Mỗi ngày tan trường, em đều háo hức mong về ngôi nhà thân yêu của mình để sà vào vòng tay âu yếm của mẹ và để thưởng thức những món ăn thơm ngon bổ dưỡng mẹ nấu. Không ít lần, em ngắm nhìn mẹ vào bếp nấu cơm. Hình ảnh đó ấm áp, thật thân thương đến nhường nào!
Về tới cổng, mẹ chạy ra mở cửa. Hôm nay, mẹ mặc chiếc váy hoa nhí màu xanh dương làm mẹ thêm phần trẻ trung. Mái tóc dài đen đã được búi cao cho gọn gàng. Mẹ mỉm cười rạng rỡ đón em vào nhà. Hóa ra mẹ đang chuẩn bị cắm cơm. Mẹ nhanh tay đong gạo vào nồi rồi vo gạo, cắm cơm. Mẹ bảo hôm nay sẽ nấu món mà chị em em thích nhất – món sườn xào chua ngọt. Với đôi tay gầy xương, mẹ nhanh nhẹn chặt dẻ sườn thành những miếng vuông vức. Tiếng dao gõ xuống thớt nghe tanh tách. Mẹ mới cho những miếng sườn vào chảo để rán thôi mà mùi thơm đã dậy khắp gian bếp. Em cũng vào phụ mẹ nhặt rau đay để mẹ nấu canh cua. Em còn rất thích món gà xé phay của mẹ. Mẹ ngồi trên bàn, xé nhanh những miếng gà. Sau một hồi nêm nếm, trộn trộn, mẹ đã bày ra một đĩa gà xé đầy màu sắc, vô cùng hấp dẫn. Mẹ đưa tay khẽ lau mồ hôi trên gương mặt. Em mới quan sát thấy, lúc mẹ nấu cơm trông hiền dịu đến lạ. Chỉ trong chốc lát, trên bàn đã có một mâm cơm thơm phức gọi mời người tới thưởng thức.
Ngày này cũng vậy, sau thời gian làm việc vất vả, mẹ lại phải tất bật về nhà chuẩn bị bữa cơm cho gia đình. Nhưng bàn ăn nhà em bao giờ cũng hấp dẫn, thơm ngon. Có lẽ, mẹ em đã nấu những món ăn ấy bằng cả tình yêu thương và niềm hạnh phúc. Vì thế mà món ăn mẹ nấu luôn có một hương vị riêng biệt.