Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Em bé bán diêm được cùng bà bay về chầu thượng đế. Em đã kể lại những gì em đã trải qua cho thượng đế nghe, thay lời cô bé bán diêm hãy kể lại câu chuyện đó

em bé bán diêm được cùng bà bay về chầu thượng đế em đã kể lại những gì em đã trải qua cho thượng đế nghe.thay lời cô bé bán diêm hãy kể lại câu 
chuyện đó
2 trả lời
Hỏi chi tiết
173
0
0
Avicii
25/02/2022 16:06:41
+5đ tặng

                     Vào đêm giao thừa ấy, trời rất lạnh và tuyết rơi xối xả. Tớ đầu trần, chân đất cùng những gói diêm vẫn lang thang dọc phố mặc cho những bông tuyết đang rơi đầy trên mái tóc của mình. Tớ không dám về nhà vì sợ bố đánh, vả lại ở nhà cũng chẳng hơn gì cả.

Các cửa sổ đã sáng đèn và mùi ngỗng quay thơm lừng toả ra. Cuộn người trong góc giữa hai ngôi nhà nhưng tay chân tớ vẫn đóng băng vì lạnh, tớ chợt nghĩ biết đâu bật diêm lên sẽ tốt hơn, chí ít cũng có thể sưởi ấm những ngón tay. Tớ quyết định bật diêm. Que thử nhất bật lên, hơ tay trên ngọn lửa nhỏ em tưởng mình đang ngồi trước chiếc lò sưởi. Lửa vụt tắt, chỉ còn lại trong tay em là nửa que diêm cháy dở.

Tớ bật que diêm thứ hai, bức tường thứ trước mặt bỗng trở nên trong suốt khiến tớ có thể nhìn thấy trong nhà một bàn ăn phủ khăn trắng với con ngỗng quay. Nhưng điều khiến tớ thấy lạ nhất là con ngỗng quay tự dưng từ trên đĩa nhảy xuống rồi tiến về phía em với con dao cắm trước ngực. Bỗng que diêm phụt tắt, tớ không còn thấy gì nữa ngoài bức tường dày tối tăm, lạnh lẽo ngay trước mắt.

Tớ bật thêm que nữa, và tớ thấy mình đang ngồi trước cây thông Noel trang hoàng. Với tay về phía cây thông, que diêm tắt lịm, tớ thấy ánh nến bay lên cao, cao mãi trông như những vì sao. Rồi tớ thấy một vì sao rơi xuống, "chắc có ai đó vừa mới từ giã cõi đời", tớ nghĩ thế vì tớ nhớ đến lời bà, người duy nhất yêu quý tớ trên cõi đời này.

Tớ lại bật tiếp que diêm thứ tư, ánh sáng bao trùm, trước mặt tớ một vầng sáng hiện ra, và... bà tớ đang đứng đó, mỉm cười hiền lành và âu yếm. "Bà ơi!", tớ khóc nấc lên, "Bà mang cháu cùng đi nhé! Cháu biết bà sẽ bỏ rơi cháu khi que diêm cháy hết, bà sẽ biến mất như chiếc lò sưởi ấm áp kia, như chú ngỗng quay và cây thông rực rỡ". Tớ nức nở khóc, rồi tớ đốt hết những que diêm trong bao để níu kéo bà ở lại. Tớ chưa bao trông thấy bà đẹp lão và cao lớn đến thế. Bà ôm tớ trong vòng tay rùi cả hai cùng bay lên, trong ánh sáng và niềm hân hoan, sa mặt đất dần dần, tớ đã đến nơi không còn đói khát và nỗi khổ đau.

Sáng hôm sau, người ta thấy tớ đang ngồi tựa vào tường, má ửng hồng, nụ cười nở trên môi. Mọi người ai cũng nghĩ tớ đốt diêm để sưởi ấm cho mình nhưng chẳng ai biết được những điều kì diệu mà tớ đã nhìn thấy nhờ những que diêm đó.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Trungth?
25/02/2022 16:07:06
+4đ tặng

Tôi vẫn còn nhớ như in buổi tối tháng mười hai lạnh giá, nơi phố phường đông đúc sực mùi thơm nồng của thịt xông khói và không khí sum họp ấm cúng của từng gia đình trong đêm Nô en như cứa vào lòng tôi những vết thương chẳng thể nào hàn gắn được. Tôi lang thang trên đường phố ngập tuyết, những bao diêm được tôi ôm trọn vào lòng như báu vật, ấy thế vẫn không đổi lấy được một người hỏi mua. Không khí lạnh lẽo tràn vào chiếc áo choàng rách nát, tôi cố tìm một góc kín gió để tránh cơn bão tuyết đang chực chờ nuốt chửng mình, bất thình lình, liền rơi vào giấc mộng không bao giờ có thể tỉnh lại được nữa.

 

   Tuổi thơ của tôi vốn đã chẳng mấy tốt đẹp, một phần nhỏ tốt đẹp ấy đều là những kỉ niệm quý giá đối với người bà của tôi, người mà tôi chẳng bao giờ có thể quên được. Trong những năm tháng của thời thơ ấu, bà đã nâng niu tôi bằng tình yêu thương vô bờ bến và lòng nhân ái cao cả. Tôi được sống trong những câu chuyện của bà, được bà chải tóc, vuốt ve, được bà dắt đi dạo phố dọc bờ biển cát trắng, dường như nơi đâu trong kí ức của tôi cũng lấp đầy hình bóng hiền hòa của bà. 

 

  Ấy thế mà, số phận trớ trêu làm sao, khi người tôi yêu thương nhất đã không còn trên đời này nữa.Tôi như miếng bọt biển tan thành từng mảnh nhỏ, chỉ hi vọng một ngày nào đó hình bóng hiền từ ấy sẽ xuất hiện trở lại, âu yếm nắm lấy đôi bàn tay tôi, ru tôi vào giấc ngủ ngon lành trong những câu chuyện mềm mại. Thế nhưng từng ấy năm trôi qua, tôi lớn dần theo năm tháng, và chưa một lần nào thấy được bóng dáng ấy một lần nữa, kể cả trong giấc mơ.

 

   Ấy thế mà bây giờ, sau khi mọi thứ đều biến mất, chiếc lò sưởi ấm cúng thơm mùi gỗ tùng, bàn ăn thịnh soạn cùng con ngỗng quay vàng ươm, cây thông cao lớn đủ sắc màu sặc sỡ, tất cả đều không là gì so với cái lạnh rét thấu tim mà tôi đang phải chịu. Tôi ngước lên bầu trời đen kịt, tuyết rơi ngày một dày đặc, thế rồi ngay khi ánh lửa từ que diêm thứ tư của tôi sáng lên, tôi bỗng nhìn thấy bà, cao lớn và đẹp lão, đang mỉm cười nhìn tôi. Trong niềm vui sướng và hân hoan tột độ, tôi nhanh chóng đốt toàn bộ que diêm mà mình có, hòng muốn bà ở lại cùng mình lâu hơn một chút. ''Bà ơi, bà mang cháu theo với.'' Cháu không thích nơi này chút nào, không có bếp lửa ấm chờ cháu mỗi khi về nhà, không có những câu chuyện đưa cháu vào giấc ngủ, chỉ có những đòn roi vụt đau đến rợn người, những buổi đói đến mờ mắt và khát đến khô cả họng vì không bán được diêm. Bà ơi, cháu mệt, cháu rất khổ sở.

 

 Như nghe thấy lời thỉnh cầu của tôi, bà đưa đôi tay nhăn nhúm với tôi, cười thật hiền hòa. Trong phút chốc, tôi cảm giác hàng nghìn que diêm cháy sáng rực rỡ đang bao trùm lấy bà cháu tôi, tạo nên chùm sáng tinh và đôi cánh bạc lấp lánh. Tôi cùng bà bay vút lên những vì sao, nơi những đám mây trắng xóa như những cây kẹo bông mềm xốp xuyên qua người tôi. Chúng tôi bay mãi, bay mãi, cuối cùng, bà cháu tôi đến ngôi nhà bà, ngôi nhà trước kia mà tôi đã dành cả thời thơ ấu để vui đùa, và giành cả thời gian lớn lên để hoài niệm.

 

  Đứng trước ngôi nhà cũ kĩ, bà ôm tôi thật chặt, sau đó thơm lên má tôi. Ánh mắt bà trìu mến như chứa đựng cả vạn vì sao tinh túy, bà nói, ''Chào mừng con đến với thiên đường, nơi mọi đau buồn và khổ sở sẽ chẳng là gì so với niềm vui và sự hạnh phúc mà con cảm nhận được.''

Trungth?
cho tui 10 xu nha

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Trắc nghiệm Tiếng Việt Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k