Chị gái em – chị Hoa là một cô giáo trẻ. Chị là một người lao động trí óc mà em rất ngưỡng mộ.
Chị em năm nay hai mươi lăm tuổi, chị về giảng dạy tại trường năm này là năm thứ hai. Chị yêu cái nghề giáo từ bé và ấp ủ nó bao ngày để bây giờ đã thành hiện thực. Chị Hoa có dáng người thanh mảnh, cao gầy. Nước da trắng mịn. Trông chị xinh lắm. Đã giảng dạy mà trông chị vẫn trẻ như một cô sinh viên vậy.
Mái tóc chị dài, nhuộm màu hạt dẻ, được uốn thành các lọn sóng nhỏ xõa ngang vai. Mái tóc bồng bềnh ấy lúc nào cũng tỏa ra hương hoa nhài dìu dịu, thoảng thoảng ngất ngây. Đôi mắt chị to tròn, đen láy với cặp kính cận màu đen đã theo chị từ hồi chị còn học Đại học. Chị luôn nhìn mọi người với ánh mắt thân thiện, dễ mến. Đôi môi phớt hồng của chị mỗi khi cười để lộ ra chiếc răng khểnh trông duyên lắm.
Chị Hoa là cô giáo mới về trường nhưng được nhiều học sinh trong trường yêu quý lắm. Có lẽ bởi giọng nói rất trong trẻo và cách dạy của chị rất mới. Mỗi tiết dạy của chị học sinh đều sôi nổi. Chị hay tổ chức các trò chơi liên quan đến bài học, chuẩn bị các hình ảnh, clip liên quan đến nội dung học, cố gắng cho học sinh nắm bắt kiến thức một cách chủ động, hứng thú.
Chị Hoa không bao giờ quát mắng học sinh. Mỗi khi học sinh chưa hiểu bài, chị lại tận tình giảng lại. Chị tận tụy với a ghề lắm. Tối nào chị cũng thức đến khuya để soạn giáo án, chấm bài. Có những buổi chiều chị ngồi lại lớp để giảng bài cho những học sinh có nhu cầu muốn hỏi.
Chị hay mày mò tìm hiểu những kiến thức mới, hay để tới lớp truyền đạt cho học sinh. Học sinh rất hay đến thăm chị, trò chuyện với chị vô tư như trò chuyện với một người chị gái. Chị hiểu tâm lí tuổi học trò lắm. Chị thường thông cảm cho những quậy phá của học trò mình. Chị luôn mong muốn học trò mình sau này ai cũng thành công trên con đường mình đã chọn. Chị luôn nghĩ về học sinh như nghĩ về những đứa em thân yêu của mình.
Em rất khâm phục chị Hoa – người truyền lửa cuộc đời cho bao thế hệ.