Tình yêu thiên nhiên, phong thái ung dung, tinh thần lạc quan cảu Bác thể hiện trong bài Ngắm trăng đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc. Trước hết, chúng ta cần ý thức về tình cảnh thực tại của Bác: trong tù không rượu, không hoa. Có thể nói, hoàn cảnh không phù hợp cho việc thưởng trăng của thi nhân. Nhưng những thiếu thốn vật chất không ngăn trở nhà thơ hòa mình cùng trăng. Cảnh đẹp buổi đêm làm thi nhân xúc động, xốn xang vô cùng. Và trong hai câu thơ cuối, ta thấy được chân thực, sống động hình ảnh thi nhân ngắm trăng đến tha thiết. Điệp ngữ "ngắm" được phối hợp khéo léo trong câu thơ cho ta hiểu hơn về sự say mê của thi nhân. Người ngắm trăng qua song sắt mà ngắm được vẹn trọn vẻ đẹp của trăng, mà ngắm đến say mê, tha thiết. Trăng cũng được nhân hóa, trăng trở thành người bạn thân thiết với con người. Vì Bác yêu trăng nên Bác đã vượt lên trên mọi thiếu thốn, khó khăn để bày tỏ lòng mình. Tinh thần Bác lạc quan, say mê và vô cùng gắn bó với thiên nhiên. Thiên nhiên - trăng chính là người bạn tiếp sức cho Bác dầu trong ngục tù.