Trên thế giới này, mỗi người có một quá trình sinh trưởng riêng biệt, khác nhau. Để được sống, được tồn tại trong xã hội thì ai ai cũng có một lối sống riêng. Có những người sẽ chọn lối sống không lành mạnh, cũng có những người lựa chọn một lối sống đẹp, tích cực. Và những bước chân đầu đời của họ khi tiến ra ngoài xã hội, ít nhiều gì cũng sẽ bị ảnh hưởng từ quá trình phát triển trong quá khứ. Nhưng cho dù là vậy thì phần lớn mọi người trên thế giới đều sẽ ủng hộ một lối sống có nhiều ưu điểm, có thể mang lại lợi ích đẹp cho cộng đồng nói chung và bản thân nói riêng. Đó chính là lối sống đẹp. Và có lẽ chúng ta nên dành sự ưu ái cho lối sống đẹp ở trong lòng của mỗi một cá nhân để có thể khiến cho thế giới ngày càng trở nên tốt đẹp và bình yên hơn. Vậy chúng ta cùng tìm hiểu xem lối sống đẹp là một lối sống như thế nào nhé!
Thật ra, không có một định nghĩa nào miêu tả đúng về lối sống đẹp một cách hoàn hảo cả. Bởi vì nó rất rộng, bao gồm những điều tốt đẹp, những ưu điểm trên thế gian này. Và ta có thể hiểu, lối sống đẹp là một lối sống xuất phát từ lòng nhân ái, biết yêu thương, quý trọng bản thân mình và biết quan tâm, gắn bó, đồng cảm, bao dung, vị tha với mọi người xung quanh, không phân biệt màu da, giới tính hay địa vị xã hội. Luôn đề cao việc tu dưỡng những phẩm chất tốt, im lặng và lắng nghe nhiều hơn, biết nhận góp ý từ người khác và hoàn thiện bản thân. Sống đẹp còn là sống hết mình, không cúi đầu trước số phận, sống có mục đích, có hoài bão, lý tưởng, ước mơ, có chí cầu tiến, không ích kỷ, không áp đặt suy nghĩ của mình vào người khác, không để bản thân chìm trong những mớ suy nghĩ tiêu cực hay lo lắng những điều xa vời chưa chắc sẽ xảy ra. Sống đẹp, “đẹp” ở đây không có nghĩa là hình thức hay bề ngoài chúng ta phải đẹp, mà đẹp ở đây chính là đẹp trong tâm hồn, đẹp ở nhân cách của chúng ta.
Bởi vì định nghĩa của lối sống đẹp rất rộng, nên qua đó các biểu hiện của sống đẹp cũng khá là đa dạng trong cuộc sống của chúng ta, từ những việc nhỏ cho đến những việc lớn như trả lại của rơi sau khi nhặt được, nghiêm túc chấp hành luật giao thông như đội mũ bảo hiểm khi đi xe máy, dừng đèn đỏ, không vượt ẩu, giúp cụ già đi qua đường. Khi bạn vẫn một lòng kiên định, luôn mỉm cười khi theo đuổi ước mơ dù cho có gặp muôn vàn khó khăn, thử thách. Hay là ở miền Trung nước ta năm nào cũng bị những cơn bão, những đợt lũ lụt kéo đến làm vô số người thiệt mạng, tan nhà nát cửa nhưng họ không hề bị lãng quên, bởi hằng năm vẫn có những con người thiện lương, tốt bụng ở khắp mọi nơi kêu gọi và thành lập ra những tổ chức, những dự án thiện nguyện lớn nhỏ để hỗ trợ, giúp đỡ cho người dân khốn khổ miền Trung. Và còn có những tấm gương sáng khác đánh đổi một tiền đồ lớn, một cuộc sống an nhàn của bản thân để đi về những vùng sâu xa, hẻo lánh với mong muốn dạy chữ, chữa bệnh cho những người khốn khổ, kém may mắn khác. Ví dụ điển hình như người từng nhận được giải Nobel Hòa bình – Albert Schweitzer. Trước khi trở thành một bác sĩ, ông đã là một mục sư, nhà thần học, tài năng âm nhạc khá là nổi tiếng ở vùng đất nơi ông sinh sống và vốn dĩ ai cũng cho rằng ông vẫn sẽ an an bình bình như vậy đến cuối đời. Nhưng không, ông lại bỏ qua hết tất thảy khi tình cờ đọc được một bản báo cáo của giáo hội về tình trạng thiếu bác sĩ ở Gabon (Châu Phi), nơi mà những người dân đang phải vật lộn với bệnh dịch, tuy bệnh dịch đơn giản nhưng lại là án tử khi thiếu thuốc men và kiến thức bệnh nhiệt đới. Thế là Albert Schweitzer, người mà cả cuộc đời là một bản nhạc đủ lúc thăng trầm nhưng vẫn vang lên những thanh âm trong trẻo nhất của lòng nhân ái, quyết định rẽ hướng trở thành bác sĩ và đến Châu Phi để chữa cho hàng trăm nghìn bệnh nhân trong khoảng 50 năm. Trước đó ai ai cũng phản đối cách sống của ông, bảo ông là bỏ quê hương, cha mẹ để quan tâm cứu trợ, chăm sóc “người dưng nước lã”, nhưng quan điểm của ông là mọi người sinh ra đều bình đẳng, chúng ta không giúp đỡ một người vì họ là người thân của ta, hay là người da trắng. Chúng ta giúp đỡ đồng loại khi họ cần ta nhất, cũng là lý tưởng về một cộng đồng tương trợ toàn cầu. Qua đó chúng ta có thể thấy được dù cho bao nhiêu người can ngăn vì lập luận của riêng họ thì Albert Schweitzer và cả những người cùng chung chí hướng với ông đều tự rõ ràng nhận định được lối sống đẹp là như thế nào.
Nhưng qua đó ta cũng có thể thấy được ranh giới mong manh giữa lối sống đẹp và không đẹp. Để duy trì mãi lối sống đẹp là điều không dễ dàng, bởi vì lối sống đẹp không phải muốn là có ngay được, mà nó còn cần được rèn luyện, nuôi dưỡng qua nhiều năm tháng từ đó hình thành nên thói quen, trở thành một phần không thể thiếu trong nhân cách và quan điểm sống của chúng ta. Nhưng xã hội ngày nay có quá nhiều thứ hỗn tạp, nhiều luồng tư tưởng, quan điểm chi phối khiến con người có xu hướng sống thiên về vật chất, hào quang bên ngoài mà vô tình đánh mất vẻ đẹp của tâm hồn. Bây giờ có đủ các loại tệ nạn xảy ra làm ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc sống của mọi người. Đó là những con người có lối sống không lành mạnh, ích kỷ, nhỏ nhen, lừa tình dối người nhằm trục lợi. Có những người giả làm người nghèo để đi tranh các bữa ăn tình thương dành cho người nghèo khó. Khi đại dịch ập đến thì họ thay nhau tăng giá thực phẩm, vật dụng bảo vệ thiết yếu lên để kiếm lời. Hay một số người cố tình tìm đến những nơi mà con người đang phải vật lộn với cuộc sống, hay nơi có dân trí thấp để cho vay nặng lãi, ban đầu thì dụ dỗ bằng lời ngon tiếng ngọt, sau khi cho vay xong thì tìm cách để tăng tiền lãi lên cao, tới khi có người không xoay sở được để đóng tiền trước hạn thì họ cho người tới đập phá, quấy rối, tệ hơn là đe dọa tính mạng. Hay là những người xấu cố ý rủ rê những thiếu niên mới lớn đi vào con đường sai lầm. Có thể thấy ở lứa học sinh vẫn còn nhiều những vụ bắt nạn, trấn lột bạn bè chỉ để đổi lại mấy cái “danh hiệu” đáng xấu hổ trong mắt mọi người như đại ca hay trùm trường. Hay trong công việc, cũng luôn có những vụ tẩy chay, bắt nạt người mới vô làm chỉ để tạo uy, hay ác ý hơn là khiến cho đồng nghiệp phải mất việc. Hoặc là những người chỉ biết chạy theo những thứ phù phiếm, học thói hư tật xấu và nghĩ sống như vậy là ngầu. Đó đều là những con người vô tình, vô cảm, không biết yêu thương bản thân, gia đình, cũng như không biết giúp đỡ đồng loại, chỉ biết nghĩ tới việc dẫm đạp lên người yếu thế hơn nhằm tạo uy cho bản thân, báo đời cha mẹ, người thân chỉ để có được hào nhoáng bên ngoài, hay là bản thân sẽ kiếm ra được bao nhiêu tiền từ những công việc không đứng đắn. Và trở thành những con người, những phần tử luôn gây ra những vụ tệ nạn cho xã hội.
Sống đẹp không hề khó, chỉ là do ta quá lười biếng, e ngại hoặc chưa đủ quyết tâm và dễ dàng buông xuôi mặc cho dòng đời xô đẩy. Sống như vậy là sống không có mục đích, chỉ làm hại đến tương lai, hại gia đình và xã hội. Chúng ta cần phải có mục tiêu để cố gắng phấn đấu, không nghĩ đến bậc cha mẹ đã sinh ta ra và cực khổ nuôi ta lớn như thế nào thì chí ít cũng hãy nghĩ cho tương lai của bản thân để mà biết quay đầu. Cho nên từ bây giờ chúng ta hãy cố gắng học tập và rèn luyện, sinh hoạt, vui chơi lành mạnh và nếu có thể thì hãy tham gia các hoạt động xã hội, từ thiện, hiến máu để giúp đỡ những người kém may mắn. Các bạn trẻ cũng hãy cố gắng giữ cho bản thân mình một tâm hồn đẹp và trong sạch, hãy bắt đầu từ những việc nhỏ nhất, không cần vì quan điểm của những người hàng xóm mà đánh mất bản thân và cảm thấy áp lực, nếu không chịu học hành, không biết cố gắng vươn lên thì đối với bản thân chính là một món nợ lớn. Bởi vậy, sống đẹp đòi hỏi chúng ta phải thực sự tỉnh táo để có thể giữ mình tránh khỏi những cám dỗ của xã hội và có thể yêu mình, thương người trong mỗi giây phút. Khi ta có một lối sống đẹp ta sẽ cảm thấy vạn vật đều quý giá, đáng trân trọng, bản thân cũng sẽ có động lực hơn để tiến tới, cũng như sẽ được mọi người trân trọng và cũng sẽ được trợ giúp lại khi bạn gặp khó khăn. Từ đó khiến cho các mối quan hệ xung quanh đều trở nên ấm áp hơn, tích cực hơn.
Nếu là một con người có mục tiêu sống, có lòng nhân ái, có giá trị nhân văn, tinh thần và các lý tưởng hợp lý thì bạn đang bước trên con đường hướng đến lối sống đẹp. Không chỉ biết đến lối sống đẹp mà còn nên hướng mọi người đến với lối sống này để thế giới này có thể phát triển một cách hài hòa, tốt đẹp hơn. Cho nên bạn hãy sống sao để không cảm thấy hổ thẹn trong lòng khi nhớ đến, để khi ở cuối con đường bạn sẽ cảm thấy mãn nguyện và thanh bình trong lòng.