Người bạn thân nhất của tôi là Phương Nhi. Chúng tôi học cùng lớp với nhau. Nhi là một cô bạn rất hoàn hảo. Nhờ có Nhi, tôi đã thay đổi tích cực hơn. Trước đây, tôi rất lười biếng, chẳng mấy khi làm việc nhà. Mẹ thường xuyên nhắc nhở, nhưng tôi chỉ nghe xong rồi quên luôn. Mọi việc lớn nhỏ trong nhà đều đến tay mẹ. Một lần, tôi sang chơi với Nhi. Lúc đó, tôi thấy bạn đang phụ giúp mẹ ở trong bếp. Nhi đã nấu cơm, rửa rau rồi thái thịt rất thành thạo. Tôi đứng nhìn mà vừa ngưỡng mộ vừa xấu hổ vô cùng. Nhi không chỉ học giỏi, mà còn đảm đang. Còn nhỏ nhưng bạn đã biết nấu ăn giúp mẹ. Còn tôi thì luôn chốn làm việc nhà, không giúp đỡ được gì. Trên đường về nhà, tôi đã suy nghĩ cần phải thay đổi. Tối đó, sau khi ăn cơm xong, tôi đã chủ động đề nghị rửa bát giúp mẹ. Tuy mẹ rất ngạc nhiên, nhưng vẫn để tôi làm. Sau đó, tôi còn giúp mẹ gọt hoa quả nữa. Những công việc nhỏ bé nhưng lại gửi gắm điều tốt đẹp. Tôi cảm thấy vui vẻ và tự hứa sẽ cố gắng chăm chỉ hơn