Mỗi trải nghiệm đều rất đáng giá. Bởi vậy, tôi luôn trân trọng, coi đó là hành trang cho cuộc sống của mình.
Kì nghỉ hè năm nay, tôi về quê ngoại chơi. Suốt ba tháng hè, tôi đã có nhiều trải nghiệm thú vị. Đó là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận mùi lúa chín. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó còn là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá… ngoài đồng.
Nhưng tôi nhớ nhất là trải nghiệm về lần đầu tiên được bơi dưới sông. Hồi ở thành phố, tôi chỉ mới tập bơi tại bể bơi. Hôm đó, nhóm bạn trong xóm rủ tôi đi ra con sông tổ chức cuộc thi bơi. Tôi vô cùng thích thú khi được hòa mình dưới dòng nước mênh mông, mát mẻ. Với kinh nghiệm năm năm học bơi, tôi đã đánh bại tất cả các đối thủ, ngoại trừ Tú. Chúng tôi là những đối thủ ngang sức ngang tài.
Trận thi đấu cuối cùng sẽ quyết định người chiến thắng. Long được chọn làm trọng tài. Sau khi Long thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Chúng tôi ra tư thế chuẩn bị vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Cả hai không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi rất tự tin mình sẽ giành chiến thắng. Bỗng nhiên, chân của tôi bị chuột rút, không cử động được. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Lúc này, tôi chỉ còn biết đập tay vùng vẫy, uống phải không biết bao nhiêu là nước. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Hoàng bị chuột rút rồi”. Thế rồi, nhanh như cắt, Tú bơi đến cứu tôi, rồi đưa tôi vào bờ. Sau hôm đó, tôi và Tú trở nên thân thiết hơn.
Một trải nghiệm đáng nhớ, khiến tôi học được bài học quý giá. Không chỉ vậy, tôi còn có thêm một người bạn thân thiết.