Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tả bài văn về mẹ là giáo viên cấp 2

tả bài văn về mẹ là giáo viên cấp 2
 
3 trả lời
Hỏi chi tiết
172
1
0
Phan Chí Huy
11/07/2022 08:54:26
+5đ tặng

Trân trọng biết bao, yêu quý biết bao tiếng cười con trẻ, niềm vui, lòng yêu nghề có lẽ là động lực lớn nhất để mẹ tôi- cô giáo mầm non, người phụ nữ tảo tần hết lòng vì công việc.

Sáng nào cũng vậy, như nhịp đồng hồ sinh học mẹ tôi thức dậy từ 5h sáng chuẩn bị đủ mọi thứ cho tôi đến trường rồi lại tất bật hối hả đưa tôi đi học để mẹ kịp giờ đón trẻ ở trường. Bố đi làm xa, ở nhà có 3 mẹ con, gánh nặng gia đình đè nặng lên đôi vai người phụ nữ như mẹ.

Ngày còn học mẫu giáo tôi đi học ở trường của mẹ, khi tôi vào cấp I hai trường ở cách khá xa nhau, mẹ tôi đưa tôi đến trường khi cả trường chưa có bóng dáng một học sinh nào, chắc mẹ cũng như tôi hụt hẫng và thương lắm. Nhất là trong những dịp khai giảng hay 20/11, thấy các bạn được mẹ đưa đi mà lòng tôi thấy nghẹn lại, nước mắt tự nhiên ứa ra, cảm giác tủi thân khi nhìn các bạn có bố mẹ bên cạnh. Có lẽ biết tôi buồn mẹ thường động viên tôi vì mẹ là giáo viên mầm non nên con thiệt thòi nhiều, nếu mẹ lựa chọn nghề khác thì có lẽ con sẽ không phải bơ vơ, lẻ loi mỗi khi đến trường hay chờ mẹ tan làm như vậy. Tôi hiểu sự thiệt thòi của tôi nhưng là niềm vui, hạnh phúc của biết bao nhiêu bạn cùng trang lứa. Trong lòng mẹ chất chứa nỗi lo.

Tôi thường ôm cổ mẹ mà thốt lên rằng "mẹ của con thực sự vất vả quá". Sáng mẹ phải có mặt từ sớm để đón trẻ, bữa trưa cho trẻ ăn, trẻ ngủ đúng và đủ giờ, buổi chiều ngủ dậy lại là bữa ăn phụ và các hoạt động trên lớp. Chưa kể có những hôm có các em còn nhỏ nhiều khi ham chơi quên không đi vệ sinh có thể tè ngay ra lớp. Mẹ bảo những chuyện như thế có đáng kể gì. Hàng xóm nhiều khi còn trêu mẹ "em ở nhà mới trông có 1 cháu mà đã thấy vất vả lắm rồi thế mà chị trên lớp trông mấy chục cháu không biết chị xoay sở thế nào" khi đó mẹ chỉ cười và nói "cái nghiệp mình chọn rồi mãi thành quen thôi". Mấy ai hiểu cho nỗi vất vả của giáo viên mầm non như mẹ. Cả ngày tất bật từ sáng sớm đến chiều trả xong trẻ, dọn dẹp lớp học đảm bảo vệ sinh cho trẻ mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Mẹ về đến nhà hôm nào trời cũng nhá nhem.

Mẹ nói, giáo viên mầm non còn nhiều vất vả nhưng mẹ sẽ cố gắng để hoàn thành tốt công việc của mình. Dịp 20/11, tôi thường thấy mẹ mang những bức hình có những nét vẽ nghệch ngoạc, ngộ nghĩnh, mẹ bảo đó là quà 20/11 của mẹ đấy. Mẹ mỉm cười và cứ ngắm chúng mãi. Với mẹ nhìn các em vui chơi, nô đùa, lớn lên trong vòng tay mẹ hàng ngày có lẽ là điều tuyệt vời nhất.

"Em ươm mơ ước cho đời

Ươm từng lời hát , nụ cười trẻ thơ

Ươm vào trong những giấc mơ

Cô như người Mẹ vô bờ yêu thương" !

Có mẹ làm giáo viên mầm non mới thấm thía nỗi vất vả của bao người có lựa chọn như mẹ. Nhưng bù lại, khi trở về với mái ấm của riêng mình, tôi trở thành người hạnh phúc nhất, có lẽ những cái nhỏ nhặt, tỉ mỉ ở trên lớp của mẹ mẹ mang về nhà và coi tôi như những học trò của mẹ.

Mẹ đã trở thành mẹ của biết bao thế hệ học trò. Yêu mẹ và trân trọng biết bao nghề mà mẹ chọn!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Hoa
11/07/2022 08:54:28
+4đ tặng

Nếu ai hỏi về mẹ của em, thì em sẽ luôn tự hào mà giới thiệu rằng: Mẹ của em là một cô giáo dạy Văn.

Năm nay mẹ đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng trông vẫn đằm thắm lắm. Với vóc dáng cao, gầy, mẹ luôn thật đẹp trong những tà áo dài thướt tha. Suốt bao năm nay, mẹ vẫn chung thủy với kiểu tóc dài, thẳng và suôn mượt chẳng kém gì các cô người mẫu quảng cáo dầu gội. Điều mà mẹ vẫn luôn không thích lắm, là nước da dâu của mẹ. Nhưng em thì thấy màu da ấy thật đẹp và khỏe khoắn. Đẹp nhất phải là đôi mắt của mẹ. Đó là đôi mắt màu nâu, long lanh và sâu thẳm như nước hồ mùa thu. Khi được mẹ nhìn chăm chú, em cảm giác như mình đang đắm mình trong bình mật ngọt vậy. Mỗi khi mẹ cười tươi, đôi mắt sẽ nheo lại, khiến vài nếp nhăn xuất hiện. Nhưng tất nhiên chúng chẳng thể làm suy chuyển được vẻ đẹp dịu dàng của mẹ trong mắt em.

Em rất thích nắm đôi bàn tay của mẹ. Nó hơi thô ráp ở những ngón tay, do phải thường xuyên cầm phấn, cũng như làm các công việc nhà. Khi được nắm đôi bàn tay ấy, em cảm thấy thật ấm áp. Và chẳng có gì sung sướng hơn, khi được vuốt ve, xoa đầu bằng đôi bàn tay ấy cả. Đó thực sự là một món quà to lớn mà em luôn mong chờ mỗi ngày.

Là một giáo viên dạy văn ở trường cấp 2, công việc của mẹ khá bận rộn. Ngoài giờ dạy, mẹ còn phụ trách lớp ôn thi lên đại học của các anh chị nữa. Tối nào, mẹ cũng thao thức bên những trang giáo án. Đặc biệt, gần đây dịch Covid hoành hành nên mọi hoạt động đều phải diễn ra online. Mẹ em lại phải học thêm rất nhiều những thao tác trên máy tính nữa. Nhìn mẹ cố gắng soạn bài, chấm bài, tạo bài chiếu trên máy tính qua đôi kính nặng, em thương lắm. Nhưng cùng với đó, là sự tự hào vô cùng của em khi được là con của người giáo viên tận tụy như mẹ.

Hơn thế nữa, mẹ của em thực sự là một người phụ nữ vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà. Công việc bận rộn là thế, mẹ vẫn có thể chăm lo chu toàn cho gia đình. Lúc nào nhà cửa cũng sạch sẽ, cơm nước cũng thật ngon lành. Ai ai cũng khen ngợi mẹ em đúng là chuẩn mực của người phụ nữ hiện đại.

Lúc nào, em cũng tự nhủ phải chăm chỉ và cố gắng hơn nữa. Để có thể khiến mẹ tự hào về em, như em vẫn luôn tự hào về mẹ vậy.

1
0
Hiền Văn
11/07/2022 08:55:19
+3đ tặng
Người ta bảo có mẹ là cô giáo

Con sẽ vui sẽ biết mấy tự hào

Hơn các bạn mẹ luôn bên chỉ bảo

Mẹ cười buồn không biết nói làm sao.

Vâng, câu thơ đã thay em nói lên tất cả. Em rất vui và tự hào khi có mẹ là giáo viên

Mẹ em năm nay 38 tuổi, nghề giáo gắn bó với mẹ đến nay đã gần mười năm nay. Khuôn mặt mẹ trái xoan xinh xắn với đôi mắt đen láy, sáng long lanh tình yêu thương dành cho em, cho gia đình và cho học sinh yêu quý của mẹ. Mũi của mẹ em rất cao, thanh thoát, những ngày còn bé, mẹ hay chạm mũi vào gò má em, dịu dàng nâng niu. Môi mẹ đỏ thắm, xinh xắn như những thiếu nữ tuổi đôi mươi. Nụ cười rạng rỡ, ấm áp luôn nở trên môi mẹ mang đến cho em niềm vui và hạnh phúc khó tả. Mái tóc mẹ đen và dài óng mượt, mẹ thường dùng kẹp để cố định gọn gàng đằng sau gáy. Đôi bàn tay mẹ thon dài như búp măng, nhưng lúc nào cũng dính đầy bột phấn. Đôi bàn tay ấy là niềm tự hào nho nhỏ với mẹ, vì chính nhờ nó, mẹ chăm lo cho chúng em, chăm lo cho gia đình, và cống hiến, chèo đò cho bao thế hệ học trò qua sông.

Mẹ có một tình yêu mãnh liệt với nghề giáo. Bất chấp khó khăn và vất vả, mẹ trái lời bà ngoại theo đuổi ước mơ trở thành một giáo viên dạy văn. Mẹ cũng chính là cô giáo đầu tiên trong cuộc đời em. Em vẫn nhớ như in hình ảnh mẹ duyên dáng trong chiếc áo dài vào những dịp khai giảng, lễ kỉ niệm. Những khoảnh khắc đó, mẹ đẹp như một tia nắng mùa xuân. Mỗi khi giảng bài, giọng mẹ trầm bổng và truyền cảm, truyền vào bài giảng của mình linh hồn sống động, cuốn hút người nghe theo từng câu, từng chữ. Chất giọng ngọt ngào của mẹ đã trở thành kỉ niệm mà sau này các anh chị ra trường về thăm vẫn còn nhắc lại mãi.

Nghề nghiệp của mẹ cao quý mà vô cũng vất vả. Nhiều đêm dài, cả nhà đã chìm sâu vào giấc ngủ, mẹ vẫn miệt mài bên trang giáo án, bên tập bài kiểm tra. Mẹ tỉ mỉ đọc từng câu chữ, cẩn thận sửa lỗi sai cho học sinh. Có những đêm đồng hồ điểm 3 giờ sáng mẹ mới vào màn chợp mắt. Mẹ dành sự quan tâm cho tất cả học sinh của mình nên ai cũng quý mẹ. Các anh các chị thường tơi nhà em ăn cơm, nhiều người còn gọi mẹ là u, là má, giành mẹ với em khiến em khóc nức nở. Những ngày như sinh nhật, 20 – 11, trong nhà em ngập hoa và những tấm thiệp xinh xắn. Nhiều học trò của mẹ đã thành công, lập gia đình vẫn không quên ghé nhà thăm hỏi. Những lúc ấy, mẹ vui lắm. Tay bắt mặt mừng, nụ cười cứ nở mãi.

Là một giáo viên mẫu mực, nhưng mẹ vẫn là một người nội trợ, người mẹ, người vợ, người con mà gia đình em vô cùng trân trọng. Bận bịu ở trường nhưng chưa bao giờ mẹ quên bố con em. Quần áo của bố vẫn phẳng phiu dưới đôi bàn tay mẹ. Mọi việc từ những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống của em đều nhờ đôi bàn tay mẹ. Mẹ hiền lành, tốt bụng, hàng xóm láng giềng ai cũng yêu cũng quý. Mẹ nuôi em khôn lớn, dạy em tập nói, bước đi, cầm tay em viết những nét chữ đầu tiên và dạy em những bài học làm người quý giá. Mẹ đạt được danh hiệu giáo viên giỏi nhiều năm và cũng giữ vị trí số một trong trái tim bố con em.

Mẹ đối với em là món quà quý giá, thiêng liêng nhất. Mai sau, dù khôn lớn, tình yêu và những bài học mẹ trao cho em mãi mãi là hành trang theo em đến suốt cuộc đời. Mẹ là tình yêu lớn nhất, may mắn lớn nhất và niềm tự hào lớn nhất của em

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 5 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư