Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trân trọng biết bao, yêu quý biết bao tiếng cười con trẻ, niềm vui, lòng yêu nghề có lẽ là động lực lớn nhất để mẹ tôi- cô giáo mầm non, người phụ nữ tảo tần hết lòng vì công việc.
Sáng nào cũng vậy, như nhịp đồng hồ sinh học mẹ tôi thức dậy từ 5h sáng chuẩn bị đủ mọi thứ cho tôi đến trường rồi lại tất bật hối hả đưa tôi đi học để mẹ kịp giờ đón trẻ ở trường. Bố đi làm xa, ở nhà có 3 mẹ con, gánh nặng gia đình đè nặng lên đôi vai người phụ nữ như mẹ.
Ngày còn học mẫu giáo tôi đi học ở trường của mẹ, khi tôi vào cấp I hai trường ở cách khá xa nhau, mẹ tôi đưa tôi đến trường khi cả trường chưa có bóng dáng một học sinh nào, chắc mẹ cũng như tôi hụt hẫng và thương lắm. Nhất là trong những dịp khai giảng hay 20/11, thấy các bạn được mẹ đưa đi mà lòng tôi thấy nghẹn lại, nước mắt tự nhiên ứa ra, cảm giác tủi thân khi nhìn các bạn có bố mẹ bên cạnh. Có lẽ biết tôi buồn mẹ thường động viên tôi vì mẹ là giáo viên mầm non nên con thiệt thòi nhiều, nếu mẹ lựa chọn nghề khác thì có lẽ con sẽ không phải bơ vơ, lẻ loi mỗi khi đến trường hay chờ mẹ tan làm như vậy. Tôi hiểu sự thiệt thòi của tôi nhưng là niềm vui, hạnh phúc của biết bao nhiêu bạn cùng trang lứa. Trong lòng mẹ chất chứa nỗi lo.
Tôi thường ôm cổ mẹ mà thốt lên rằng "mẹ của con thực sự vất vả quá". Sáng mẹ phải có mặt từ sớm để đón trẻ, bữa trưa cho trẻ ăn, trẻ ngủ đúng và đủ giờ, buổi chiều ngủ dậy lại là bữa ăn phụ và các hoạt động trên lớp. Chưa kể có những hôm có các em còn nhỏ nhiều khi ham chơi quên không đi vệ sinh có thể tè ngay ra lớp. Mẹ bảo những chuyện như thế có đáng kể gì. Hàng xóm nhiều khi còn trêu mẹ "em ở nhà mới trông có 1 cháu mà đã thấy vất vả lắm rồi thế mà chị trên lớp trông mấy chục cháu không biết chị xoay sở thế nào" khi đó mẹ chỉ cười và nói "cái nghiệp mình chọn rồi mãi thành quen thôi". Mấy ai hiểu cho nỗi vất vả của giáo viên mầm non như mẹ. Cả ngày tất bật từ sáng sớm đến chiều trả xong trẻ, dọn dẹp lớp học đảm bảo vệ sinh cho trẻ mẹ mới thở phào nhẹ nhõm. Mẹ về đến nhà hôm nào trời cũng nhá nhem.
Mẹ nói, giáo viên mầm non còn nhiều vất vả nhưng mẹ sẽ cố gắng để hoàn thành tốt công việc của mình. Dịp 20/11, tôi thường thấy mẹ mang những bức hình có những nét vẽ nghệch ngoạc, ngộ nghĩnh, mẹ bảo đó là quà 20/11 của mẹ đấy. Mẹ mỉm cười và cứ ngắm chúng mãi. Với mẹ nhìn các em vui chơi, nô đùa, lớn lên trong vòng tay mẹ hàng ngày có lẽ là điều tuyệt vời nhất.
"Em ươm mơ ước cho đời
Ươm từng lời hát , nụ cười trẻ thơ
Ươm vào trong những giấc mơ
Cô như người Mẹ vô bờ yêu thương" !
Có mẹ làm giáo viên mầm non mới thấm thía nỗi vất vả của bao người có lựa chọn như mẹ. Nhưng bù lại, khi trở về với mái ấm của riêng mình, tôi trở thành người hạnh phúc nhất, có lẽ những cái nhỏ nhặt, tỉ mỉ ở trên lớp của mẹ mẹ mang về nhà và coi tôi như những học trò của mẹ.
Mẹ đã trở thành mẹ của biết bao thế hệ học trò. Yêu mẹ và trân trọng biết bao nghề mà mẹ chọn!
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |