Tình mẫu tử - một tình cảm thiêng liêng với mỗi người. Rất nhiều sáng tác viết về tình cảm này, trong đó có bài À ơi tay mẹ của Bình Nguyên. Bài thơ đã đem đến cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc.
Tác giả đã sử dụng biện pháp tu từ hoán dụ, hình ảnh “đôi bàn tay” chính là để nói đến người mẹ:
“Bàn tay mẹ chắn mưa sa
Bàn tay mẹ chắn bão qua mùa màng”
Khi đọc câu thơ này, chúng ta có thể cảm nhận được rằng đôi bàn tay của người mẹ dù rất bình thường, nhưng lại ẩn chứa sức mạnh phi thường. Cũng bởi tình yêu mà người mẹ dành cho đứa con thật lớn lao. Cuộc đời dù có nhiều bão giông, nhưng nhờ có mẹ ở bên bảo vệ, che chở mà con luôn cảm thấy bình yên, hạnh phúc.
Bình Nguyên đã sử dụng cụm từ “à ơi” mở đầu cho mỗi câu thơ. Từ đó, chúng ta đọc lên nghe giống như lời ru ngọt ngào của mẹ:
"Vẫn bàn tay mẹ dịu dàng
À ơi này cái trăng vàng ngủ ngon
À ơi này cái trăng tròn
À ơi này cái trăng còn nằm nôi…
Bàn tay mẹ thức một đời
À ơi này cái Mặt Trời bé con
Mai sau bể cạn non mòn
À ơi tay mẹ vẫn còn hát ru"
Bàn tay của mẹ đã bế bồng con khi còn thơ bé. Và có ai lớn lên mà không từng được nghe lời ru ngọt ngào của mẹ. Và đối với người mẹ, con chính là “vầng trăng” và “mặt trời bé con”. Điều đó giúp chúng ta cảm nhận được rằng đối với người mẹ, đứa con chính là niềm hy vọng, đem đến cho mẹ nghị lực để sống. Và lời ru của mẹ đã đem đến những điều phi thường:
“Ru cho mềm ngọn gió thu
Ru cho tan đám sương mù lá cây
Ru cho cái khuyết tròn đầy
Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau”
Lời ru ngọt ngào đó đã cho con giấc ngủ êm đềm, đã tác động đến vạn vật trong cuộc sống: mềm ngọn gió thu, tan đám sương mù lá cây, cái khuyết tròn đầy, Cái thương cái nhớ nặng ngày xa nhau, sóng lặng bãi bồi, đời nín cái đau…
Những câu thơ cuối, tác giả lại một lần nữa khẳng định giá trị của đôi bàn tay của mẹ:
“Bàn tay mang phép nhiệm mầu
Chắt chiu từ những dãi dầu đấy thôi”
Tuy chỉ có hai câu thơ rất ngắn gọn, nhưng khổ thơ đã giúp người đọc thấy được tình mẫu tử cao cả có sức mạnh to lớn, tạo nên những điều kì diệu. Cũng như chúng ta phần nào thấu hiểu hơn được sự khó nhọc của người mẹ.
“Ru cho sóng lặng bãi bồi
Mưa không dột chỗ ngoại ngồi vá khâu
Ru cho đời nín cái đau
À ơi... Mẹ chẳng một câu ru mình”
Tóm lại, bài thơ À ơi tay mẹ của Bình Nguyên đã giúp cho người đọc thấm thía hơn về tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc.