sát tỉ mỉ. Ông lên thăm nhà anh thanh niên và ngay lập tức phát hiện ra những vẻ đẹp trong ngôi nhà và lối sống của anh. Ông họa sỹ là người nhận ra anh thanh niên có lối sống ngăn nắp, gọn gàng, có thú vui thanh cao là đọc sách. Khi anh thanh niên kể về cuộc sống của mình, ông lắng nghe bằng một thái độ chăm chú, nghiêm túc. Ông cũng từ tốn động viên anh để anh thanh niên vui vẻ nói nhiều về mình.
Sau khi lắng nghe câu chuyện của anh thanh niên, ông họa sỹ đã phát hiện ra một nhân vật lí tưởng trong tác phẩm của mình đó là vẽ chân dung anh thanh niên. Ông muốn ghi lại bức tranh về những con người đang ngày đêm cống hiến thầm lặng trên đỉnh núi Sapa quanh năm mây mờ này. Ông đề nghị anh cho mình được vẽ và còn tự hứa sẽ trở lại nơi này để hoàn thành những tác phẩm khác.
Ông họa sỹ đóng vai trò là người cung cấp cho độc giả cái nhìn chân thật về Sapa về những con người đang ngày đêm làm việc ở đây. Nếu như anh thanh niên được biết đến là người có lối sống, hành động đẹp thì ông họa sỹ chính là người ghi chép lại những điều đó.
Cũng giống như ông họa sỹ, cô kỹ sư cũng là một nhân vật phụ trong tác phẩm, hình ảnh của cô dù chỉ là thoáng qua nhưng cũng để lại ấn tượng với người đọc. Là một cô gái trẻ vừa ra trường như cô đã tìm hiểu thực tế qua những chuyến đi. Cô gái xuất hiện với vẻ dịu dàng, duyên dáng và rất nhã nhặn. Cô cũng là người có tâm hồn mơ mộng, lãng mạn, rất thích hoa. Cô lắng nghe câu chuyện của anh thanh niên với một thái độ chăm chú đầy xúc động. Có thể thấy cô rất có cảm tình, rất tôn trọng và nể phục anh thanh niên. Anh thanh niên chính là một tấm gương, là một hình mẫu trong lao động và trong cuộc sống về sau của người con gái này.
Không chỉ ông họa sỹ, cô kỹ sư mà bác lái xe, ông kĩ sư vườn rau, anh nghiên cứu sét, tất cả đều là những con người tận tụy, nhiệt tình hết mình với công việc. Họ sống có lí tưởng và trách nhiệm. Họ làm việc hết mình, không đòi hỏi, không than phiền kêu ca về công việc của mình. Nhờ có những con người như họ mà Sapa không hề thầm lặng, đất nước cũng càng trở nên tươi đẹp, rực rỡ. Họ đã cùng nhau tạo nên một bức tranh hết sức sống động, ý nghĩa về cuộc sống nơi miền núi này.