Thấm thoát đã chớm thu. Không còn tiếng ve ngân của những trưa hè oi ả. Không còn “…Chín mươi ngày nhảy nhót đồng quê – Ôi! Cả một mùa xuân trong mùa hạ” nữa. Có vẻ như ngày khai giảng năm học năm nay đến sớm hơn mọi năm.
Tôi vẫn nhớ hôm ấy – một buổi mai đầy nắng và gió. Tôi phải cùng mẹ đến trường để tham dự lễ khai giảng năm học mới. Hôm đó tôi dậy sớm, mặc bộ đồng phục mới mà mẹ tôi đã mua cho tôi. Rồi tôi đến trường. Tôi bước từng bước qua từng con hẻm quanh co quen thuộc mà lòng cảm thấy lạ lẫm vô cùng. Con hẻm này tôi qua lại hằng ngày nhưng hôm nay tâm trạng của tôi đầy xáo trộn: tôi đã vào lớpsáu, tôi đã là người lớn thật rồi. Tôi khẽ liếc nhìn những cảnh vật xung quanh đã gắn bó với tôi suốt thời thơ ấu: giàn hoa ti-gôn hồng nhạt e ấp trong màn mưa của nhà bác Tư hàng xóm mà tôi vẫn thường hái về chơi trò cô dâu với mấy đứa bạn trong xóm, cây mận xù xì đang lắc lư những chùm quả chín đỏ rực đung đưa trong màn mưa như nói lời chúc mừng tôi.Ra khỏi con hẻm nhỏ là đường tấp nập, đông vui. Những anh chị mặc áo đồng phục nhà trường, khăn quàng đỏ thắm trên vai, tôi đặc biệt chú ý những bạn cùng lứa với tôi áo quần tinh tươm đến trường. Tôi chào mẹ rồi bước vào trường. Ngôi trường mới này không giống như trường tiểu học của tôi. Trường to lớn và đồ sộ hơn nhiều. Trước cổng trường có một tấm bảng đề chữ màu xanh biển rất to, tôi lẩm nhẩm: “Trường Trung học Cơ sở Văn Lang”. Qua khoảng sân rộng đã đến trước cửa lớp. Tôi vẫn nhớ rất rõ là mình học lớp 6D do cô Hạnh làm chủ nhiệm lớp. Tôi chào cô rồi vào chỗ ngồi. Trong lớp, tôi cười chào bạn mới. Buổi lễ khai giảng bắt đầu. Chúng tôi xuống sân trường xếp hàng để làm lễ đón học sinh lớp Sáu. Chúng tôi mất một lúc để ổn định lại vị trí. Gió nhẹ mơn man mái tóc tôi. Nắng ấm áp xuyên qua kẽ lá. Tiếng nhạc vang lên, các anh chị lớp Chín dắt tay chúng tôi vào nhà đa năng trong lời giới thiệu của thầy cô trên sân khấu và tiếng nhạc. Khuôn mặt ai cũng rạng rỡ, tràn ngập niềm vui. Sau đó, lễ khai giảng bắt đầu trong không khí trang trọng của nghi thức chào cờ. Cô hiệu trưởng đọc tên các đại biểu. Và trường chúng tôi còn vinh dự được nhận cờ thi đua của tỉnh. Đến tiết mục văn nghệ. Cả trường sôi động hẳn lên. Cả trường vang vội tiếng vỗ tay. Cô hiệu trưởng nêu ra mục tiêu của năm học mới và đọc thư Chủ tịch nước. Giờ phút thiêng liêng đã đến. Cô hiệu trưởng đánh trống khai giảng năm học mới. Chính tiếng trống ấy đã khởi đầu tương lai cho tôi qua con đường học vấn và đánh dấu một bước ngoặc lớn trong cuộc đời tôi.
Những cảm xúc của buổi khai giảng đầu tiến ở trường Trung học Cơ sở thật đặc biệt và đáng nhớ. Có lẽ, mai sau, những cảm xúc và kỉ niệm này vẫn sẽ mãi đọng trong lòng tôi. Nó sẽ khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ khi nhớ lại.
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |