Thực tế, trẻ sơ sinh thực sự bị viễn thị. Nhưng khi lớn lên, mắt của trẻ sẽ phát triển cho đến khi có “thị lực bình thường”. Về mặt học thuật gọi là “cận thị” (emmetropia). Khi mới sinh, các em bé đều giống nhau, đều mắc chứng hyperopia. Khi lớn lên, tầm nhìn của trẻ sẽ bình thường. Nhưng nhiều người đã vượt qua ngưỡng bình thường của mắt. Và ở tuổi thiếu niên trở thành cận thị.
Trên thực tế, cho đến nay các nhà khoa học vẫn chưa lường hết được những yếu tố nào khiến mắt ngừng phát triển. Về cơ bản, khi mắt phát triển quá lâu, ánh sáng bên trong mắt sẽ tập trung ở phía trước võng mạc thay vì trong võng mạc. Gây ra hiện tượng mờ mắt. Vì vậy chúng ta phải đeo kính để thay đổi quang học và tập trung ánh sáng vào võng mạc một lần nữa.
Khi chúng ta già đi, chúng ta phải chịu đựng một quá trình khác. Các mô của chúng ta trở nên cứng hơn và thủy tinh thể không điều chỉnh dễ dàng. Nên chúng ta cũng bắt đầu mất thị lực gần, tức là không thể nhìn thấy những vật ở gần.