Tấm tuy sống sung sướng nhưng ko quên ngày dỗ cha,nàng xin vua về nhà soạn cỗ cúng cha. Mẹ con Cám vì ghét Tấm lên mưu hại chết Tấm, Tấm vâng lời trèo lên lấy cau, để cúng . Bỗng dì ghẻ cầm dao đẵn gốc làm cây di rung. khiến cây cau ngã xuống, Tấm đã chết. Mụ dì ghẻ vội lột rồi đưa quần áo của Tấm cho Cám mặc, nói dối về cái chết của Tấm nên đưa Cám vào thế. Vua nghe xog ko vui, nhưng chẳn bt lm j.Tấm hóa vàng anh, bay đến vườn ngự. Cám đag giặt áo cho vua ở giếng, chim bảo phơi áo của vua cho cẩn thận rồi bay vào đậu ở cửa sổ hót rất vui tai. Chim theo vua. Vua nhớ Tấm,thấy chim theo mình,vua hỏi chim nếu là vợ mình thì chui vào tay áo. Chim đậu vào tay áo. Vua sai làm bằng vàng cho chim. Vưa chỉ mải mê với chim ngày,đêm, quên Cám. Mẹ bảo thịt chim rồi dối vua. Cám làm theo lời mẹ rồi vứt lông chim ở vườn. Tấm hóa hai cây xoan đào. Vua qua vườn ngự, cây làm thành bóng, vua sai lính mắc võng ,nằm hóng mát. Vua đi,cây thẳng lại.Vua ngày nào cũng nằm ở đó.