Cũng đã mấy tháng trôi qua, kể từ ngày sinh nhật của tôi rồi. Nhưng kỉ niệm nhớ như in trong ngày sinh nhật lần thứ 14 đã khiến cho tôi cảm giác như bố mẹ mình đã trở nên khác lạ. Có lẽ, vì quá bận công việc nên bố mẹ tôi thường không nhớ đến ngày sinh nhật của tôi, và tôi cũng không quan tâm lắm, vì từ nhỏ, tôi chưa bảo giờ được tổ chức sinh nhật cho riêng mình rồi. Hôm ấy cũng là một ngày bình thường, thời tiết mùa hạ nóng nực. Và một điều tình cờ hơn nữa rằng, bố mẹ tôi đã cho tôi đi khắp khu vui chơi rồi công viên, điểm cuối cùng là nhà. Tôi còn chẳng hiểu sao hôm đó bố mẹ lại như thế nữa. Nhưng khi vừa về đến nhà, một khung trời mới lạ trong khuôn viên nhà tôi, những chùm bong bóng bay lên, những dải ruy băng ôi sao đẹp thế ! Mở từng món quà sinh nhật, những điều tôi mong ước đã dần dần tôi có được. Nước mắt của tôi bỗng ứa ra, chảy dài. Tôi chạy tới ôm lấy bố và mẹ, thốt lên : "Cảm ơn bố mẹ !!!!!"