Mùa xuân nho nhỏ là bài thơ bộc lộ niềm tự hào về một đất nước Việt Nam anh hùng và giàu đẹp. Đất nước ta mãi trường tồn với thời gian.Bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” được viết vào tháng 11/1980, không bao lâu trước khi nhà thơ qua đời, thể hiện niềm yêu cuộc đời, đất nước thiết tha và ước nguyện của tác giả. Đoạn trích trên là khổ thơ thứ 3 của tác phẩm. Chỉ với bốn câu thơ mà tác giả đã khái quát được cả hành trình của đất nước trong bốn ngàn năm lịch sử. Đất nước ta để có được như ngày hôm nay đã phải trải qua rất nhiều khó khăn, gian khổ, bao nhiêu là hi sinh, mất mát. Tác giả sử dụng biện pháp so sánh đất nước như vì sao tỏa sáng chói lọi trên bầu trời. Sao là vẻ đẹp vĩnh hằng vượt qua mọi không gian và thời gian. Đất nước ta cũng sẽ tỏa sáng rực rỡ trong tương lai. Ba chữ “cứ đi lên...” làm toát lên ý chí mạnh mẽ, sáng chói niềm tin.