Tuy là ở miền bắc, nhưng bố em lại rất thích mai. Bố cất công đi chọn mua một bình mai rất đẹp về đặt trước sân. Cây mai khoe sắc như một nàng tiên giữa những cây cảnh trong sân, thật đẹp, thật xinh.
Cây mai được bố trồng trong một cái bình nhỏ, nhưng rất đẹp. Cây bé nhưng được uốn nắn từ nhỏ nên có dáng đứng rất “oai”, lại nở những bông hoa to to bao bọc lấy cành cây khẳng khiu. Thân cây chỉ to bằng cổ tay em, cao tầm nửa mét. Thân cây màu nâu sẫm, da nó sần sùi, lồi lõm. Từ thân cây, những cảnh nhỏ mọc ra. Cành cong queo, cành khẳng khiu được bố em uốn nắn kỹ càng.
Những cành mai được bố em cắt tỉa gọn gàng, uốn bằng dây thép để chúng có thể phát triển theo dáng bố em đã định trước. Từ cành, mọc ra những chiếc lá non phớt hồng. Những chiếc lá đã già to bằng ngón tay của bố, hình bầu dục, màu xanh đậm, lại có răng cưa nhỏ. Cứ gần tới tết, những chùm nụ màu xanh mọc ra cùng với những mầm lộc nõn nà. Nụ to dần và nở thành những bông hoa vàng rực, cánh hoa vàng mềm mại, khum khum như e thẹn che chở cho nhụy yếu đuối bên trong. Mỗi sáng, mai đùa vui cùng với ánh nắng mặt trời. Từng làn gió thoảng qua như muốn lưu lại một lát nữa để được chiêm ngưỡng vẻ đẹp nhẹ nhàng của nó. Giữa những chậu cây cảnh cổ thụ trong sân nhà, những bông mai nhỏ bé lại như một điểm nhấn làm sáng lên góc sân rộng.
Mai không tỏa hương thơm ngát như hoa nhài, không khoe sắc thắm đỏ rực như hoa hồng, nhưng nó lại mang lại cho mọi người sự ấm áp, dịu dàng và đằm thắm của mùa xuân. Tết đến, những cánh mai xinh xắn giống như bàn tay vẫy mời mọi người hãy trở về sum họp với gia đình sau một năm làm ăn vất vả.
Em rất thích cây mai ấy. Tuy mai không phải là đặc trưng cho tết của người miền Bắc, nhưng mỗi khi xuân về, gia đình em vẫn để mai cành đào trong nhà. Như thế, tết năm nào nhà em cũng đón xuân trong không khí của cả hai miền Bắc – Nam.