Tôi là mẹ của Trạng Nguyên trẻ tuổi của nước ta. Nhìn con trai mình công thành danh toại, tôi vô cùng hạnh phúc. Nghĩ về những ngày tháng đã qua, tôi càng thêm trân quý những điều đang có lúc này.
Hồi ấy, tôi uống nước đọng trong một cái gáo dừa nên mới mang thai. Mãi đến khi chồng qua đời, tôi mới thuận lợi sinh con ra. Hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại một thân một mình, nhìn đứa con mới sinh không tay không chân, tôi vô cùng bất lực. Nhưng nghe con nài nỉ, tình mẹ lại trỗi dậy, tôi liền quyết tâm dù con có thế nào cũng hết lòng nuôi dưỡng con.
Tuy ngoại hình khác lạ, nhưng Sọ Dừa rất ngoan và hiếu thảo. Con đã xin được chăn đàn bò của nhà phú ông để kiếm tiền giúp mẹ. Không hiểu sao, ngoại hình con như thế mà vẫn chăn bò rất giỏi. Không những không mất con nào, mà còn chăm chúng con nào cũng béo tốt. Thấy thế, tôi mừng lắm. Ít lâu sau, con nằng nặc xin tôi hỏi vợ cho. Nhìn con lại nhìn hoàn cảnh nhà mình, lòng tôi thắt lại. Nhưng thấy con mong quá, tôi đành mang buồng chuối sang nhà phú ông để hỏi vợ. Ngờ đâu, cô út hiền lành, xinh đẹp lại bằng lòng gà cho con trai tôi. Điều ấy khiến tôi hạnh phúc lắm.
Ngày cưới đến, tự nhiên nhà cửa được sửa lại khang trang, rồi còn có thêm gia nhân tấp nập. Khi tôi đang ngờ vực thì một chàng trai khôi ngô xuất hiện, gọi tôi là mẹ. Sau một hồi nghe con giải thích, tôi mới tin đây là sự thật. Mừng mừng tủi tủi, tôi chứng kiến đám cưới của con trai mình diễn ra. Sau hôn lễ, con trai tôi chăm chỉ dùi mài kinh sử. Mùa thi năm ấy, con đỗ Trạng Nguyên, vinh quy bái tổ. Rồi vài tháng sau, con được nhà vua tin tưởng, cử đi sứ nước ngoài. Đúng là chẳng có gì vinh dự bằng.
Con trai tôi vừa đi sứ, hai cô chị của con dâu tôi liền sang rủ con đi chơi thuyền. Thấy con dâu từ ngày chồng đi sứ luôn buồn bã, tôi liền khuyên con đi cùng. Ngờ đâu, lần đi ấy khiến con dâu gặp nạn ngoài biển, không trở về nữa. Tôi vô cùng ân hận, nhờ người khắp nơi đi tìm vẫn không thấy. Nhưng không thể tin được rằng, hơn một tháng sau, khi con trai tôi đi sứ về thì lại về cùng vợ mình. Kinh ngạc nghe con kể lại mọi chuyện, tôi mới biết rằng tất cả là do hai cô chị độc ác kia gây nên. May sao con trai tôi lường trước mọi chuyện nên đã dặn dò vợ rồi.
Sau lần ấy, hai cô chị kia xấu hổ bỏ xứ mà đi, còn con trai tôi cũng thuận lợi trở thành một vị quan tốt. Cả gia đình tôi sống cùng nhau hạnh phúc và vui vẻ.