LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại 1 truyện cổ tích bằng lời nhân vật

kể lại 1 truyện cổ tích bằng lời nhân vật .
2 trả lời
Hỏi chi tiết
107
0
1
H117
23/02/2022 15:35:14
+5đ tặng

Tôi vốn là một nàng tiên ốc – con gái vua Thủy Tề. Một lần, tôi đang dạo chơi ven bờ sông thì có một bàn tay bắt lấy tôi. Thì ra đó là một bà cụ làm nghề mò cua, bắt ốc. Bà đã già lắm rồi, khuôn mặt khắc khổ, quần áo rách rưới. Bà ngắm tôi kĩ lắm vì tôi là một con ốc xanh xinh xắn. Bà cụ thốt lên:

- Chà con ốc đẹp quá! Ta không bán ốc đâu. Ta sẽ mang ốc về nuôi.

Thế là từ đó tôi sống trong cái chum trong nhà bà cụ. Thương bà cụ cô đơn nghèo khổ, ngày ngày, sau khi bà cụ đi làm, tôi liền chui ra khỏi vỏ ốc để dọn dẹp nhà cửa, cho đàn lợn ăn, làm cỏ, tưới rau… Vì vậy mỗi khi đi làm đồng về nhà, bà đều đều thấy nhà cửa gọn gàng tinh tươm. Thấy vậy, bà lão sinh nghi. Một hôm, bà giả vờ đi làm, đến giữa đường thì bà quay lại đứng rình. Như thường lệ, tôi lại chui ra khỏi vỏ ốc để giúp bà, bỗng từ đâu và chạy đến đập vỡ vỏ ốc, ôm lấy tôi và nói:

- Con ơi, con đừng đi nữa! Hãy ở đây với già cho già bớt cô quạnh.

Thương bà cụ tốt bụng nên tôi ở lại, không trở về Thủy cung nữa. Từ đó hai mẹ con sống hạnh phúc bên nhau.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
1
nminnhhh
23/02/2022 15:37:14
+4đ tặng

Tên của tôi là Lí Thông, làm nghề bán rượu. Một lần nọ, tôi đi ngang qua gốc đa, thầy một chàng trai đang gánh bó củi lớn về. Nghĩ bụng người này khỏe mạnh, tôi liền lân la tới hỏi chuyện, biết được tên của anh ta là Thạch Sanh. Thấy anh ta sống một mình, tôi liền đề nghị được kết nghĩa anh em. Thạch Sanh chẳng nghĩ ngợi gì mà đồng ý, rồi dọn về sống cùng tôi và mẹ già.

Từ ngày có Thạch Sanh, mẹ con tôi đỡ vất vả đi nhiều. Bấy giờ, trong vùng có con chằn tinh có nhiều phép lạ, thường ăn thịt người. Quan quân nhiều lần đến diệt trừ nhưng đều không được. Dân làng phải lập miếu thờ, hằng năm nộp cho nó một mạng người.

Năm đó, đến lượt tôi. Tôi nghĩ bụng sẽ lừa Thạch Sanh đi thay. Chiều hôm đó, Thạch Sanh đi kiếm củi về, tôi liền dọn ra một mâm rượu thịt mời ăn, rồi bảo:

- Đêm nay, đến phiên anh canh miếu thờ, ngặt vì vẫn còn mẻ rượu chưa xong, phiền em chịu khó thay anh, đến sáng thì về.

Thạch Sanh nghe tôi nói vậy, chẳng nghi ngờ gì mà đồng ý ngay. Còn tôi thì yên chí vì không phải nộp mạng cho chằn tinh. Đêm hôm đó, tôi đang ngủ say thì nghe có tiếng gọi cửa. Giọng nói như của Thạch Sanh. Ngỡ oan hồn Thạch Sanh hiện về đòi mạng, mẹ con tôi van xin khẩn thiết. Thạch Sanh vào nhà, rồi kể lại chuyện giết chằn tinh thì tôi mới hiểu rằng hắn chưa chết thật. Nghe xong, tôi liền bảo với Thạch Sanh:

- Con trăn đó là của nhà vua nuôi đã lâu. Nay em giết nó, tất sẽ bị tội chết. Bây giờ em hãy trốn đi, mọi chuyện đã có anh lo liệu.

Thạch Sanh tin lời tôi, trốn đi. Hôm sau, tôi hí hửng đem đầu chằn tinh vào cung, và được nhà vua ban thưởng, phong cho làm Quận công.

Vua có công chúa đến tuổi lấy chồng. Hoàng tử nhiều nước sai sứ đến hỏi công chúa làm vợ nhưng không ai vừa ý nàng. Nhà vua phải mở hội cho hoàng tử các nước và con trai trong thiên hạ đến tham dự, để công chúa ở trên lầu cao ném quả cầu may: hễ quả cầu rơi trúng người nào, công chúa sẽ lấy người đó. Tôi cũng tham gia vào buổi lễ. Khi công chúa vừa lên lầu chuẩn bị ném cầu thì bị một con đại bàng cắp đi mất.

Từ ngày công chúa bị mất tích, nhà vua vô cùng lo lắng, sai tôi đi tìm và hứa sẽ gả công chúa cho. Nhưng tôi biết tìm nàng ở đâu. Tôi truyền cho dân mở hội hát xướng mười ngày để nghe ngóng. Trong lễ hội, tôi gặp lại Thạch Sanh. Tôi kể cho hắn nghe về việc đang đi tìm công chúa. Thạch Sanh nói rằng mình biết hang của đại bàng và đề nghị được đi cùng. Đến hang, Thạch Sanh xin được xuống hang cứu công chúa. Sau khi cứu được công chúa lên, tôi cho người lấp kín cửa hang lại, nhốt Thạch Sanh ở bên dưới.

Từ khi được cứu thoát về cung, công chúa không nói không cười. Vua liền hoãn việc cưới xin. Tôi phải mời rất nhiều thầy thuốc về. Nhưng chẳng ai cứu được nàng. Bỗng một hôm, trong cung vang lên tiếng đàn lạ. Công chúa nghe thấy liền cười nói vui vẻ, xin vua gọi người đánh đàn vào. Tôi cũng được nhà vua cho gọi đến. Hóa ra người đánh đàn là Thạch Sanh. Nhìn thấy hắn, trong lòng tôi lo lắng, hoảng sợ vô cùng. Thạch Sanh đã đem hết sự tình cho nhà vua nghe. Vua nghe xong, vô cùng tức giận, liền cho người bắt giam hai mẹ con tôi lại, giao cho Thạch Sanh xử lí. Nể tình xưa, Thạch Sanh tha cho chúng tôi được trở về quê cũ.

Trên đường về quê, mẹ con tôi bị sét đánh trúng, hóa kiếp thành bọ hung. Lúc này, khi phải chịu kiếp loài vật, tôi cảm thấy hối hận vô cùng về những lỗi lầm của mình.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư