Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Bắt đầu kì nghỉ hè, gia đình em dành 4 ngày để cùng nhau về quê. Quê em là một vùng nông thôn với những cảnh đẹp mà ngay cả trong tranh em cũng chưa từng thấy. Chiếc xe đi trên con đường đất gập ghềnh sỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa là cánh đồng lúa rộng bao la, vút tầm mắt một màu xanh rì của mạ non. Nhìn xa xa trên những bờ đê là một vài chú bò đang thư thái gặm cỏ, những cậu bé đang chạy đuổi nhau cùng thả diều, rồi những đàn chim bay ríu rít gọi nhau. Sao mọi cảnh vật lại bình yên và nhẹ nhàng đến thế, chỉ cần được ngắm nhìn thôi là em đã quên đi hết những mệt mỏi, những cơn đau lưng, đau đầu khi ngồi hàng giờ trên ô tô. Em khẽ mở cửa kính, hít thở bầu không khí trong lành, có mùi hương thoang thoảng của lúa, rồi mùi rơm rạ của nhà nào đang đun bếp đâu đây, và em ngửi thấy cả mùi thương nhớ và bình dị nơi đây.
Nhà ông bà nội em nằm trong một ngõ nhỏ, ô tô không đi vào được nên mọi người dừng xe ngoài ngõ và cùng đi bộ vào. Trên con ngõ nhỏ, đường đi được lát bằng gạch viên xây tường chứ không phải bê tông như ở thành phố, những bờ tường bao phủ kín những dây bầu dây mướp, những bóng cây nhãn rồi cây xoài trùm cả ra ngoài, trông thật cổ kính. Nhà ông bà lợp mái ngói màu đỏ nhưng cũng đã ngả màu rêu phong cổ kính bởi thời gian, căn nhà ba gian nhỏ nhưng chỉ cần bước vào sân thôi đã cảm giác rất thoáng đãng và mát mẻ. Trước cửa nhà có một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông bà trồng rau, nuôi gà và một đàn thỏ, trong đó còn có một chiếc ao nhỏ nhưng lại rất nhiều cá. Khi thấy cả gia đình em về thăm, ông bà mừng lắm, em ôm ông bà những cái ôm thật chặt và hỏi thăm sức khỏe của ông bà. Rồi ông dắt em ra vườn chơi, cầm cầu rủ em đi câu cá, hai ông cháu câu cá nhưng lại nói chuyện rất rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em và kể cho em những câu chuyện rất ý nghĩa, nghe giọng của ông rất ấm áp, em cảm nhận được tình yêu thương bao la và trìu mến sâu nặng của ông bà qua từng cử chỉ và lời nói. Bởi vậy mà chỉ thăm ông bà được vài ngày nên khi về lại thành phố em rất nhớ. Tối đến, em cùng mẹ và bà chuẩn bị bữa cơm gia đình, toàn là đặc sản “cây nhà lá vườn” bao gồm cá kho, thịt gà và canh rau, mọi thứ đều từ trong khuôn viên vườn nhà và từ bàn tay chăm sóc của ông bà mà có. Có lẽ vì thế mà bữa ăn đối với em rất ngon lại tràn đầy vị ngọt của yêu thương.
Thời gian 4 ngày trôi qua nhanh thoăn thoắt, em cảm thấy hơi buồn khi sắp phải rời xa nơi đây, rất lưu luyến và muốn ở lại lâu hơn nữa, nhưng vì công việc của bố mẹ và học tập nên em vẫn phải đi. Trước khi đi, ông tặng em một chiếc cần nhỏ và dặn: “Khi nào lại về đây câu cá với ông nhé!”.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |