Người ta nói rằng: Gia đình là nơi cuộc sống bắt đầu và tình thương thì không bao giờ hết. Chỉ có những tình cảm xuất phát từ trái tim thì mới có thể thấu hiểu được ý nghĩa của câu nói này.
Cũng như bao gia đình bình thường khác, gia đình em lúc nào cũng chứa đựng tình yêu thương mà bố mẹ dành cho ba chị em. Bố mẹ em là những người nông dân chân chất thật thà, có thể không giỏi mặt chữ nhưng chuyện chăm sóc và dạy dỗ con cái, bố mẹ là giỏi nhất. Hàng ngày, bố mẹ đi làm từ sáng đến tối mịt mới về, ba chị em ở nhà cùng nhau đi học, cùng nhau ăn trưa. Dù có ít thời gian ở bên cạnh mấy chị em, nhưng bố mẹ lúc nào cũng biết cách quan tâm chúng em đúng lúc.
Em vẫn còn nhớ có lần vì đã làm bài tập điểm kém, sợ bị bố mẹ mắng mà em đã trốn không về nhà, lúc đó, cả gia đình phải đi tìm em trở về, khi ấy, bố đã dành cả một buổi tối để hỏi thăm và nói chuyện cùng với em. Để tháo gỡ những khúc mắc của mình, bố còn kể lại chuyện ngày trước bố đã đi học như thế nào, bố cũng biết những điều đang xảy ra khi em đi học. bố đã xem lại bài của em và giảng giải lại tất cả mọi thứ mà em chưa hiểu.
Còn mẹ tôi, mẹ tôi năm nay ngoài bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên giảng dạy của Trường cán bộ phụ nữ Việt Nam. Mẹ tôi có mái tóc ngắn ánh nâu, hơi xoăn. Mẹ hơi thấp, không xinh nhưng rất ưa nhìn. Với tôi, mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất. Mẹ thích chơi cầu lông, thích ăn bánh quy. Mẹ nấu ăn cũng rất ngon. Anh tôi năm nay hơn hai mươi tuổi. Anh tôi cao lắm, gần mét tám. Anh có mái tóc màu nâu đen, hơi rủ xuống trán trông rất đẹp. Năm nay anh đã là sinh viên năm thứ ba Trường đại học Luật Hà Nội. Anh tôi học giỏi, vui tính nên được nhiều người mến. Anh rất thích chơi bóng, uống cà phê và ăn sô cô la. Anh rất quan tâm đến tôi. luôn chỉ bảo cho tôi cách giải những bài toán khó.
Gia đình đúng là cái nôi nuôi tôi khôn lớn từng ngày. Tôi rất yêu quý gia đình tôi. Tôi tự nhủ và khuyên mọi người hãy tôn trọng và giữ gìn tổ ấm thân thương của mình.