Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Em đã từng được học với rất nhiều thầy cô giáo. Mỗi người đều có tính cách, phong cách giảng dạy khác nhau. Nhưng em luôn yêu quý và biết ơn tất cả. Tuy nhiên, em vẫn luôn dành những tình cảm đặc biệt nhất cho cô Thúy Loan - giáo viên chủ nhiệm của em ở lớp 6.
Lúc ấy, cô Thúy Loan là một giáo viên đã lớn tuổi, sắp về hưu. Chúng em có lẽ là khóa cuối cùng được cô dạy bảo. Vì thế, trong mắt em, cô không chỉ là người giáo viên, mà còn như một người bà hiền từ vậy. Thân hình cô Loan đầy đặn, làn da hơi nhăn hồng hào, khỏe mạnh. Khuôn mặt tròn phúc hậu, với đôi mắt nâu toát lên vẻ hiền từ, đầy tình yêu thương. Ai mà được cô nhìn chăm chú bằng ánh mắt ấy, thì đều cảm thấy hạnh phúc và ấm áp. Mái tóc của cô Loan dài đến giữa lưng, lấm tấm tóc bạc. Hằng ngày đến trường, cô luôn búi gọn ở phía sau bằng những chiếc kẹp nơ nhỏ. Kết hợp thêm những chiếc áo dài nữa thì đẹp lắm. Từ cách đi lại, trò chuyện, ở cô Loan luôn toát lên vẻ dịu dàng, mẫu mực của một nhà giáo nhân dân mà em vẫn thường tưởng tượng.
Tuy nhiên, điều khiến em đặc biệt yêu quý cô Loan lại không phải những đặc điểm ngoại hình ấy. Mà là chính ở con người cô. Cô Loan là một người giáo viên hiền dịu và rất quan tâm với học sinh. Lúc ấy em và các bạn vừa chuyển sang môi trường học tập mới. Với cách ghi chép, làm bài tập, thi cử mới lạ. Những điều bỡ ngỡ ấy khiến em cảm thấy bị choáng ngợp, thậm chí có lúc cảm thấy mình không thể hòa hợp được. Nhưng rồi, với sự kiên trì dẫn dắt của cô Loan, em và các bạn đã dần làm quen được với cách học tập mới. Mỗi ngày, cô luôn đến trường để ghé thăm chúng em, dù có tiết hay không. Cô còn đặc biệt quan tâm đến những bạn có sức khỏe yếu hay gia đình khó khăn nữa. Đặc biệt cô Loan còn luôn dành thời gian để sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ với chúng em, với tư cách như một người bạn. Em vẫn nhớ, có một lần em thi được điểm kém, sợ bị mẹ mắng nên không dám về nhà. Chính cô Loan đã chở em về và vào nói chuyện với mẹ, giúp em không bị mắng. Tấm lưng ấm áp của cô ngày hôm ấy khiến em nhớ mãi.
Năm nay, cô Loan đã về hưu, nên em không được học với cô nữa. Nhưng những kỉ niệm cùng cô và tình cảm em dành cho cô thì vẫn còn mãi. Mỗi cuối tuần, em vẫn thường đạp xe qua nhà cô chơi, để được tâm sự cùng cô như lúc trước. Những khoảnh khắc ấy, em cảm thấy lòng mình thư giãn, dễ chịu vô cùng.
___________________________
*nguồn : VNDOC.COM
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |