Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Đóng vai nhân vật bà mẹ kể lại truyện “Thánh Gióng"

----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
Đề 1: Đóng vai nhân vật bà mẹ kể lại truyện “Thánh Gióng"
Đề 2: Đóng vai nhân vật sứ giả kể lại truyển thuyết “Thánh Gióng"
Đệ 3: Đóng vai nhân vật công chủa, kể lại truyện cổ tích “Thạch Sanh"
Đề 4: Đóng vai nhân vật Thạch Sanh kể lại một chiến công trong truyện cổ tích “Thạch Sanh"
1 trả lời
Hỏi chi tiết
155
1
0
Nguyễn Suri
17/03/2022 14:49:59
+5đ tặng
Đề 1 :

Đó là vào thời vua Hùng Vương thứ sáu. Đất nước thật thanh bình, mọi người đều hưởng ấm no hạnh phúc. Thế nhưng vợ chồng già chúng tôi cứ cui cút hoài trong gian nhà tranh vắng tiếng trẻ con. Một hôm, tôi đi ra đồng thấy một dấu chân khác lạ. Tôi đặt chân ướm thử. Không ngờ về nhà thì mang thai.

Chờ hết chín tháng mười ngày vẫn chưa sinh, ông nhà và tôi lo quá. Đến tháng mười hai thì vợ chồng tôi đã có con. Chao ôi, một đứa bé mặt mũi khôi ngô như một tiên đồng. Chúng tôi mừng lắm. Nhưng chăm chút hoài mà thằng bé vẫn cứ như lúc lọt lòng. Đã ba tuổi mà nó không biết đi, không biết nói, biết cười.

Rồi một hôm loa sứ giả truyền tin giặc Ân đã đến xâm phạm bờ cõi, vua Hùng đang kén chọn người tài giỏi ra công giết giặc. Thằng bé nhà tôi bỗng níu tay áo, khi tôi đang đưa nôi cho nó và nó cất tiếng: “Mẹ ơi, mẹ ra mời sứ giả vô đây cho con”. Hai vợ chồng tôi bàng hoàng nhìn nhau, tôi vội chạy ra mời sứ giả vào nhà. Thằng bé mắt long lanh và nói sang sảng như phán truyền: “Ông về tâu với vua sắm cho ta ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt, ta sẽ phá tan giặc!”. Sứ giả sửng sốt rồi kính cẩn chào chúng tôi ra về. Tôi và chồng tôi chạy lại ôm con mà mừng khôn xiết. Từ đó thằng bé lớn nhanh như thổi, cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã đứt chỉ.

Bà con lối xóm biết chuyện họ rất phấn khởi ngày đêm tấp nập nấu cơm, đội ca, may vá cho thằng bé rất chu đáo. Ai cũng hy vọng Gióng sớm ra giết giặc trừ họa cho mọi người.

Giặc đã đến chân núi Châu Sơn. Mọi người hoảng hốt nhìn Gióng như cầu cứu. Cũng may là nhà vua đã cho đưa đến ngựa sắt, áo giáp sắt và roi sắt. Thằng bé bỗng đứng dậy vươn vai một cái, nó to lớn và mạnh khỏe khác thường. Nó mặc giáp sắt, cầm roi sắt và lên yên ngựa sắt. Nó vỗ vào mông ngựa, ngựa hét vang phun một luồng bão lửa về phía trước. Trông thằng Gióng giờ đây oai phong lẫm liệt như tướng nhà trời. Nó khẽ gật đầu chào mọi người rồi phi như bay ra nơi có giặc.

Nghe mấy người đi theo Gióng, cùng Gióng giết giặc kể lại thì nó đã cầm roi sắt tả xung hữu đột và giặc chết như rạ. Đang xông xáo như vậy thì roi sắt va vào đá núi và bị gãy. Gióng nhà tôi mới nhổ mấy cây tre bên đường quật nốt đám tàn quân còn lại. Nó truy đuổi giặc đến núi Ninh Sóc và tại đây nó cởi áo giáp sắt để ngay ngắn trên tảng đá rồi cùng ngựa sắt bay lên trời.

Mọi người đã lập đền thờ ngay trong làng. Và vua Hùng cũng phong cho con tôi là Phù Đổng Thiên Vương. Nghe nói ở Gia Bình có những bụi tre đằng ngà màu vàng óng. Chính ngựa Gióng đã phun lửa mà nó cháy sém như vậy đấy.
Đề 2:
 

Ta là sứ giả của đời vua Hùng thứ sáu. Lúc bấy giờ, đất nước có giặc Ân xâm lược. Nhà vua bèn cử ta đi khắp nơi tìm người đánh giặc cứu nước.

Khi đi qua làng Gióng, ta được một bà lão mời vào nhà. Vừa trông thấy ta, đứa trẻ chỉ mới ba tuổi cất tiếng nói: "Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một chiếc áo giáp sắt, ta sẽ phá tan lũ giặc này". Ta hoàn toàn kinh ngạc và bất ngờ trước những lời nói đó. Cậu bé ấy là Thánh Gióng, mặt mũi khôi ngô, lanh lợi. Bố mẹ của cậu là những con người làm ăn chăm chỉ và phúc đức nhưng đã nhiều tuổi mà vẫn chưa có con.

Một hôm ra đồng, mẹ cậu thấy một vết chân to bèn đặt chân mình lên ướm thử. Bà mang thai và sinh ra Thánh Gióng sau mười hai tháng. Đây quả là một câu chuyện kì lạ nhưng kì lạ hơn là Thánh Gióng lên ba tuổi mà không biết nói, biết cười, không biết đi, đứng. Chỉ khi nghe thấy tiếng rao tìm người tài giúp nước của ta cậu bé mới cất tiếng nói đầu tiên. Đó cũng là tiếng nói mong được mang tài năng, sức mạnh của mình ra để đánh đuổi quân xâm lược. Sau khi nghe xong lời dặn của cậu, ta về tâu với nhà vua để vua cho người làm gấp những thứ cậu bé cần.

Lúc giặc đến chân núi Trâu cũng là lúc ta mang ngựa sắt, roi sắt, áo giáp sắt đến cho Thánh Gióng. Cậu bé bỗng vươn vai biến thành một tráng sĩ oai phong. Ta nghe dân làng kể lại rằng từ sau khi gặp ta, Thánh Gióng lớn nhanh như thổi, bà con dân làng đều góp gạo nuôi cậu bé với mong ước cậu sẽ dẹp yên giặc Ân. Người tráng sĩ hùng dũng ấy mặc áo giáp sắt, tay cầm roi sắt, nhảy lên ngựa phi thẳng đến nơi có giặc Ân để chiến đấu.

Khi roi sắt gãy, Thánh Gióng liền nhổ những bụi tre ven đường quật vào giặc khiến chúng bỏ chạy tan tác.

Thánh Gióng đuổi đến chân núi Sóc Sơn rồi lên đỉnh núi cởi bỏ áo giáp, người và ngựa bay về trời. Dấu tích mà người tráng sĩ ấy để lại là những bụi tre đằng ngà và những ao hồ liên tiếp do vết chân ngựa để lại.

Nhà vua đã phong cho Thánh Gióng là Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ ngay trên chính quê hương ông. Hàng năm, làng Gióng đều mở hội vào tháng tư để tưởng nhớ công ơn vị anh hùng đã xả thân vì dân tộc.
Đề 3:
 

  Tôi là công chúa Quỳnh Nga, sinh ra trong nhung lụa nên ngay từ nhỏ tôi đã được vua cha yêu chiều, sống cuộc sống không thiếu thốn thứ gì, muốn gì được nấy. Nhưng vào sinh nhật lần thứ mười tám của tôi, một sự việc kinh khủng đã diễn ra ngay trước mắt tôi, đó là khi một con đại bàng to lớn xuất hiện mà quắp tôi đi khỏi cung điện. Bị nhốt trong hang đá của đại bàng tôi đã rất sợ hãi và khóc rất nhiều, đến một ngày có một chàng trai khôi ngô tuấn tú, thân hình cao lớn, khỏe mạnh đến cứu tôi khỏi hang đại bàng. Và đó cũng chính là người chồng  sau này của tôi. Nhưng cuộc tình của chúng tôi đã trải qua rất nhiều biến cố, và cuộc đời của Thạch Sanh là một chuỗi những biến cố đầy đau khổ, nhưng cuối cùng bằng sức mạnh và bản lĩnh của mình thì chàng đã vượt qua tất cả, chúng tôi hạnh phúc bên nhau mãi mãi.

Thạch Sanh mồ côi cha mẹ từ rất sớm, từ khi lên mười chàng đã phải tự mình lao động mưu sinh nuôi sống bản thân. Hành trang mà chàng có cũng chỉ có một túp lều rách nát chẳng thể che nắng che mưa, và một cái rìu sắt mà cha chàng để lại. Cuộc sống khó khăn, bi thương là vậy nhưng chàng không bao giờ gục ngã, vẫn kiên cường sống và trở thành một chàng trai cao lớn, khỏe mạnh. Một ngày nọ, khi Lí Thông – vốn là một tên bán rượu đi ngang qua, thấy Thạch Sanh sống một mình, lại khỏe mạnh, chân chất nên đã mưu mô lợi dụng chàng để làm giàu cho mẹ con hắn ta.

Lí Thông đã dùng lời ngon tiếng ngọt, thậm chí là kết nghĩa huynh đệ để lấy lòng tin của Thạch Sanh. Vốn là một con người thật thà, lại thiếu vắng tình thương nên Thạch Sanh rất trân trọng Lí Thông mà không biết hắn chỉ lợi dụng chàng. Ngày ngày Thạch Sanh gánh nước, chẻ củi,làm giàu cho mẹ con Lí Thông. Năm ấy ở ngôi làng Lí Thông ở có Chằn tinh hoành hành, tác yêu tác quái, người dân đúng kì hạn phải dâng lên nó một thanh niên khỏe mạnh, nếu không nó sẽ phá hoại cuộc sống của mọi người. Bao nhiêu thanh niên trong làng đã bị Chằn tinh ăn thịt, và lần này đến lượt Lí Thông.

Mẹ con Lí Thông đã mưu mô đưa Thạch Sanh đi thế mạng, nói dối chàng là trông coi giúp hắn ngôi miếu một đêm. Tất nhiên chàng không hề mảy may nghi ngờ gì mẹ con hắn ta, chàng mang theo cây rìu bên mình đi đến miếu. Khi trời đã về đêm, Chằn tinh hiện ra, tấn công chiến lợi phẩm như bao lần thì bị Thạch Sanh vung rìu chặt đứt đầu. Thạch Sanh mang đầu Chằn tinh về nhà khiến mẹ con Lí Thông rất bất ngờ. Nhưng với bản chất nham nhiểm của mình hắn ta dễ dàng lừa Thạch Sanh đi một nơi khác, còn bản thân mang đầu Chằn Tinh đi lĩnh thưởng.               

Hôm ấy, khi đại bằng quắp tôi bay qua túp lều của Thạch Sanh, nghe tiếng tôi kêu cứu chàng đã đuổi theo đến tận hang đại bàng, giết đại bàng và cứu tôi lên bờ. Nhưng tôi vừa lên đến nơi thì Lí Thông đã ở trên đó từ bao giờ, hắn ta nhẫn tâm chèn đá vào cửa hang khiến Thạch Sanh không thể lên. Lúc ấy tôi đã kêu khóc ngăn cản không để cho hắn ta hãm hại ân công của mình như vậy. Nhưng tôi sức con gái đâu thể chống cự lại hắn ta. Sau khi bị nhót dưới hang đại bàng Thạch Sanh đã đi khắp nơi trong hang động để tìm đường ra, cuối cùng lại cứu được con trai của vua Thủy tề và được vị vua này ban thưởng cho cây đàn thần.

Khi quay về túp lều của mình Thạch Sanh lại một lần nữa bị hồn Chằn tinh và đại bàng giá họa, bị đẩy vào đại lao. Còn tôi từ khi được Lí Thông đưa về cung thì trở nên u buồn, không nói không cười khiến vua cha vô cùng lo lắng. Thạch Sanh ở trong đại lao mang cây đàn ra đánh, tiếng đàn kêu “Đàn kêu tích tịch tình tang/ Ai mang công chúa dưới hang trở về”. Tiếng đàn vừa ai oán vừa da diết khiến tôi ngay lập tức chạy đến bên vua cha xin người mang người đánh đàn đến đây. Vì suốt nhiều tháng trời tôi không nói không cười nên trước yêu cầu của tôi vua cha ngay lập tức đồng ý.

Thạch Sanh được đưa đến cung điện, tôi lập tức khẳng định chàng mới là người cứu mình. Vua cha cũng bị cảm động trước câu chuyện của chàng và tức giận trước sự gian dối, độc ác của Lí Thông nên ban hôn cho tôi và Thạch Sanh, còn mẹ con Lí Thông bị đuổi về quê, trên đường về mẹ con hắn bị sét đánh trúng và hóa thành bọ hung. Sau hôm lễ của chúng tôi thì mười tám nước chư hầu kéo sang xâm lược,vua cha vô cùng lo lắng nên đã chỉ định Thạch Sanh ra trận đánh giặc. Đối mặt với kẻ thù chàng đã dùng cây đàn vua thủy tề cho làm cho quân địch tê liệt, mất đi ý chí chiến đấu.

Sau khi giành đại thắng, Thạch Sanh còn tiếp đãi quân chư hầu vô cùng chu đáo,  mang liêu thần ra tiếp đãi, quân chư hầu ăn hết bao nhiêu thì cơm lại đầy lên bấy nhiêu, cuối cùng cấp ngựa cho quân chư hầu trở về, và không bao giờ có ý định sang xâm chiếm một lần nữa, các nước chư hầu sống với nhau hòa bình, hữu nghị . Sau chiến thắng này, vua cha hoàn toàn tin tưởng mà giao ngôi vị cho Thạch Sanh, chàng lên ngôi vua, đất nước thái bình, nhân dân no ấm, chúng tôi sống với nhau hạnh phúc đến trọn đời trọn kiếp.
Đề 4:
 

Ta là Thạch Sanh. Ngày hôm nay, ta chính thức lên ngôi vua, trở thành người cai trị vương quốc này. Cảm xúc trong ta bồi hồi khó tả. Những kí ức ngày xưa đua nhau kéo về. Chợt, ta nhớ đến một đêm của mấy năm về trước, khi ta một mình giết chết chằn tinh, cứu giúp nhân dân.

Hôm đó, ta nhận lời nhờ vả của Lý Thông, đi trông đền giúp hắn. Giây phút con chằn tinh khổng lồ xuất hiện, ta vô cùng ngạc nhiên. Nó không chỉ to lớn, lại vô cùng dữ dằn. Cái miệng rộng chi chít răng nhọn, chỉ chờ thời cơ để cắn lấy ta. Ta dùng thanh rìu, đánh nhau với con vật. Sau một hồi vật lộn, cả ta và nó đều bị thương. Ta vô cùng lo lắng, vì con quái vật này quá khỏe, lại có lớp da vững chắc, không gì cản nổi. Tuy nhiên, một lát sau, ta phát hiện ra điểm yếu ở sau cổ nó. Không chút chần chừ, ta lao ngay lên, chém xuống cổ nó, vậy là con chằn tinh đã bị tiêu diệt.

Lần đó, ta vô cùng hãnh diện khi đã tự mình tiêu diệt được kẻ ác. Đồng thời cũng rất vui vẻ khi giúp dân trừ hại. Từ đó về sau, khát vọng làm việc thiện, tiêu trừ cái ác trong ta lại càng lên cao hơn.

 

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư