Xuyên suốt chiều dài của dải đất hình chữ S Việt Nam thân yêu, nơi nào em dừng chân cũng để lại trong em những tình cảm quý giá. Em yêu những vùng quê thanh bình, yên ả, yêu thủ đô Hà Nội sáng rực về đêm. Và một buổi sáng thức dậy tại nơi miền Nam Tổ quốc, em chợt yêu cả ngày mới bắt đầu ở Thành phố mang tên Bác – thành phố Hồ Chí Minh.
Hà Nội là quê hương của bố, còn Hồ Chí Minh lại là nơi mẹ em sinh ra và lớn lên. Em sinh ra và trưởng thành ở thủ đô nhưng cũng dành cho Thành phố Hồ Chí Minh một tình yêu rất đặc biệt. Mỗi lần được nghỉ, em lại cùng anh trai bay về quê ngoại, nơi mà em quen gọi là Sài Gòn hơn. Ngày mới bắt đầu ở thành phố hào hoa, tráng lệ này thực sự mang đến cho em nhiều cảm xúc khác lạ.
Qua nhiều năm thay da đổi thịt, Sài Gòn đã ít nhiều khác với ngày xưa. Cũng giống như chốn thủ đô vội vã, trời còn tờ mờ sáng, trên các nẻo đường đã rì rầm tiếng xe chạy, tiếng đạp xích lô. Trong cái mờ mờ tối của ngày mới, cuộc sống bận rộn hình như đang cựa mình thức dậy. Những quán ăn mở thâu đêm suốt sáng phục vụ cho một bộ phận những con người sống về đêm dường như mới chỉ vừa tắt điện lại bừng sáng lên. Ánh sáng và tiếng chuẩn bị hàng quán va chạm với nhau khiến em bất ngờ liên tưởng đến những sáng nằm nghiêng tai lắng nghe hơi thở của thủ đô.
Mặt trời lấp ló đằng đông, ánh nắng ban mai nhẹ nhàng vuốt ve thành phố mang tên Bác. Ngày mới rục rịch thức giấc ở khắp thành phố. Ánh sáng hồng hồng của nắng sớm phản chiếu những hạt bụi vàng bay bay, chiếu sáng những dãy nhà cao tầng nguy nga và lộng lẫy. Ánh điện sáng trưng từ những khung cửa sổ dần vụt tắt, cả thành phố đắm chìm trong ánh sáng của tự nhiên, ánh sáng của ngày mới bắt đầu.
Đâu đó trên những vỉa hè, người ta như thường lệ bày bán những món ăn cho ngày mới, xôi, bánh thơm nức. Rồi không hẹn mà nên, rất nhiều người ở đủ độ tuổi khác nhau cùng đổ về công viên gần nơi mình sinh sống hay các bãi sân trống, hè đường phố để tập thể dục, rèn luyện sức khỏe. Họ cùng thực hiện những bài tập đơn giản, đi bộ, chạy bộ, vô tình trao nhau những nụ cười tươi rói. Những cụ già tập dưỡng sinh, đi tản bộ thong thả, khuôn mặt ánh lên sắc hồng hào của niềm vui buổi sáng – niềm vui của những ngày mới. Thanh niên khỏe mạnh thì chạy bộ, nhảy nhót, trên người rực hơi thở thanh xuân tươi đẹp. Trong không khí ngày mới của thành phố, xen lẫn với hơi thở trong lành của thiên nhiên là hơi thở tràn ngập sức sống của con người.
Mặt trời dần lên cao hơn, bầu trời trong xanh điểm tô những áng mây trắng bồng bềnh. Trong không gian, những tiếng chim hót líu lo dần bị lấn át bởi âm thanh ồn ào, náo nhiệt của xe cộ trên những tuyến đường dài. Em khoan khoái bước ra ban công, nhẹ vươn vai để đón lấy ánh nắng và hít thở không khí buổi sáng ở thành phố Hồ Chí Minh. Ngắm nhìn khung cảnh người xe dần tấp nập trên con đường trước mặt, lòng em chợt trào dâng niềm xúc động kỳ diệu. Một ngày mới lại bắt đầu ở mảnh đất Sài thành.
Những ngày quay lại thủ đô Hà Nội, em đều tự nhiên nhớ lại khung cảnh ngày mới bắt đầu ở thành phố Hồ Chí Minh. Ở hai thành phố khác nhau, thuộc về hai miền xa cách nhưng đều là những mảnh đất máu thịt của Tổ quốc, cuộc sống của người Việt cứ lặng lẽ diễn ra như vậy. Mỗi ngày mới bắt đầu, dù là Nam hay Bắc, Hà Nội hay Hồ Chí Minh, ngẩng đầu lên cao đều thấy chung một bầu trời – bầu trời của đất nước thân yêu.