Tác giả Nguyễn Tuân trong bài kí Cô Tô đã có đoạn văn tả cảnh mặt trời mọc rất đẹp và ấn tượng. Nhà văn đã sử dụng hình ảnh so sánh “mặt trời tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn; quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển ửng hồng; y như một mâm lễ phẩm...”. Với việc sử dụng từ ngữ gần gũi, giàu ý nghĩa, hình ảnh so sánh trên đã cho thấy vẻ đẹp rực rỡ, tráng lệ của thiên nhiên Cô Tô nhưng lại rất thân thuộc. Cũng sử dụng hình ảnh mặt trời mọc trong tác phẩm của mình, nhưng nhà thơ Huy Cận lại để hình ảnh mặt trời mạnh mẽ, rắn rỏi như những người ngư dân làng chài chứ không nhẹ nhàng,tươi sáng như Nguyễn Tuân: Mặt trời đội biển nhô màu mới. Vậy mới thấy được nét bình yên, giản dị nơi Cô Tô chỉ qua một hình ảnh so sánh của tác giả.